Chúng ta đã không còn xa lạ với hình ảnh Gen Z "lên chức" cha mẹ trong những năm gần đây, đặc biệt là Gen Z đời đầu.
Đối với những người mong muốn xây dựng một tổ ấm cho riêng mình thì dịch Covid-19 có thể được coi như một "cơ hội lý tưởng" để ổn định cuộc sống. Còn đối với những người đã có con, thì đại dịch xuất hiện mang đến những ưu và nhược điểm gắn liền với sự thay đổi trong công việc và cuộc sống.
Chúng ta thường nghe về Gen Z trên các phương tiện truyền thông vì thế hệ này liên quan nhiều đến các chủ đề như TikTok, nỗi lo lắng và biến đổi khí hậu. Để đáp lại những suy nghĩ "rập khuôn" đó, nhiếp ảnh gia Chris Bethell của tờ VICE đã thực hiện một chuyến đi vòng quanh Vương quốc Anh. Người này đã gặp gỡ các bậc phụ huynh trẻ và trò chuyện với họ về phong cách nuôi dạy con cái cũng như cảm nhận của họ về việc làm phụ huynh trong thời kỳ bệnh dịch.
ZOE 23 TUỔI VÀ CON GÁI MELODIE 2 TUỔI
Bạn có thể chia sẻ một chút về phong cách nuôi dạy con cái của mình?
Zoe: Tôi biết rằng có nhiều người hay tỏ ra cáu gắt với con cái, khiến chúng thấy sợ mình một phần nào đó và để chúng biết rằng chúng là chúng ở "dưới" cha mẹ. Nhưng tôi lại muốn con gái tôi biết rằng mối quan hệ của chúng tôi rất cởi mở, con bình đẳng với tôi và với bất kỳ ai khác - rằng chúng tôi có thể cùng trưởng thành và thực sự thân thiết.
Việc để con gái biết rằng con có sức mạnh và có thể làm bất cứ điều gì hay có thể trở thành bất kỳ ai mà con muốn là một điều quan trọng. Và cởi mở chính là chìa khóa. Tôi có những người bạn bằng tuổi mà ngay cả đến giờ, họ vẫn không thể hoàn toàn cởi mở với cha mẹ. Tôi nghĩ mối quan hệ của bạn với cha mẹ không cần phải phân theo thứ bậc, bạn không cần phải ở dưới họ, bạn có thể bình đẳng và làm bạn của họ. Tôi muốn cùng ra ngoài chơi với con gái khi con 16 tuổi!
Bạn hy vọng điều gì về tương lai của con?
Tôi hy vọng con gái có thể sống trong thế giới mà thế hệ chúng ta đang cố gắng xây dựng ngay lúc này. Một thế giới mà mọi người đều bình đẳng, mọi giới tính đều bình đẳng, đều hạnh phúc và không còn tồn tại sự phân biệt chủng tộc. Tôi nghĩ rằng, suy cho cùng, vấn đề vẫn nằm ở sự cởi mở thôi.
Tôi thực sự cố gắng giáo dục con gái những điều mà tôi không được dạy cho đến giờ, chẳng hạn như phong trào "Black Lives Matter" (Mạng sống của người da màu cũng có ý nghĩa). Tôi nhìn lại chính mình với tư cách là một phụ huynh và nhìn vào tập sách vở của con. Tôi chỉ nhận ra con gái tôi không có một cuốn sách nào có hình ảnh của người da màu cho đến khi cuộc vận động này xảy ra.
Bạn thấy sao khi nuôi con trong thời dịch?
Phải nói là thực sự khó khăn. Con bé đã được hai tuổi vào tháng 12 năm ngoái nên mọi chuyện bắt đầu khi nó được 15 tháng tuổi. Chúng tôi đã từng đưa đón con đến trường học, con thì cũng đã tập làm quen với những đứa trẻ khác và rồi dịch đến, con gái tôi đã không tiếp xúc với bạn bè được một năm rồi.
Tôi có thể nhận ra điều đó đã ảnh hưởng đến con như thế nào. Con bé có vẻ tự tin khi chạy xung quanh nhà nhưng khi chúng tôi đưa con đến khu vui chơi thì nó rất nhút nhát. Và dịch bệnh cũng khiến tôi thấy rất khó khăn - tôi đã mất việc vì Covid-19. Tôi yêu việc được làm mẹ, nhưng việc được nghỉ hai, ba lần một tuần khi tôi đi làm cũng rất có ích. Còn bây giờ, chúng tôi luôn phải ở trong nhà.
ALEXIS CARRINGTON 24 TUỔI VÀ CON TRAI KENZO BJORN 1 TUỔI
Việc làm cha mẹ có ý nghĩa gì đối với bạn?
Thật buồn cười vì cả gia đình tôi đều nói Kenzo là em trai của tôi, rằng mẹ tôi phải chăm sóc nó. Nhưng không hề, tôi mới là người trông con! Hiện tại tôi đang làm hai công việc, tôi đang cố gắng trở lại với sự nghiệp của mình và chăm sóc con. Việc nuôi dạy con cái của tôi rất thoải mái, mặc dù tôi chỉ mới làm phụ huynh được một năm.
Tôi chắc chắn sẽ không trở thành một người mẹ "giữ khư khư con mình trong một chiếc hộp". Có thể cha mẹ bạn muốn bạn làm những điều nhất định, muốn bạn "trở thành người như thế này" hay "có sự nghiệp như thế kia". Nhưng thành thật, tôi chỉ muốn để con mình tự do mà thôi. Tôi vẫn đang trưởng thành và tìm hiểu về những gì tôi muốn làm, vì thế mà tôi sẽ gạt tất cả những ranh giới đối với con sang một bên. Chúng tôi sẽ cùng đi bar, đi pub với nhau!
Bạn nghĩ các thế hệ khác sẽ nghĩ gì về phụ huynh Gen Z?
Tôi đoán họ nghĩ việc chúng tôi có con giống như chúng tôi đang chơi trò The Sims (một trò chơi giả lập cuộc sống con người) vậy. Kiểu chúng tôi chỉ muốn xem con chúng tôi trông như thế nào, mặc cho chúng những bộ quần áo đẹp, chỉ vậy thôi. Thực sự với tôi, con trai chính là là "phụ kiện" tuyệt vời nhất! Tôi cực kỳ thích việc chúng tôi mặc đồ đôi! Nhưng có thể các thế hệ khác sẽ nghĩ rằng chúng tôi còn "quá trẻ" để làm cha mẹ.
Cho đến giờ, dịch bệnh đã ảnh hưởng đến quá trình nuôi dạy con của bạn như thế nào?
Ngay cả trong bữa tiệc sinh nhật của con, chúng tôi có thể nhận ra rằng tụi trẻ rất lo lắng. Chúng không thực sự biết cách tương tác với mọi người. Tôi nghĩ thế hệ của con mình sẽ có nhiều lo lắng về mặt xã hội. Tôi nghĩ vấn đề này với con còn tồi tệ hơn so với những gì tôi đã trải qua.
Đối với tôi, mọi thứ diễn ra khá bình thường: Tôi không mắc chứng FOMO (hội chứng sợ bỏ lỡ) bởi vì chúng tôi bắt đầu giãn cách ngay sau khi tôi sinh con trai được một tuần rưỡi. Vì thế, tôi không giống như những bậc cha mẹ chán ngấy việc ở nhà với đứa con mới sinh trong khi tất cả bạn bè đều đi chơi vào mùa hè.
Viễn cảnh lý tưởng về tuổi trưởng thành của con trong bạn là gì?
Tôi muốn tương lai của con sẽ tràn đầy cơ hội. Đầu tiên thì con tôi là người đa chủng. Tôi hy vọng rằng con tôi sẽ có được những cơ hội như tôi đã có, hoặc thậm chí là nhiều hơn nhiều hơn. Tôi mong rằng chủng tộc của con sẽ không gây ra bất kỳ cản trở nào cho cuộc sống của nó. Và tôi chỉ hy vọng rằng chúng tôi sẽ sống một cuộc sống tốt hơn bây giờ.
Tôi cảm thấy như chúng tôi đang ở dưới đáy vậy và thường thì khi bạn ở dưới đáy, mọi chuyện chỉ có thể tiến về phía trước mà thôi.
OLIVER MOUNSEY 23 TUỔI, HANNAH KILLEEN 25 TUỔI VÀ CON TRAI DALI 2 TUỔI
Theo bạn, các thế hệ khác nghĩ gì về Gen Z?
Hannah: Mỗi khi nói chuyện với người lớn tuổi hơn, tôi cảm thấy họ đều nghĩ rằng chúng tôi kỳ quặc vì chúng tôi ăn chay, học nghệ thuật hoặc theo cách chúng tôi làm cha mẹ. Khi bạn nói với người khác tuổi của bạn, nó chỉ là một chuẩn mực mà thôi. Và tôi có thể nói rằng cách chúng tôi sống và làm phụ huynh khá giống với cha mẹ Gen Y.
Bạn có nghĩ rằng thế hệ của mình có nhiều con hơn Gen Y khi họ ở cùng độ tuổi của bạn?
Hannah: Điều này khá khó nói. Rất nhiều bạn bè của chúng tôi ở độ tuổi ngoài ba mươi không có con nhưng tất cả những người bạn bằng tuổi chúng tôi lại đều có. Tôi nghĩ, có lẽ Gen Z đang nhận ra rằng họ không cần phải có một cuộc sống gia đình truyền thống, không cần phải có một ngôi nhà và kết hôn. Có thể thế hệ chúng tôi đang thách thức các chuẩn mực xã hội và đó là một việc làm rất hay. Một gia đình là những gì bạn tạo ra.
Phong cách nuôi dạy con cái của bạn như thế nào?
Oli: Đây là một quá trình có hơi kỳ quặc. Chúng tôi đã dành rất nhiều thời gian để nghiên cứu cách nuôi dạy con.
Hannah: Nhưng rồi mọi thứ sẽ trở nên "lệch hướng" khi nhóc con ra đời. Tôi đã nghĩ rằng tôi sẽ cho con bú hoàn toàn và cho nó ăn trái cây mỗi ngày, nhưng con lại rất lạnh lùng và ngoan ngoãn… Nó không phải là kiểu trẻ con "thách thức" cha mẹ nên chúng tôi "chiều" theo nó.
Chúng tôi nói chuyện với con như thể con bình đẳng với chúng tôi và tôi nghĩ điều đó thực sự hiệu quả vì con sẽ chơi theo ý muốn của con và thực sự độc lập. Chúng tôi cũng may mắn khi tôi hết thời kỳ thai sản vào lúc mọi thứ bắt đầu "lockdown". Vì vậy, chúng tôi đã có thể dành tất cả thời gian bên con.
Bạn hy vọng điều gì cho tương lai của con trai mình?
Hannah: Tôi chỉ hy vọng con hài lòng. Bất cứ điều gì con làm, chúng tôi đều sẽ ủng hộ. Đối với tương lai gần, tôi hy vọng con sẽ tự tin kết bạn vì nó đã không thể gặp nhiều đứa trẻ khác.
Oli: Chỉ cần con trai vui vẻ và tự tin là chúng tôi hạnh phúc rồi.
Hannah: Tôi cũng mong mọi người sẽ nuôi dạy con trai của mình để chúng tôn trọng phụ nữ nhiều hơn. Khi nói về điều này, có người sẽ cảm thấy như một điều đương nhiên, có người sẽ cảm thấy kỳ quặc hay một điều cứng nhắc được dạy ở trong sách giáo khoa nhưng đây thực sự là một điều nên làm.
BILLIE 23 TUỔI VÀ THEODORA 14 THÁNG TUỔI
Bạn mô tả như thế nào về hình ảnh bản thân khi làm mẹ?
Billie: Rất thoải mái, rất thuận theo con. Con gái tôi khá độc lập và có hẳn một phòng đồ chơi ở giữa nhà nên chúng tôi chỉ cần cho con vào đó chơi và đưa con ra thôi. Ngay cả khi cho nó ngủ, tôi cũng chiều theo con. Cá nhân tôi không thích việc tạo thói quen rập khuôn cho con khi mà có những lúc bạn để mặc chúng khóc. Chỉ đơn giản là con muốn làm bất cứ thứ gì con thích.
Bạn có biết những thế hệ trước nghĩ gì về phong cách nuôi dạy con cái Gen Z?
Có lẽ họ nghĩ rằng cần phải có nhiều tiếng la hét và tiếng mắng. Nhưng tôi không đồng ý với việc gieo rắc nỗi sợ hãi trong con. Tôi đã lớn lên mà chưa từng bị đánh nên đó không phải là cách nuôi dạy con cái mà tôi từng nghĩ đến và không bao giờ muốn nghĩ đến.
Đại dịch đã ảnh hưởng đến hai người như thế nào?
Chúng tôi cô đơn. Ethan (chồng của Billie) phải chạy tuyến xe buýt Stagecoach liên tục và anh ấy đã không ở bên chúng tôi khi đại dịch ập đến. Thực ra là có nhưng anh ấy không sống cùng chúng tôi vào thời điểm đó. Thật khó khăn khi phải một mình nuôi con. Rất khó để đi bất cứ đâu. Chúng tôi đã lỡ các nhóm trẻ và con tôi đã không thể phát triển và giao lưu xã hội đúng nghĩa và tôi cũng vậy. Gặp gỡ các bậc cha mẹ khác cũng là một phần quan trọng trong quá trình nuôi dạy con cái.
Theo: VICE
Nguồn: TH&PL