Mặc dù việc truyền bá thông tin về tình trạng sức khỏe của đồng nghiệp có thể là không lịch sự, nhưng tính tập thể là một con đường hai chiều.
Các dãy bàn ở văn phòng tôi sắp xếp sát nhau, chỉ cách nhau vài bước chân. Mặc dù lúc nào đi làm cũng phải đeo khẩu trang, nhưng nói chuyện với đồng nghiệp ở khoảng cách gần thì không một ai đụng đến.
Nội dung liên quan
Nhưng nếu tổng thời gian tiếp xúc của người không nhiễm và người nhiễm bệnh hơn 15 phút mỗi ngày thì nguy cơ lây Covid cao hơn.
Người đồng nghiệp ngồi gần tôi nhất chưa được tiêm chủng và đã dương tính với Covid. Anh ta lặng lẽ điều trị, không để ai biết chuyện. Lúc phát hiện ra, tôi rất tức giận vì hắn không nói cho tôi biết. Hiện hắn đã được cách ly nhưng lại nói với những người khác rằng đó là một căn bệnh khác, chẳng nhắc gì đến việc dương tính Covid-19.
Tôi rất phân vân có nên báo cho bác sĩ, những người có chuyên môn biết rằng họ đang gặp nguy hiểm khi tiếp xúc với một ca dương tính nhưng lại giấu hay không? Tôi có thể đeo N95 cả ngày, nhưng còn những người khác thì sao?
Hơn nữa, anh ta cẩu thả, không chịu tiêm chủng nên nguy cơ tái nhiễm là rất cao. Tôi e sợ việc bản thân hắn che giấu việc nhiễm bệnh có liên quan gì đến đạo đức hay không?
Nội dung liên quan
Tôi cứ chìm trong suy nghĩ có nên nói hay không. Một phần, việc thông báo tình trạng sức khỏe của đồng nghiệp là bất lịch sự. Nhưng, tính tập thể lại là mặt khác. Anh ta đã nói dối, chọn cách không thông báo cho đồng nghiệp rằng bản thân đã dương tính. Đồng nghiệp có quyền biết mà? Và gã còn không chịu tiêm chủng, rất dễ có nguy cơ tái nhiễm.
May mắn thay, những người còn lại trong chúng tôi đã được tiêm phòng. Chúng tôi đã không đeo khẩu trang tại các cuộc họp trong văn phòng; tôi nghĩ mọi người đều đã được tiêm đủ 3 mũi vaccine.
Tôi có nên nói với người khác khi đồng nghiệp dương tính mà giấu?
Có, cứ nói đi để người khác còn biết để tự bảo vệ họ.
Thôi thôi đừng nói, chuyện cá nhân của người ta
Nguồn: TH&PL