Ở Sài Gòn không may bị lạc, hỏi đường cũng chẳng bao giờ bị mắng!

Người Sài Gòn "tánh kỳ", hay giúp đỡ người khác lắm!

Một đặc sản của Sài Gòn đó chính là những con đường vào giờ cao điểm, vì khi đó trông chẳng khác nào lạc vào một ma trận. Nhưng để lách khỏi vòng xoay ma trận ở đây thì còn khó hơn việc hiểu một con người.

Hiếm có thành phố nào nhiều đường đặc trưng như ở Sài Gòn

Vốn đường ở Sài Gòn cũng đỏng đảnh, khó hiểu, ương ngạnh như một bà cô già khó tính. Một con đường ở Sài Gòn có trăm cái hẻm bát quái, mà ở Sài Gòn thì có đến hàng trăm con đường với hàng trăm cái tên, sao mà nhớ nỗi!

o sai gon khong may bi lac hoi duong cung chang bao gio bi mang - anh 0

Kỳ thực, mỗi con đường ở Sài Gòn gắn với mỗi tên gọi khác nhau với hàng nghìn câu chuyện khác nhau. Chẳng hạn ở Sài Gòn 146 năm trước, me là cây đầu tiên được người Pháp trồng hai bên đường. Hầu hết các con đường trên địa bàn thành phố đều có bóng me. Đến Sài Gòn mà được tản bộ trên con đường mang tên Lá Me Bay thì thật ấn tượng.

Hay ai biết ở Sài Gòn từ giữa tháng năm, trái dầu rái bứt khỏi cành, tạo thành những chiếc chong chóng xoay tít khắp thành phố sẽ nhớ đến con đường mang tên Dầu Rái.

o sai gon khong may bi lac hoi duong cung chang bao gio bi mang - anh 0

Hiếm có thành phố nào nhiều đường đặc trưng như ở Sài Gòn. Dân tứ xứ dắt díu nhau lên thành phố mưu sinh rồi không biết tự khi nào mà ở trong đường, trong hẻm cũng quen. Mà khổ nỗi có nhiều chuyện chỉ có ở Sài Gòn mới có. Thấy nhiều đường quá mà không biết quẹo ở đâu thì cứ thấy ai tiên phong "đánh lẻ" là biết thế nào cũng có đường ra, cứ bám đuôi theo mà chạy.

Có mấy người "quẹo đại" thỉnh thoảng không biết đường cũng hùng hổ tách khỏi đám đông, xem ta đây là anh hùng một cõi, một mình quẹo vô hẻm... cụt. Đoàn người mù đường tưởng tượng có người mở đường cũng bấm bụng mà chạy theo, 5 phút sau là thấy người ta lật đật quay đầu xe còn cái ông "quẹo đại" thì cười hề hề: "Tui chạy đại chứ không có biết đường, ai kêu đi theo chi?" . Thế là có một tràng cười sảng khoái.

o sai gon khong may bi lac hoi duong cung chang bao gio bi mang - anh 0

Dù vậy đường nào cũng như đường nào, đi lạc mà hỏi đường là ai cũng chỉ

Tôi vào thành phố Hồ Chí Minh được ba năm hơn, mỗi ký ức đối với tôi về nơi này đều đáng nhớ. Những nơi tôi đi qua, những người tôi gặp gỡ, quen có, lạ có nhưng ai cũng có một điểm chung là tánh kỳ hay giúp đỡ người khác. Cứ giờ cao điểm là người dân trong hẻm ngồi trước nhà, ai chạy vào đường nhỏ mà ngó nghiêng không biết đường là giơ tay chỉ trỏ cho đến khi người ta ra được đường lớn mới thôi.

Người Sài Gòn giản dị từ cách sống đến cách đối diện với đời, ăn mặc hồn nhiên như "nhà quê" nhưng cốt cách vẫn văn minh, lịch lãm. Dù giàu hay nghèo, giỏi hay dở, mọi người đều có thể tìm đến Sài Gòn để mà xây dựng tương lai. Không biết người tứ xứ gắn bó với Sài Gòn bao lâu nhưng thành phố này không bao giờ bỏ mặc ai, cứ đến thì thành phố sẽ dang tay đón chào.

o sai gon khong may bi lac hoi duong cung chang bao gio bi mang - anh 0

Sống ở đây được ba năm, tôi mới thấm thía cái tình của người dân sống ở mảnh đất hào hiệp này. Có lần chạy xe bị lạc ở quận 1, hỏi một chú xe ôm bên trạm xe buýt, chú chỉ tận tâm lắm nên mình cũng răm rắp nghe theo. Theo sự chỉ dẫn của chú, tôi chạy một hồi lâu lại không thấy lối mình muốn ra, tưởng bị lừa một cú nhớ đời. Ai ngờ đang loay hoay một lúc ở đâu có giọng từ xa vang tới, vẫy ray lia lịa: "Nãy con đi rồi chú mới nhớ chú chỉ nhầm đường, thôi đi theo chú để chú chỉ chỗ quay đầu lại".

Ở Sài Gòn ngộ vậy đó, ra đường người ta ngó lơ nhau, vậy mà cần giúp đỡ là người ta nhiệt tình giúp đỡ. Người ta nói, lúc buồn xách xe chạy loanh quanh Sài Gòn thôi là vui lại liền. Vì mọi con đường hay ngõ ngách ở Sài Gòn đều cho chúng ta cảm giác thân thương. Đi nhiều, nghe nhiều, mới ngỡ một điều: Hóa ra thành phố này còn quá nhiều điều để yêu!

o sai gon khong may bi lac hoi duong cung chang bao gio bi mang - anh 0

Ấy vậy mà dịch bệnh bùng phát trở lại, người ta lại thèm cảm giác ra đường, thèm những lần kẹt xe, thèm những lần bực bội vì đi lạc. Ngày thường dân Sài Gòn cứ hay bực dọc "Sao mà Sài Gòn lắm đường thế!", nhưng giờ đây thứ đặc sản tưởng lạ đời này lại khiến con người ta có cảm giác nhớ nhung. Chỉ mong thành phố nhanh khỏe để chúng ta lại cùng nhau ùa ra đường ăn mừng ngày Sài Gòn khỏi ốm!

''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại'' là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!

Sài Gòn: Giấc mơ "an cư lạc nghiệp" của triệu dân tứ xứ

Sài Gòn thân thiện: Chân lý từ cà phê vỉa hè đến cuộc trò chuyện giữa những người xa lạ

Người trẻ say mê Sài Gòn vì điều gì?

(

Nguồn: TH&PL

)
Chia sẻ