So sánh về sự thành công của người khiến bản thân trở nên rất căng thẳng, khi phải chạy trên một đường đua không vạch đích và cũng chẳng biết thành công là ở đâu.
Những đòi hỏi của cuộc sống hiện đại, luôn khiến con người ta trở nên áp lực. Đó là những áp lực về kinh tế, về sự kỳ vọng… Nhưng áp lực với thành công của người xung quanh cũng rất đáng sợ.
Đã bao lần bạn trở nên mất tự tin khi vô tình nhìn thấy người khác có thành công, cảm giác chán nản và ghen tị khi thấy được sự hoàn thiện từng ngày của người xung quanh. Còn bản thân thì dù đã cố gắng nhưng vẫn cứ như dậm chân tại chỗ.
Nỗi ám ảnh vì sự thành công của người khác
Có một sự thật là ai trong chúng ta cũng đều một lần cảm thấy chẳng còn nhiệt huyết khi tự đưa bản thân lên bàn cân với người khác. Sự so sánh này đến từ những mong cầu về sự hoàn thiện nhưng trên thực tế chẳng có ai là không có khuyết điểm.
Ta luôn chạnh lòng với những cơ hội đến với người khác, thậm chí đó là sự may mắn. Để rồi những điều đó như "tảng đá vô hình" đè bẹp đi ý chí của bản thân.
Ta bắt đầu sợ hãi những câu hỏi về việc học, làm việc hay tiền lương. Dù mỗi người có những công việc khác nhau nhưng sự so sánh dường như đã ăn sâu vào tiềm thức, lúc nào cũng thấy bản thân chưa thật sự thành công và hoàn hảo.
Chúng ta chưa bao giờ đặt ra một tiêu chuẩn nào cho bản thân, đơn giản chỉ là chúng ta chạy theo sự thành công của người khác và cho đó là đỉnh cao của vinh quang. Dần chúng ta cũng quên mất mục tiêu mà bản thân theo đuổi để rồi khi nhìn lại ta lại cũng thì chẳng còn gì.
Đó cũng có thể là cảm giác dù đã có được sự nghiệp làm người khác ngưỡng mộ thì ta vẫn không hạnh phúc. Vì chúng ta luôn xây dựng những thành công nằm ngoài mục tiêu của bản thân, những điều đó tồn tại trong cuộc sống của người khác.
Chán nản với sự lựa chọn của bản thân
Mạng xã hội phát triển, người ta dễ dàng chia sẻ cùng nhau nhiều hơn. Việc hằng ngày lên các trang mạng cũng khiến bản thân trở nên áp lực khi nhìn thấy những hình ảnh về cuộc sống đáng mơ ước, một công việc ai cũng mong muốn, một gia đình hạnh phúc…
Nhưng đó chỉ bề mặt nổi, trên thực tế thì để có được những điều trên thì họ cũng phải trải qua một khoảng thời gian dài sống trong sự vất vả. Và hơn hết, chẳng ai muốn mang những điều khó khăn hay những thứ không hoàn thiện của bản thân lên mạng xã hội.
Khi thành công chưa đến, bản thân lại bắt đầu hoài nghi về con đường mà bản thân đang theo đuổi. Sự mơ hồ về tương lai luôn luôn hiện diện trong tâm trí. Chúng ta đã sống trong một thời đại có quá nhiều sự so sánh thứ bậc mơ hồ. Ta cố gắng đến đâu cũng không được công nhận. Và như thế, tâm thức thất bại đã được gieo mầm.
Đôi lúc bản thân ta rất muốn từ bỏ định hướng hiện tại để chạy theo sự thành công của người khác. Nhưng rồi lại chẳng biết bắt đầu từ đâu và bằng cách nào. Để rồi ta lại sống trong những ngày mà đầu óc quay cuồng khi phải chạy đua với các hình mẫu hoàn hảo vây quanh.
Chính ta đặt ra các hình mẫu trong vô thức và ép mình phải chạy đua cùng nó. Nên luôn có cảm xúc chán nản, buồn bã với những thứ mà bản thân ta có. Thay vì nhìn vào bản thân mình, xem xét khả năng, đề ra kế hoạch phù hợp thì ta lại bị dẫn dắt bởi sự thành đạt ở khắp nơi.
So sánh về sự thành công của người khiến bản thân trở nên rất căng thẳng, khi phải chạy trên một đường đua không vạch đích và cũng chẳng biết thành công là ở đâu. Và dù có đạt được những gì mà ta mong muốn thì vẫn không thể hài lòng, vì ta vô thức cho rằng đó là sự may mắn và tin rằng bản thân kém cỏi.
Vậy đâu mới là sự thành công thật sự?
Việc chúng ta chạy theo những quy chuẩn mơ hồ, mù quáng trước những hào quang sẽ kéo bản thân ta đi rất xa. Liên tục cảm giác bản thân bị bỏ quên trong cuộc sống. Đứng trước thời cơ thay đổi ta lại sợ bản thân sai lầm và tiếp tục thất bại.
Chạy theo bất cứ hình mẫu nào sẽ vô tình tạo nên hàng rào cản trở bước tiến của sự phát triển, khi phải buộc bản thân là một ai đó. Ta chỉ tìm thấy thành công khi chẳng phải là một ai cả, điều này giúp ta thấy hài lòng về cuộc sống và hạnh phúc hơn rất nhiều.
Trên thực tế, chẳng có một quy chuẩn về sự thành công, có chăng chỉ là những mục tiêu mà ta đã đạt được. Thành công thật sự nằm trong chính cuộc đời của chúng ta, chứ không phải là một định dạng từ các cá nhân khác.
Rốt cuộc thì những người ở tuổi đôi mươi cũng chỉ có một tuổi trẻ ngắn hạn. Tại sao ta không tập trung vào những ước mơ và niềm vui bản thân, thay vì phải là một "bản sao" của ai đó. Vì cuộc đời là của bản thân ta và hãy sống thật trọn vẹn những ngày tháng của mình.
Nguồn: TH&PL