Wowy đã có những chia sẻ với về sự kết hợp mới nhất với Đông Nhi cũng như quan điểm làm nghệ thuật của anh trong thời gian tới.
"Mọi người không hiểu được tôi đang suy nghĩ gì…"
Đối với Đông Nhi là 4 năm, đối với anh Ưng Hoàng Phúc sẽ là 2 năm. Đây là những sự kiện quan trọng trong sự nghiệp của họ và thật vui vì được đồng hành cùng mọi người.
Mọi người nói với nhau những kế hoạch trong tương lai, và đưa ra lời mời gọi dành cho tôi để tham gia sự kiện quay lại của Nhi. Đông Nhi rất chân thành, tôi cảm nhận được điều đó.
Chúng tôi đã có một màn hợp tác trên tinh thần kết nối và hỗ trợ lẫn nhau, và tôi rất vui khi thấy Nhi đã có top 1 trending đầu tiên của mình. Đây là điều không phải dễ.
Tôi kết hợp với nhiều ca sĩ khác nhau rồi, tất cả đều dựa trên sự kết nối về tinh thần. Tức là, có thể chơi với nhau hay không? Có kết nối cùng tần số hay không?
Âm nhạc cũng là sân chơi để mọi người có cơ hội để kết nối và trở thành những người bạn cùng nhau. Và nhìn thành tích cũng đâu hề tệ. Top 1 sau 4 năm comeback như vậy là rất mừng rồi.
Top 1 Trending sau 4 năm comeback như của Đông Nhi không phải dễ.
Sản phẩm này là một phương thức để Đông Nhi kết nối với câu chuyện của những người trong quá khứ. Đó là thử thách cho toàn bộ ekip, và phần rap của tôi cũng không là ngoại lệ. Concept cổ trang cũng là một cái gì đó.... (cười)
Nhưng mà, các bạn nói gì cũng được. Tôi nổi tiếng về việc mọi người không hiểu được tôi đang suy nghĩ gì. Đó chính là dấu chấm hỏi tôi mong muốn mọi người tìm hiểu.
Tôi hiểu rằng mọi người đang sống trong một thế giới được quảng cáo tất tần tật trước khi thưởng thức một món hàng.
Nó đến từ status, các bài post hay cả những video PR mà các bạn sử dụng để tương tác, nói chuyện với fan. Tôi không như vậy, và tôi muốn mọi người tìm hiểu. Nếu mọi người hiểu được, tôi và họ sẽ có kết nối với nhau.
Tôi làm rap 10 năm, làm huấn luyện viên Rap Việt 2 mùa, 1 mùa quán quân, 1 mùa á quân. Mọi người vẫn còn muốn hướng dẫn tôi làm nhạc rap như thế nào nữa
Tôi muốn phát triển theo hướng đó. À, bạn biết À Ố Show chứ? Chương trình đó rất hay. Tôi có đi xem và đã đi nhiều lần rồi. Nhưng bạn sẽ không biết được chương trình đó như thế nào đến khi bạn thực sự xem được.
Nhưng bởi vì bạn không biết nó như thế nào, nên là nhiều người không đi xem nó. Họ bỏ lỡ sự thú vị đó. Và khi đi xem rồi, bạn sẽ theo kiểu: "À". Thì nghệ thuật nó là như vậy. Tôi không trưng bày mọi thứ ra trước mặt, khán giả sẽ cần tự cảm thụ.
Như ở Rap Việt đi, khoảnh khắc anh Trấn Thành nói: "Còn nữa hả, em lợi hại vậy hả'' trong tập 9 chính là một trong những giây phút vô giá của tôi trong hành trình làm nghệ thuật.
Hay như bạn thấy con bạch tuộc không? Nó tỏa sáng ở khúc cuối, nhưng nó đã xuất hiện ở ngay khúc ban đầu rồi. Đấy là cách mình gầy dựng câu chuyện để đi đến điểm kết thúc.
Ở đằng sau mỗi chi tiết đều có mỗi câu chuyện. Và nó đều có những chủ đề để mọi người tìm và khám phá. Và đó là phương thức của riêng tôi.
Nội dung liên quan
"Nhìn Takeshi Murakami công nghiệp hóa thử…"
Như là cái bài 80 đó. Đây là nhạc rap đương đại theo nghĩa đen lẫn nghĩa bóng. Tôi nghĩ từ trước đến giờ, trong lịch sử rap Việt chắc chưa ai làm một cái bài nhạc "ráp" theo đúng nghĩa đen như vậy ở trên sóng truyền hình quốc gia.
Nó có câu chuyện ở đằng sau. Và cho đến bây giờ, những bức thư đó mọi người vẫn chưa được coi. Có nghĩa là, ở một thời điểm nào đó, sẽ có người thắc mắc về những bức thư và câu chuyện lại tiếp tục.
Nhưng mà bây giờ chữ nghệ sĩ nó bao gồm nhiều hơn. Các tác phẩm nó không chỉ là tranh, tượng, ảnh, phim mà còn có thể là cả NFT. Nghệ thuật đang có nhiều hình thức thể hiện đa dạng và phát triển.
Nghệ thuật nó rộng lắm. Hồi đó người nói Leonardo da Vinci là nghệ sĩ, nhưng mà ổng có nghiên cứu, giải phẫu, sáng tạo,... Tất cả đều gói gọn trong ông ấy mà. Nhưng, người ta có thể phát triển theo những định hướng khác nhau ở những giai đoạn khác nhau trong cuộc sống.
Đừng tưởng làm nhạc cho trẻ em nghe là dễ.
Đừng tưởng làm nhạc cho trẻ em nghe là dễ.
Cái chữ chất cũng giết nhiều người, sợ mất chất nhưng lại không biết chất là gì.
Nhưng, một cái đồng hồ Takashi Murakami kết hợp với Hublot bán cả 4, 5 tỷ, thậm chí 10 tỷ cho 1 cái đồng hồ. Vậy thì công nghiệp này có giá trị hay không?
Cho nên mình quyết định là mình thương chứ ko ghét nữa. Nó thay đổi tất cả mọi thứ. Khi mà mình yêu thương nó sẽ mở nhiều cánh cửa cho mình với ng khác.
Còn khi mà mình ghét thì nó không hiện hữu trong cõi đời. Nghĩa là sự thù ghét cắt đứt mối liên hệ giữa mình với người khác và cả những điều tuyệt vời gì đó sắp sửa xảy ra.
Mình sẽ cần tạo dựng thế giới của mình để phù hợp cho mình sinh sống. Có người mua quả núi để xây biệt thự sống một mình cũng có lý do. (cười)
Cái đó cũng là khuyết điểm của tôi nữa. Có những nghệ sĩ khôn khéo hơn rất nhiều. Ví dụ như Sơn Tùng M-TP đi, cậu ấy biến anti-fan thành fan. Khôn khéo không? Khéo chứ. Tôi thì không giải quyết được vậy.
Ví dụ như Sơn Tùng M-TP đi, cậu ấy biến anti-fan thành fan. Khôn khéo không? Khéo chứ. Tôi thì không giải quyết được vậy.
Nội dung liên quan
"I have a pen. I have an apple…"
Hồi xưa tôi cũng có chơi kỹ thuật này nọ đó. Tôi nghĩ đó là phong cách của một số rapper. Ví dụ như Eminem đi. Anh ấy quảng bá về phong cách của mình và bán được rất nhiều sản phẩm.
Và đến các rapper sau, họ cũng sử dụng nhiều kỹ thuật giống Eminem và nghĩ rằng mình đang đi đúng. Nhưng, đó là phong cách của Eminem.
Mỗi người một phong cách. Tôi đang trải nghiệm một phong cách hoàn toàn khác so với Wowy mấy chục năm trước. Đó là phong cách của riêng tôi.
Khi làm nghệ thuật, tôi mới phát hiện là có nhiều phong cách, nhiều trường phái, nhiều sự lựa chọn.
Ví dụ như Wabi-sabi - phong cách không hoàn hảo. Các tác phẩm này không hình tròn, hơi méo, lủng chỗ này… Triết lý của nó rất hay, không phải cái gì cũng hoàn hảo.
Tôi cũng có thấy một số rapper nói về xe, về tiền bạc, băng đảng… Họ không có những cái đó luôn. Nhưng biết sao giờ. Đó cũng là một cách giúp các bạn tham gia vào thị trường. Anh thì anh đang cố gắng giữ mọi thứ theo ý mình nhất có thể.
Trong nhạc rap có nhiều thể loại như Gangster Rap, Dirty Sound, Detroit, Miami, Bounce... thì rapper ở VN ảnh hưởng theo phong cách mà tại thời điểm đó nó đang trend.
Đó là bước đầu để định hình phong cách của mọi người. Sau khi tìm hiểu sâu hơn, mọi người sẽ định hình phong cách của riêng họ. Cái gì cũng cần thời gian.
Ở Việt Nam ban đầu cũng theo trào lưu đó. Nhưng rồi sau khi diss, có người chết, có người vô tù.
Nói thẳng thắn thì thì diss có lợi nhuận thì diss. Diss mà hại người, không đem lại lợi nhuận thì tôi không hiểu hiểu diss để làm gì. Nếu một người diss tôi mà họ có lợi nhuận thì cứ diss đi.
Tôi lớn lên từ đường phố, nên phải xem điều đó có lợi hay không. Tôi không có thời gian cho những thứ không giúp cho mình.
Tôi lớn lên từ đường phố, nên làm gì cũng phải xem điều đó có lợi hay không.
Đó là Pikotaro, một người Nhật rất sáng tạo. Ông ấy ăn mặc đậm chất rapper kiểu Nhật với dây chuyền, áo da,... Và ông ấy sử dụng thơ Haiku như một cách thức để rap. Vẫn là hip-hop, vẫn là rap mà?
Mình không làm được là do mình chưa đủ tốt, không phải là do dòng nhạc.
Mình không làm được là do mình chưa đủ tốt, không phải là do dòng nhạc.
Người khác thì tôi không biết, còn riêng tôi thì sáng đến tối đều bận rộn. Thời gian làm nhạc của tôi cũng rất hạn chế vì có nhiều chuyện phải làm, và tôi đang cân bằng mọi thứ nhất có thể.
Cám ơn Wowy vì buổi phỏng vấn!
Wowy sinh ngày 27/9/1988. Anh được biết đến như một cặp đôi rap cùng Karik. Wowy là huấn luyện viên của 2 mùa Rap Việt. Wowy thường rap về chủ đề đời sống và những nội dung mang tính triết lý.
Nguồn: TH&PL