Sài Gòn luôn cố gắng vì mọi người, không ai phải chịu thiệt thòi, chẳng để ai phải bị bỏ lại phía sau giữa những ngày căng thẳng, khắc nghiệt này.
9/7, Sài Gòn bước vào chuỗi ngày giãn cách xã hội toàn thành phố theo Chỉ thị 16, nay cũng đã đi qua tuần thứ ba của đợt giãn cách này. Chắc chưa bao giờ, người dân Sài Gòn vui như hôm nay, số ca bệnh của thành phố đã giảm hơn so với những ngày trước.
Những hôm mở mắt thức giấc, ngày 24/7, Sài Gòn có 5.396 ca, ngày 25/7, Sài Gòn có 4.555 ca. Những con số cũng đủ làm khoé mắt cay xè, lòng lại nặng trĩu.
Mấy hôm nay trời Sài Gòn mưa to nhưng không xoá được nỗi buồn và sự lo lắng bao trùm của hơn 5000 ca F0 mới mỗi ngày, đang ở rất gần, xung quanh chúng ta. Đây cũng là lúc những cái ôm chân tình được trao nhau giữa thành phố, chẳng ai phải tuổi hờn và bị bỏ lại phía sau.
Sài Gòn đồng cảm, che chở cho người dân tứ xứ
Sài Gòn, dù không phải quê hương nhưng có một sợi dây thân tình đặc biệt, ở đây lưu giữ nhiều ký ức tuổi thơ trọn vẹn, khắc ghi những khoảnh khắc tuổi trẻ và cả va vấp chẳng thể làm lại. Tất cả những con đường ấy, hôm nay, vẫn sáng đèn, nhưng vắng lặng không một bóng người. Sài Gòn đang ốm nặng, thành phố đã có chút kiệt sức, mỏi mệt và đang lạc quan điều trị.
Vùng đất của nghĩa tình và đã làm cho bao công dân "xứ lạ" cũng trách nhiệm với nơi đã cho mình rất nhiều điều, là nơi có ngôi nhà đầu tiên của riêng mỗi người là quá khứ ngọt ngào, hiện tại thân thương và tương lai tươi sáng. Sài Gòn, đã là nhà của hơn chín triệu dân, và ai cũng sẽ vẫn thuỷ chung, sẽ hết mình với thành phố này.
Sài Gòn đã có những ngày ôm hết giấc mơ dở dang của bao người, đã bao dung cho lớp lớp người người tứ xứ tìm đến. Mảnh đất hoa lệ chưa một lần từ chối ai đặt chân đến, nơi này chứa những nét mực nguệch ngoạc, tấm vải chống vắng che thân, người thì lại chẳng có nhà để về, người lại mưu sinh bằng đủ thứ nghề, người ta vẫn ở đây, bám trụ từng ngày và "mong đổi đời".
Thành phố của sẻ chia, của những ân tình mà người ta sẽ khó lòng tìm thấy được ở nơi khác, nơi mà bạn có quyền được là mình, được thể hiện và chạy tìm những ước mơ cho tương lai. Vì sự che chở thấu hiểu đến nhiệt thành, Sài Gòn luôn được thương, "bánh ít cho đi, bánh quy cho lại" giữa ngày tháng dịch bệnh vẫn chưa chịu ngừng.
Ôm Sài Gòn vào lòng, không ai bị bỏ lại phía sau
Người dân Sài Gòn chẳng còn thấy cảnh kẹt xe lúc giờ tan tầm, thành phố giờ đây chẳng ai ra đường sau 18h. Mọi thứ chỉ còn lại là truy vết, tiếng còi xe cấp cứu, góc phòng sáng đèn bệnh viện dã chiến.
Siêu thị, cửa hàng tiện lợi cái đóng, cái mở, chợ cũng khép mình để lại sạp nằm im nơi góc đường. Người ta không còn ào ào rủ nhau đi chợ mỗi sáng, mấy cô thương lái giờ cũng chẳng nhộn nhịp đón chào phiên chợ mới,...
Thay vào đó, những chuyến xe rau củ 0 đồng, những cửa hàng thực phẩm di động miễn phí, hàng ngàn phần cơm, bánh mì, trái cây đã lan tỏa đi khắp nơi, trở thành hậu phương vững chắc cho lực lượng tuyến đầu an tâm chống dịch.
Những chuyến xe trên mọi miền đất nước lại lăn bánh cho kịp trở về Sài Gòn, đưa lương thực đến mỗi ngõ hẻm. Ai cũng hào hứng, cười thật tươi và lạc quan khi đón nhận thực phẩm được hỗ trợ.
Trường đại học chạy khắp nơi xem sinh viên mình thế nào, người giàu lại khâu kim vá lại những chiếc lá chưa lành. Những cái cúi đầu cảm ơn, đôi bàn tay run rẩy của những mảnh đời vô gia cư khi được san sẻ phần cơm trưa, chai nước suối. Những hình ảnh ấy, sao mà quen thuộc, thân thương đến vậy. Người trẻ vẫn miệt mài tham gia chống dịch, đội ngũ y tế vẫn chiến đấu mỗi ngày vì người dân.
Sẽ khó lòng vượt qua được sự nao lòng khi thấy người dân nghèo, người lao động và cả người vô gia cư hạnh phúc khi được tiêm mũi tiêm đầu tiên. Chẳng có hộ khẩu tại Sài Gòn, chẳng phải con dân gốc nơi này, nhưng những liều vaccine vẫn lần lượt đến tay người dân, "chỉ cần ở Sài Gòn, chẳng ai bị bỏ lại phía sau".
Người ta vẫn bảo Sài Gòn vốn hoa lệ, người nghèo khó mà sống được ở cái thành phố đắt đỏ này. Nhưng có mấy ai biết được, bên ngoài vẻ hào nhoáng, lộng lẫy đó vẫn luôn tồn tại một Sài Gòn dung dị, biết yêu thương tất cả mọi người. Mọi người ôm Sài Gòn vào lòng những ngày cay mắt, Sài Gòn cũng chẳng ích kỷ để ai bị bỏ rơi.
Những cái ôm chờ mong một điều tốt đẹp ở phía trước
Mỗi ngày, Sài Gòn có chục nghìn suất quà, phần cơm trưa, bánh mì, cháo đêm… được gửi đến người dân ở khu vực phong tỏa, cách ly, các bệnh viện dã chiến và người lao động nghèo, vô gia cư. Ai cần thì tới lấy - Ai có thì đến cho, Sài Gòn chẳng bao giờ học cách so đo, tính toán với bất kỳ ai. Những cái ôm nghĩa tình cứ thế mà trao đi và nhận lại.
Ai cũng sẽ phải nao lòng với câu nói của Phó Thủ tướng Vũ Đức Đam:
"Tôi trực tiếp chứng kiến tận mắt những vất vả của nhân dân và lực lượng chống dịch TPHCM. Tôi nhận thức sâu sắc nguy cơ tỷ lệ tử vong rất cao nếu chúng ta chậm tiêm vaccine cho người dân TPHCM để đạt được miễn dịch cộng đồng trong thời gian sớm nhất có thể.
Tôi không biết nói gì hơn và tha thiết đề nghị Bộ Y tế, các tỉnh, thành phố trong thời điểm này, nhường một phần vaccine để TPHCM tiêm trước cho người dân nhằm đạt được miễn dịch cộng đồng. Đây là tinh thần cả nước hướng về TPHCM. Thời điểm này từng liều vaccine cực kỳ quý giá sẽ giúp được TPHCM chống dịch và cứu được nhiều người hơn".
Sài Gòn may mắn, Sài Gòn luôn được mọi người yêu thương và những tình cảm vô cùng sâu sắc. Ai cũng hướng về đô thị đặc biệt này, chỉ biết hy vọng và góp phần nhỏ vào công cuộc chống dịch của toàn thành phố.
Những ngày tới, Sài Gòn sẽ bước tiếp vào một đợt giãn cách mới dài hơn, quyết liệt hơn. Biết rằng quyền lợi của mỗi người dân sẽ bị ảnh hưởng, nhiều doanh nghiệp, công ty tiếp tục đóng cửa, người lao động nghèo lại mất việc, khó khăn. Nhưng có lẽ, đó là cách duy nhất để chúng ta bảo vệ Sài Gòn trong cơn bệnh nặng. Dẫu biết khó khăn, nhưng những cái ôm động viên sẽ là món quà, liều "vaccine" tinh thần giữa mùa giãn cách.
Nội dung liên quan
Sài Gòn sẽ sớm khỏe, mọi người cùng chung tay, hạn chế ra đường, tuân thủ 5K, nâng cao ý thức của bản thân trong việc phòng chống dịch bệnh. Vì một Sài Gòn khỏe mạnh, mọi người hãy yêu thương nhau nhiều hơn để qua cơn bão "lịch sử", Sài Gòn sẽ không bỏ sót một ai, không lãng quên bất cứ một điều gì, sẽ luôn là vùng đất bình yêu, chở che cho hàng triệu con người.
''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại'' là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!
Nguồn: TH&PL