Hạnh phúc của người trưởng thành phải chăng quá ngắn ngủi?

Có một sự thật mà có lẽ chúng ta đều biết, đó là khi càng trưởng thành, chúng ta càng khó tìm được niềm vui từ tận trái tim.

Tại sao vậy? 

Khi nghĩ về hạnh phúc, chúng ta thường nghĩ tới: được tăng lương, mua những thứ mình muốn, ăn một bữa thịnh soạn, đi du lịch những nơi chưa bao giờ đặt chân tới.

Nhưng khi nghiêm túc nghĩ lại, bạn có nhớ lần cuối cùng bạn cười thật to, thật thoải mái là khi nào không? Hạnh phúc của người lớn phải chăng quá ngắn ngủi, quá nông cạn, quá sức chịu đựng của những thăng trầm cuộc sống?

hanh phuc cua nguoi truong thanh phai chang qua ngan ngui - anh 0

Trong một cuốn sách tôi đọc gần đây có nói thế này:

“Tôi dần dần hiểu ra vì sao tôi không cảm thấy hạnh phúc. Đó là bởi tôi luôn chờ đợi một kết quả”.

Đọc một cuốn sách, tôi mong nó khiến tôi trở nên sâu sắc hơn. Ăn uống, bơi lội để mong sẽ giảm cân. Gửi tin nhắn đi và mong sẽ có hồi âm. Đối tốt với mọi người là mong được đối xử tốt lại. Viết ra câu chuyện của mình để mong được quan tâm và an ủi.

hanh phuc cua nguoi truong thanh phai chang qua ngan ngui - anh 0

Nếu những mong đợi này được đáp ứng, hãy thở phào nhẹ nhõm. Nếu không? Hãy tự hài lòng.

Khi còn bé, tôi cũng như vậy. Tôi dành cả buổi chiều ngồi xem kiến chạy, chờ đá nở hoa. Nhưng tôi khi ấy, không mong đợi một kết quả, khóc và cười đều không phải kìm nén.

Còn bạn, bạn có hạnh phúc không?

"Mệnh lệnh hạnh phúc": Nếu tôi muốn trải qua một ngày tồi tệ thì sao?

Nửa năm lại trôi qua, bạn đã làm được gì?

Gửi thế hệ "N-bỏ": Đừng từ bỏ mà hãy luôn sống theo đuổi với ước mơ

(

Nguồn: TH&PL

)
Chia sẻ