“Từ bỏ giấc mơ của mình là chuyện không dễ dàng, nhưng những hy sinh bố mẹ dành cho tôi cũng vậy".
Khi tôi giảng dạy trong trường đại học, câu hỏi khó nhất tôi từng được nhận là: "Tôi muốn theo đuổi ước mơ của mình, nhưng bố mẹ muốn tôi làm việc khác. Tôi nên làm gì?".
Tôi hoàn toàn hiểu những băn khoăn của họ. Điều khiến tôi hạnh phúc khi còn trẻ là trở thành một nhà văn. Điều khiến cha mẹ tôi hạnh phúc là cho tôi trở thành bác sĩ như anh trai tôi, người đã theo học tại Harvard và Stanford. Làm sao tôi có thể đối diện với bố mẹ, những người làm công việc chân tay bảy ngày một tuần tại cửa hàng tạp hóa, nói với họ rằng tôi muốn nghiên cứu những bài thơ lãng mạn và học chuyên ngành tiếng Anh, thứ ngôn ngữ họ thậm chí không hề dùng?
Sau đó, tôi nói với bố mẹ mình học chuyên ngành tiếng Anh, nhưng vẫn không đủ can đảm thú nhận mình muốn trở thành nhà văn. Công việc ban ngày của tôi là một giáo sư, và công việc mơ ước của tôi là một nhà văn, việc này tiêu tốn nhiều đêm, nhiều thời gian và rất nhiều mùa hè của tôi. Thật là mệt mỏi, nhưng những hy sinh bố mẹ đã làm vì tôi cũng vậy.
Tôi không mong đợi cha mẹ tôi đọc sách mình viết. Việc họ chấp nhận sự lựa chọn trở thành một giáo sư đã là đủ với tôi. Và rồi một ngày, tôi giới thiệu cho họ thứ họ không hề ngờ tới: một cuốn tiểu thuyết. Ngạc nhiên chưa!
Điều gì xảy ra khi định nghĩa về hạnh phúc của cha mẹ chúng ta khiến hạnh phúc của chúng ta trở nên thật xa vời? Khi đặt câu hỏi này trên Facebook, nhiều người thuộc nhiều thành phần khác nhau, không ít trong số họ đã thành công, đã trả lời tôi bằng kinh nghiệm của họ.
Không có giải pháp chung cho tất cả mọi người. Hoàn cảnh, nguồn lực và cơ hội cho mỗi người rất khác nhau, cũng như ý kiến của các bậc cha mẹ trong việc cố hướng con cái theo hoặc không theo một số nghề nghiệp cụ thể.
Ngoài mối quan tâm đến sinh kế của con cái, cha mẹ có thể đang cố gắng bảo vệ chúng khỏi nỗi đau thất bại. Họ không sai - thất bại, và tài chính luôn là những rủi ro khiến chúng ta chùn bước. Nhưng nếu chúng ta quyết định theo đuổi đam mê của mình, làm thế nào để tiếp tục nó trước ánh mắt của bố mẹ đây?
Dưới đây là một số chiến lược thu thập được từ bạn bè và người quen của mình:
"Kẻ hai mang"
Theo đuổi ước mơ của bạn, nhưng hãy chuẩn bị một kế hoạch dự phòng - một chuyên ngành kép chẳng hạn (một chuyên ngành cho bố mẹ bạn, một chuyên ngành cho chính bạn). Đây cũng là sự chuẩn bị tốt nói chung cho một cuộc sống sáng tạo. Đó là những gì tôi đã làm khi theo đuổi học viện cho công việc hàng ngày của mình, với hy vọng một ngày nào đó tôi có thể tự gọi mình là một nhà văn
"Nước chảy đá mòn"
Trong khi những người trẻ tuổi thường muốn có câu trả lời ngay lập tức, con đường để được cha mẹ chấp nhận thường là một chặng đường dài. Chúng ta có thể sẽ phải kiên nhẫn thuyết phục cha mẹ dần dần, như cách Matty Huynh đã làm. "Thay vì tuyên bố mình sẽ trở thành một nghệ sĩ, tôi chỉ đơn giản là vẽ tranh," anh nói. Khi anh rời trường luật, cha mẹ anh đã quen với việc leo trèo quanh khung và hộp sách trong nhà để xe của họ.
Khẳng định sự độc lập của bạn, với sự tôn trọng dành cho họ
Các bậc cha mẹ, đặc biệt là cha mẹ nhập cư, thường làm việc cực kỳ chăm chỉ để tạo cơ hội cho con cái của họ. Tuy nhiên, một số bậc cha mẹ cần biết cuộc sống của con cái họ không phải là của riêng họ, bất kể họ đã hy sinh những gì. Kavita Das, một nhà văn, nói: "Tôn trọng là chìa khóa để giúp họ hiểu rằng, sự lựa chọn của chúng ta không có nghĩa chúng ta bỏ đi tất cả nỗ lực vượt khó của họ, mà chúng ta biết ơn sự chăm chỉ của họ, vì nó đã cho phép chúng ta theo đuổi ước mơ của mình".
Xách ba lô lên và đi!
Cha mẹ của Yuko Shimizu muốn cô có một cuộc sống bình thường, vì vậy cô ấy đã đi học đại học ở Tokyo, lấy bằng quảng cáo. Sau đó, ở tuổi 33, cô từ bỏ công việc quan hệ công chúng của công ty, rời quê hương Nhật Bản và đến Hoa Kỳ để trở thành một nghệ sĩ. Cô ấy giải thích quyết định của mình theo cách này: "Cuối cùng thì bố mẹ cũng sẽ qua đời, và bạn phải sống cuộc sống của mình cho chính mình".
Bây giờ, khi bản thân sắp trở thành bậc làm cha mẹ, tôi luôn nghĩ mình sẽ cho phép con trai làm bất cứ điều gì nó muốn, cho dù có là nhà văn, nghệ sĩ, nhạc sĩ, hay vũ công.
"Nếu nó muốn trở thành game thủ chuyên nghiệp thì sao?" vợ tôi hỏi.
À, các bạn ạ, tôi vẫn có chút ngập ngừng đấy.
Nhưng tôi biết mình sẽ phải buông tay ra, để con tự bước đi. Tôi tin tưởng tự con sẽ có những lựa chọn đúng đắn cho bản thân, nếu chúng tôi đã chuẩn bị kỹ càng cho cậu ấy.
Các bác sĩ, luật sư và kỹ sư đóng góp rất nhiều cho xã hội. Nhưng chúng ta sẽ luôn cần những nhà thơ và nghệ sĩ, những người thầy và người kể chuyện của chúng ta, những kẻ mộng mơ, những kẻ lội ngược dòng và những kẻ chấp nhận rủi ro.
Nguồn: TH&PL