Người không quên được, cũng nên cất vào trong quá khứ, chuyện gì cũng đều sẽ qua đi.
Viết cho những ai từng yêu, từng khóc, từng mất mát nhưng vẫn luôn nỗ lực trưởng thành.
Bạn cùng phòng của tôi mấy hôm nay thất tình. Dường như giống với tất cả những người thất tình, trước tiên cô ấy khóc một trận, sau đó còn vô cùng tức giận, block, xóa facebook của đối phương. Tưởng như cả đời này, có chết cũng không liên hệ nữa. Kết quả chưa được vài hôm, nữa đêm cô ấy lại nằm tâm sự với tôi. Cô ấy hỏi tôi nên làm gì, cô ấy nói rất nhớ người ấy.
"Tao bắt đầu từ từ kết bạn lại với anh ấy có được không"?
Đột nhiên tôi nhớ đến một câu nói, chỉ có 7 chữ: "không chặn, không xóa, không liên lạc". Có lẽ, đây mới là trạng thái tốt nhất, để quên đi một người.
Bạn biết rằng, luôn có một cái tên quen thuộc, nằm trong danh sách liên lạc gần đây. Thậm chí chỉ cần nhìn thấy chiếc ava quen thuộc, sẽ như điều kiện phản xạ mà gợi nhớ cả đống chuyện. Nhưng bạn sẽ không chủ động liên hệ, cũng không tức giận oán hận.
Thậm chí trong tâm trí của bạn, cũng không có một chút gợn sóng nào. Thật sự bạn và người đó đã từng rất thân thiết, chỉ là cho đến bây giờ, câu chuyện đã có hồi kết.
Mỗi người đều có số mệnh của riêng mình, cả hai đã phân chia, sao cứ phải bận tâm vướng víu? Người đã từng quan trọng hơn cả chính mình, cuối cùng đều sẽ biến thành người thoáng qua không quan trọng. Là đạo lý ai cũng hiểu, nhưng quá trình lại chỉ có thể bản thân phải thật sự từng chút một trải qua.
"Tình yêu chẳng qua chỉ là một trận sốt cao. Nhớ nhung là cơn ho theo mãi không dứt"
Thực ra trong tình yêu, chẳng có gì gọi là bỏ lỡ. Lúc yêu nhau là thật, sau đó không yêu cũng là thật. Đề ra chuyện chia tay có thể cho là giả. Nhưng đồng ý chia tay, nhất định là thật. Thật đáng tiếc, những người yêu nhau thường lại không hiểu được đạo lí này.
Luôn muốn liên lạc lại lần nữa, muốn nói chuyện, gặp lại nhau lần nữa. Một mực nói rằng, chỉ cần làm như vậy, thì có thể buông tay một cách dứt khoát. Nhưng, khi bạn thật sự nói, rồi gặp, rồi ngu ngốc, sẽ phát hiện: thứ mà mình nhận được, chẳng qua là sự tàn nhẫn, và vô tình lần nữa của đối phương.
Bạn nên sớm biết, con người chính là như vậy. Sẽ đối với một người, vẫn yêu bản thân mình, nhưng là người mà bản thân mình không yêu nữa, thì rất tàn nhẫn. Đem một người từ trong sinh mệnh của chính mình mà bỏ đi, rốt cuộc nên dùng bao nhiêu nước mắt trong đêm muộn?
Khi mới chia tay, bạn sẽ đau buồn cực độ, khó mà diễn tả. Mượn rượu giải sầu, nhưng uống say rồi, cả thế giới đều là người ấy. Sau đó, dần dần bạn đỡ hơn một chút, nhưng vẫn rất dễ dàng nhớ đến người ấy, chẳng hạn một bộ phim, một bài hát, một đoạn đường, vô số những khoảnh khắc khi bạn nhắm mắt lại.
Mãi sau này, bạn sẽ không còn nhớ đến người đó nữa. Mãi cho đến một buổi tối nào đó, khi tắm xong, lau chân trên tấm thảm, chiếc điện thoại trên bàn bỗng phát ra một bài hát, tay lau tóc bỗng dừng lại một chút. Bạn nhớ một người tại thời điểm đó, nhớ đến câu chuyện bạn và người ấy, nhưng, cũng chỉ có khoảnh khắc đó mà thôi.
Khi nằm trên giường, tất cả lại giống như bình thường. Nhưng bạn biết không, có vài chuyện thật sự đã qua rồi, có vài chuyện thì đã bắt đầu rồi.
Tại sao luôn có người đem tình yêu so sánh với bị bệnh? Bởi vì quên đi một người và cảm giác bị bệnh nặng, là giống nhau. Người đó giống như bệnh nhân, khí thế hừng hực, khiến bạn bái phục. Cho đến khi bệnh tình thuyên giảm, bạn mới phát hiện, bản thân đã có "kháng thể" cũng sẽ trở nên mạnh mẽ hơn một chút. Quá trình bị bệnh không dễ chịu, nhưng mỗi người đều biết rằng, bản thân sẽ có một ngày nào đó, khôi phục hoàn toàn.
Kiếp này của chúng ta, gặp gỡ và ly biệt, yêu đương và chia tay, đều là trạng thái bình thường. Không vượt qua được, cũng không nên để nó vướng bận trong lòng. Người không quên được, cũng nên cất vào trong quá khứ. Chuyện gì cũng đều sẽ qua đi.
----------------
Khi yêu, đồng nghĩa với việc mỗi người đang bước đến một lớp học mang tên tình yêu. Dù kết quả là đổ vỡ hay đi đến bến bờ hạnh phúc, lớp học này cũng dạy cho bạn nhiều bài học: học yêu thương, học trưởng thành, học chấp nhận và học cả sự cô đơn,... Tuyến bài Love To Lớp - Từ tình yêu đến lớp học của chuyên mục GenVie sẽ là những dòng tản mạn, câu chuyện, tâm sự, góc nhìn về tình yêu,... để đồng cảm, chia sẻ và cùng bạn học cách yêu mỗi ngày.
Nguồn: TH&PL