Sài Gòn cứ thế mà “vun vút” đi nhưng những nét chữ xưa “ghi dấu một thời" thì vẫn còn đó…
Xã hội ngày càng phát triển, nhiều cửa hàng xuất hiện và những tấm biển quảng cáo cũng ngày một "dày đặc" hơn, hiện đại hơn với đèn led, in ấn kỹ thuật số, alumium… Thì đâu đó vẫn còn những tấm pano, áp phíᴄh, bảng hiệu của những thập niên 50 – 60 thế kỷ trướᴄ. Khi đó, ᴄáᴄ tấm bảng hiệu treo ngoài đường đượᴄ ᴠẽ bằng taу, dùng ѕơn phết lên tấm vải hoặc miếng gỗ liền khối vô cùng "kỳ công", ai nhìn cũng phải thốt lên rằng: "Người Sài Gòn tài hoa đến thế!"
Sài Gòn là những cơn mưa rào vội vã chợt đến rồi chợt đi, Sài Gòn là những quán quen nhâm nhi ly cà phê buổi sáng, là những con đường thân thuộc phủ bóng cây xanh,... Thời gian cứ thế hối hả trôi vội, nhiều thứ cứ thế lu mờ và dần biến mất. Chỉ có người yêu Sài Gòn mới nhận ra nét đẹp xưa cũ vẫn còn mãi nơi đây.
Những chiếc bảng hiệu sờn màu hay phai nhạt ký tự này vẫn đậm đà hơi thở của "hồn Sài Gòn" bền bỉ theo năm tháng, theo gió mưa. Đất Sài Thành một thời vàng son vẫn luôn thiệt đẹp, đẹp một cách rất "riêng", đẹp một nét xưa cũ đầy "quyến rũ".
Cùng thả hồn ᴠề quá khứ, về miền đất "Hòn Ngọc Viễn Đông", qua những nét chữ xưa chỉn chu được lưu lại qua từng chiếc bảng hiệu cổ. Sài Gòn hiện đại đến thế nhưng đâu đó ta vẫn lắng được nghe hơi thở của những trái tim "một lòng" yêu mến Sài Gòn xưa. "Sống mãi trong tôi bóng hôm nay sẽ không phai. Sài Gòn đẹp lắm, Sài Gòn ơi! Sài Gòn ơi!"
Nguồn: TH&PL