Sài Gòn mấy nay chẳng còn kẹt xe, Sài Gòn giờ vắng vẻ, đìu hiu và buồn nhiều!
Ai trong chúng ta cũng nhiều hơn một lần tỏ thái độ, bực dọc trước cảnh Sài Gòn kẹt xe mỗi giờ cao điểm. Kẹt xe - câu chuyện muôn thuở, trở thành một thứ đặc sản thân quen. Đến mức khi nhắc đến Sài Gòn mà không nhắc đến kẹt xe thì cũng thiếu sót giống như việc ăn một dĩa cơm tấm mà thiếu đi nước mắm vậy!
Thành phố này, mỗi ngày đón bao lượt người đến người đi, che chở hơn 10 triệu dân từ mọi miền ngược xuôi, mỗi người một câu chuyện, hoàn cảnh, công việc cùng kế sinh nhai, lao ra đường và chật vật kiếm tiền.
Sài Gòn đi qua bao ngày vội vã, tấp nập, mỗi mét đường chỉ toàn xe và người, người ta khó chịu, người ta cáu và chịu trận. Người thành phố thường bảo nhau mấy ngày Tết đến, Sài Gòn được trả về đúng nghĩa là của người thành phố.
Vậy mà giờ chẳng ai muốn ích kỷ giữ Sài Gòn cho riêng ai, Sài Gòn mấy nay chẳng còn kẹt xe, Sài Gòn giờ vắng vẻ, đìu hiu và buồn nhiều!
Sài Gòn cà phê sữa đá, ting ting kẹt xe... tôi nhớ!
"Thành phố Hồ Chí Minh đang thực hiện giãn cách theo chỉ thị số 16…"
Sài Gòn đã bước vào đợt giãn cách thứ 4, một tháng sáu trầm lắng để thành phố được dưỡng thương, để những tế bào sớm được khỏe mạnh. Đây cũng là lúc thành phố bước qua những cung bậc trầm lắng từ Chỉ thị 15, chỉ thị 10 đến chỉ thị 16… mà người ta cũng không biết còn chỉ thị nào khác nữa không.
Giờ đây, thành phố cũng chẳng còn kẹt xe, đường xá vắng tanh cảnh người qua lại. Cuộc sống như ngưng đọng trên những con đường vốn tấp nập. Một cảm giác khác lạ khi cái thành phố lúc nào cũng được nhớ đến với cái không khí ồn ào, náo nhiệt, nhịp sống gấp gáp, vội vã nay lại "làm thinh" đến khó chịu.
Hết kẹt xe, hết ồn ào vậy sao lòng người chẳng vui, chẳng cười nói và dễ chịu chút nào? Giờ đây, góc đường vắng bóng người lao động nép mình sau tán cây, vắng luôn tiếng rao "vé số đây, vé số chiều sổ đây", xe đẩy trái cây cũng cất gọn mép nhà, những khu chợ truyền thống vắng đi tiếng ồn ào mặc cả... Mọi thứ như đóng băng đợi chờ ngày Sài Gòn "hồi sinh".
Không một ai phải lao ra đường kiếm cơm, nhưng có lẽ cái khung cảnh này chẳng hề dễ thở. Đôi mắt của từng người con Sài Gòn đượm buồn hơn vì những ngày này thật sự khó khăn lắm… Nhớ Sài Gòn, nhớ ly cà phê sữa đá góc ngã tư, tiếng kẹt xe ting ting, vội vã đợi chờ từng giây đèn đỏ trôi qua, nhớ cả dĩa cơm tấm dưới chân cầu,... Những đặc trưng riêng biệt của Sài Gòn nay lại xa vắng lâu đến vậy, một khoảng thời gian đủ để gọi là "dài đằng đẵng".
Có những điều ghét nay cũng hóa thành thương thành nhớ, ai ai cũng mong một Sài Gòn sớm trở lại. Khói bụi kẹt xe của Sài Gòn ngày trước, người ta ghét bao nhiêu giờ lại nhớ bấy nhiêu vì ít ra nó còn dễ chịu hơn cái mùi dịch bệnh!
Chỉ mong cố lên chứ đừng "cố lên"!
Hôm nay, ngày 15/7, Sài Gòn có gần 2000 ca mắc Covid-19, trên tổng số gần 3000 ca cả nước. Dù không ai muốn nhưng tất cả chúng ta đang phải sống trong tâm dịch, mỗi người dân nơi đây như một liều vaccine, cùng nhau tạo nên một kháng thể khỏe mạnh.
Đây không phải lần đầu tiên thành phố tiến hành giãn cách xã hội nhưng có lẽ là lần lâu nhất, và là lần nhiều ca bệnh nhất. Thương Sài Gòn, thương cho chính chúng ta, thương cho những ngày chật vật vì mua lương thực, nhưng thương nhất vẫn là những người mưu sinh ngoài phố thị, họ đang phải gồng trên vai cả việc chống dịch và nỗi trăn trở về cuộc sống hằng ngày, khó khăn chồng chất khó khăn.
Cuộc chiến sinh tồn ngoài kia cũng sẽ khốc liệt hơn, cuộc chiến chống dịch vẫn đang còn phía trước. Nhưng lúc này mới thấy rõ thành phố mình mạnh mẽ đến nhường nào. Người dân nơi đây như những chiến binh "mùa dịch", đội ngũ áo trắng, áo xanh vẫn miệt mài truy vết F0 với cái thời tiết nắng mưa thất thường của Sài Gòn. Bao cô cậu sinh viên tình nguyện cũng hướng về tâm dịch, những đoàn sinh viên "Nam tiến" đồng lòng cùng Sài Gòn.
Sài Gòn được thương lắm, đất nước hình chữ S như dồn hết tình yêu cho nơi này. Những chuyến xe từ khắp mọi miền đổ về, người dân nướng cá, người Quảng trị lại góp từng hạt muối nghĩa tình, chuyến xe nông sản từ Đắk Lắk, khắp Tây Nguyên vẫn ngày đêm gửi lương thực cứu trợ Sài Gòn. Các hoạt động từ thiện, hỗ trợ nhau vẫn hối hả và mạnh mẽ, bếp ăn nghĩa tình, tình nguyện chốt chặn, siêu thị 0 đồng,... Mỗi người một tay, san sẻ cho nhau từng bữa cơm ấm lòng mùa dịch.
Sau bao nhiêu năm dang tay, những ngày này Sài Gòn được phép nhận tình ruột thịt nghĩa đồng bào từ nơi nơi, từ người người. Đây cũng là lúc ai cũng cần có cho mình một tinh thần trách nhiệm vì bản thân, gia đình và cộng đồng. Lỡ thương Sài Gòn hãy thương cho trót!
Hãy cùng nhau chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại!
Dẫu số ca nhiễm vẫn đang tăng, dẫu các khu cách ly, bệnh viện dã chiến đều đã có dấu hiệu quá tải, dẫu bản đồ khu phong tỏa mỗi ngày mỗi chi chít nhưng rồi Sài Gòn sẽ mau khỏe lại thôi.
Tin, một niềm tin vào đội ngũ y bác sĩ đang gồng gã ngày đêm chống dịch, tin vào ý thức của người dân Sài Gòn sẽ trách nhiệm hơn, sẽ nhìn thấu nỗi đau Sài Gòn đang phải chịu, cải thiện và hạn chế ra đường.
Một điều tích cực đang đợi chờ người Sài Gòn, sau 7 ngày thực hiện giãn cách theo chỉ thị 16, thành phố đã giảm các ca nhiễm cộng đồng. Mặc dù số ca phát sinh tăng từng ngày nhưng số ca nhiễm phát hiện trong cộng đồng và bệnh viện có xu hướng giảm. Tín hiệu ngày trở lại ngày càng sáng lên khi tất cả chúng ta cùng chung tay chống dịch.
Sài Gòn thinh lặng sẽ lại ồn ào, náo nhiệt, rồi người người sẽ lại khó chịu với cảnh kẹt xe mỗi giờ tan tầm. Nhưng chắc có lẽ sự khó chịu ấy vẫn dễ chịu hơn hiện tại, sẽ được ra đường và chẳng phải tranh nhau miếng thịt, bó rau.
Thành phố này sẽ lại quay về với đúng bản chất riêng của nó, giờ đây mọi người dân cùng nhau vượt qua những khó khăn, để sự trở lại của ngày mai sẽ mạnh mẽ và tràn yêu thương hơn bao giờ. Sự trở lại với một niềm tin yêu hơn của thành phố hơn 10 triệu dân.
Cùng nhau, chờ Sài Gòn… kẹt xe trở lại!
-----------------
''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại'' là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!
Nguồn: TH&PL