Bỏ qua những tranh cãi, ngoài những thước phim đẹp và nên thơ, Em Và Trịnh còn ghi điểm với khán giả nhờ phần câu thoại "đi vào lòng người".
Cuối cùng thì lòng yêu thương cuộc sống cũng không giữ được người đời. Cuối cùng thì tình yêu cũng không giữ được người mình yêu
Nội dung liên quan
Cô đơn như một thứ axit ăn mòn, cứ chực chờ tràn ra khỏi lọ
Bây giờ anh chỉ biết tập làm người chẳng hề giận hờn. Xem giận hờn như một ân huệ trời đã dành riêng cho Ánh
Có một điều không nên nói ra mà vẫn phải nói, và phải nói trong lúc uống thật say để có đủ can đảm nghe lời phủ nhận hay cái gật đầu: Anh yêu Ánh
Nội dung liên quan
Em chỉ là một dòng sông nhỏ, tưởng rằng mình sẽ phẳng lặng trôi qua cuộc đời anh... mà không biết rằng có những con sóng vô hình xô em ngã ra xa anh
Có những ngày tuyệt vọng cùng cực, tôi và cuộc đời đã tha thứ cho nhau
Khi người ta còn trẻ, người ta có thể dễ dàng từ bỏ một mối tình. Nhưng người ta đâu biết rằng những gì ta mong muốn và cần nhất chỉ đến một lần trong đời
Anh sẵn sàng đánh đổi tất cả, để mỗi sáng thức dậy có Ánh hướng dương ở bên
Tưởng rằng có thể quên dễ dàng một cuộc tình nhưng hóa ra chẳng thể nào quên được. Mượn cuộc tình này để xóa cuộc tình kia chỉ là một sự vá víu cho tâm hồn. Những mảnh vá ấy chỉ để làm phẳng lặng bên ngoài mà thôi
Khi ta viết một bản tình ca là viết về cuộc tình của chúng ta, dù hạnh phúc hay dở dang thì nó cũng là một phần máu thịt trong ta
Tôi luôn luôn nhớ thương tuổi trẻ, tuổi của tình yêu nồng nàn. Khi tôi yêu thương cái tuổi đời ngào ngạt hương hoa này thì đồng thời tôi cũng yêu một cõi đời tôi đã mất
Đêm qua anh nghĩ đến Ánh và giận Ánh suốt đêm. Nhưng rồi khi đứng trước Ánh, mọi giận hờn đều tan biến cả
Cuộc đời buồn bã như thế này sao chúng mình không tha thiết với nhau hơn
Yêu nhau chỉ cần một khoảnh khắc, nhưng để sống với nhau thì cần nỗ lực cả đời
Nguồn: TH&PL