Sau này cũng không còn liên quan đến anh nữa, nhưng không hề hối hận vì đã ở bên anh.
"Đời người nên có ít nhất một lần vì người nào đó mà quên đi bản thân, không phải nghĩ đến chuyện cưới xin, cũng chẳng cần đồng hành cùng mình, thậm chí không nhất thiết là phải có được, hơn thế nữa không cần anh yêu em, chỉ mong vào quãng thời gian em đẹp nhất, được gặp anh".
Em không rõ bản thân phải có được vận may như thế nào mới có thể gặp anh giữa biển người mênh mông này? Em cũng không biết sự xuất hiện của anh là sự ban ơn hay là kiếp nạn? Nhưng dù thế nào vẫn phải nói: "Cảm ơn anh, cảm ơn anh vì đã ghé qua".
Vẫn còn nhớ đến dáng vẻ của anh khi lần đầu tiên chúng ta gặp gỡ, không hề nói nhiều, chỉ ngồi đó nghe em luyên thuyên đủ thứ chuyện trên đời. Có thể là do căng thẳng nên em cũng không biết mình đang muốn nói gì. Chỉ có thể nói một cách lung tung, mà anh cũng yên lặng lắng nghe, thỉnh thoảng lại đáp lời vài câu.
Nghĩ lại cũng không biết vì sao một người luôn nói năng một cách thận trọng trước mặt người lạ như em, hôm đó lại có thể nói nhiều như vậy. Sau này mới biết đó là vì anh đã cho em một cảm giác quen thuộc đến khó hiểu cùng với sự bao dung!
Có một câu nói: "Cuộc đời của mỗi người sẽ gặp được hai loại người, một người khiến cho bạn rung động, còn người kia khiến cho bạn không thể buông tay".
Người khiến cho bạn rung động là sự rực rỡ nhất của ký ức thanh xuân, là sự tồn tại sáng chói nhất, không hối hận vì đã cùng anh ấy trải qua khoảng thời gian vui vẻ và xúc động đó. Cho dù những sóng to gió lớn sau này đều là anh ấy mang đến, nhưng vẫn muốn nói với anh rằng: Năm tháng đó rất vui vì đã được gặp gỡ anh.
Anh đã cho em quá nhiều sự vui vẻ và cảm xúc, quá nhiều thứ em nhận được kể cả những thứ nằm ngoài dự đoán, có cả sự đau khổ cùng thăng trầm, nhưng dù gì anh đã đến cuộc đời của em, đã mang đến cho em nhiều sự tốt đẹp và cả hạnh phúc nho nhỏ.
Em không biết phải là duyên phận như thế nào khiến cho chúng ta gặp gỡ, nhưng em cũng không muốn truy cứu nữa, bởi vì em tin rằng mỗi một sự gặp gỡ trên đời này đều có ý nghĩa của nó. Mỗi một người đã từng yêu đều sẽ có ký ức, bất luận như thế nào đều là sự may mắn, bởi vì anh đem đến những cảm xúc đặc biệt, đến nỗi mỗi khi nhớ lại em đều cảm thấy cuộc đời thật kỳ diệu.
Cảm ơn anh vì đã từng ghé qua, cảm ơn vì đã cho em nhiều điều , cũng cảm ơn vì đã khiến em rung động. Vô cùng bằng lòng với quá khứ khi có anh ở bên, cũng rất hoài niệm quãng thời gian có anh bên cạnh.
Tương lai em không biết mình sẽ chọn lựa như nào, cũng không biết sau này sẽ ra sao, nhưng em không hề hối hận vì được quen biết anh, ít nhất em đã từng nhận được sự ấm áp của anh, đã từng có được vòng tay anh, cũng đã cùng anh đan mười ngón tay vào nhau đi qua con đường ấy.
Cảm ơn anh đã đến! Cảm ơn vì đã cho em thấy em không cô đơn, cảm ơn vì anh đã dành tình cảm dịu dàng dài đằng đẵng ấy sưởi ấm cuộc đời em. Những điều tốt đẹp anh dành cho em, em sẽ mang chúng cất thật sâu, bảo vệ thật tốt.
Sau này xảy ra chuyện gì có lẽ cũng không còn liên quan đến anh nữa, nhưng không hề hối hận vì anh đã bên anh. Đường đời của em, anh đã cùng em đi một đoạn, em nhớ đến anh một đời...
Cảm ơn anh đã ghé qua. Quãng đời còn lại chúc anh bình an.
Khi yêu, đồng nghĩa với việc mỗi người đang bước đến một lớp học mang tên tình yêu. Dù kết quả là đổ vỡ hay đi đến bến bờ hạnh phúc, lớp học này cũng dạy cho bạn nhiều bài học: học yêu thương, học trưởng thành, học chấp nhận và học cả sự cô đơn,... Tuyến bài Love To Lớp - Từ tình yêu đến lớp học của chuyên mục GenVie sẽ là những dòng tản mạn, câu chuyện, tâm sự, góc nhìn về tình yêu,... để đồng cảm, chia sẻ và cùng bạn học cách yêu mỗi ngày.
Nguồn: TH&PL