Tình yêu thương là một phần không nhỏ trong lý do tại sao tôi muốn gắn bó, và hy vọng bạn mình cũng sẽ muốn gắn bó với cuộc sống.
Cuối năm luôn là dịp để mỗi người nhìn lại một chặng đường đã qua, với những điều được và mất. Đây cũng là thời khắc chuyển giao, có rất nhiều lễ hội và dịp lễ vô cùng lớn như Giáng sinh, năm mới,...Nhưng liệu rằng, cuối năm nay mọi thứ vẫn vui và hoà nhịp như những năm đã qua?
Thông thường, tôi rất yêu thời điểm cuối năm. Nhưng năm 2021, sự hào hứng trở nên lẫn lộn với nỗi buồn. Tháng mười hai với thời tiết se lạnh, chắc chắn là những ngày rất hiếm có, nhưng chúng cũng là khoảng thời gian của sự cô đơn và chật vật, đặc biệt là khi chúng ta đang phải đối mặt với một biến thể mới của Covid.
Tôi biết rất rõ cảm giác cô độc và mất phương hướng ở những người trẻ. Trước khi tôi chuyển giới, ở tuổi 20, các ngày lễ đều nhắc nhở tôi về việc mình đang sống một cuộc đời không phải là chính mình; và việc sống đúng theo ước mơ dường như là không thể. Tôi đã rất may mắn khi tìm được con đường đế trở thành con người thật của mình, và được sống trong tình yêu thương ở tuổi xế chiều, trong hình dạng đúng với mình.
Tôi biết rất nhiều người chuyển giới khác trở nên u buồn vào tháng 12, hay bất cứ dịp lễ nào họ phải gặp mặt người thân họ hàng, và bị hỏi về cuộc sống.
Trong một thời gian dài, người bạn của tôi, Helen Boyd, đã cùng tôi điều hành Dự án Tháng Mười Hai (December Project). Thông qua mạng xã hội, chúng tôi kết nối và gọi điện thoại cho những người chuyển giới khác tại Mỹ - những người thường bị gia đình từ chối vào thời điểm Giáng Sinh tụ họp, và một giọng nói thân thiện có thể tạo nên sự khác biệt lớn cả thế giới. (Chúng tôi đã dừng dự án vì nó đã vượt ra ngoài khả năng duy trì của bản thân. Hiện tại, một số dự án tương tự được thực hiện bởi Trans Lifeline.)
Năm nay, sáu trong số bạn thân và họ hàng của tôi đang đối phó với bệnh ung thư hoặc Covid. May mắn thay, tất cả họ đều có tiên lượng tốt, nhưng điều đó đã khiến họ, và cả những người trong chúng ta sống theo một cách hướng mới: chúng ta đánh giá kỹ càng hơn cách mình đang sống và đã sống.
Một người bạn sau khi nhận được chẩn đoán ung thư đã nói với tôi: "Tôi cảm thấy mình đã làm mọi thứ mình muốn. Tôi thực sự không có cái gì kiểu tâm nguyện chưa thành". Tôi đáp: "Ừ, có thể ông cảm thấy công việc trên Trái Đất của mình đã hoàn thành. Nhưng mà tôi chưa xong với ông đâu".
Tình yêu thương là một phần không nhỏ trong lý do tại sao tôi muốn gắn bó và tại sao tôi hy vọng bạn mình cũng sẽ muốn gắn bó với cuộc sống.
Sau cuộc trò chuyện qua điện thoại đó, anh ấy đã viết thư cho tôi để nói rõ suy nghĩ của anh ấy: "Không phải là tôi đã xong hay chưa với cuộc sống, mà là tôi tin rằng mọi thứ tôi đã làm đều là xứng đáng và phù hợp. Mọi thứ sẽ xảy ra, dù sao vẫn chưa tồn tại. Anh ấy nói thêm: "Tôi không có hứng thú với việc leo núi, kiếm một triệu đô la hay đạt được kỷ lục gì ghê gớm. Tôi hài lòng khi vẫn thức dậy mỗi ngày".
Tôi cũng hài lòng với điều đó. Ngay cả khi đã mất đi nhiều điều trong tay, tôi vẫn hy vọng và cầu nguyện cho tương lai, tôi vẫn khao khát về những điều sẽ xảy ra tiếp theo trong tương lai.
Cũng như Steve Jobs đã nói, hãy cứ khát khao, hãy cứ dại khờ.
Nguồn: TH&PL