Đam mê nghệ thuật và ý chí mạnh mẽ thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn, Lê Đại Phát là minh chứng sáng giá cho câu nói “không gì là không thể”.
Từ bé, gia đình Lê Đại Phát khó khăn về mặt kinh tế, nên điều kiện kiện để anh tiếp xúc với các môn nghệ thuật hội họa không được như bạn bè trang lứa khác. Nhưng với đam mê được làm họa sĩ cũng như ý chí vượt qua cái nghèo đã giúp anh mạnh mẽ và nỗ lực hơn bao giờ hết.
Ngoài ra, anh còn được đông đảo các bạn trẻ mến mộ qua kênh TikTok Lê Đại Phát với hơn 700 nghìn người theo dõi và fanpage KAMI NAIL hơn 200 nghìn lượt theo dõi. Nội dung chủ yếu mà anh xây dựng cho kênh TikTok đó là những tác phẩm vẽ trên móng và kinh nghiệm cho các bạn yêu thích hội họa.
Con đường đến thành công luôn hằn dấu chân nỗ lực
Vượt qua mọi định kiến, Lê Đại Phát đã chứng minh rằng không có lựa chọn nào gọi là đúng hay sai, miễn là bản thân cảm thấy vui và cháy hết mình. Với Phát, cứ nuôi dưỡng đam mê từ những điều nhỏ nhất, thành công sẽ đến dù sớm hay muộn.
Cơ duyên nào dẫn lối Phát đến với con đường hội họa?
Thật ra từ hồi nhỏ, mình đã rất thích vẽ, nhưng mà hồi đó nhà mình nghèo, mình được đi học như bạn bè là cố gắng lắm rồi, nên mình không dám mơ tưởng chuyện làm họa sĩ. Mình chỉ biết cố gắng học, học và học với suy nghĩ mau lớn để kiếm được tiền còn phụ giúp gia đình.
Khi đó, để mua một bộ cọ hay bảng màu vẽ với mình là mong ước xa xỉ chứ đừng nói đến thứ gì khác lớn lao.
Nên thôi, mình đành gác lại mơ ước đó. Đến lên lớp 12, đứng giữa vô vàn sự lựa chọn, một lần nữa mình nghe theo con tim, chọn Đại học Mỹ Thuật làm nơi nuôi dưỡng tiếp ước mơ trở thành họa sĩ chuyên nghiệp.
Nhưng do không có tiền đi ôn luyện bài bản, đa phần là tự mày mò nên so ra trình độ của mình còn rất yếu với bạn bè nên mình đã thi trượt 2 lần.
Nội dung liên quan
Vậy sau 2 lần thi trượt, Phát đã làm gì?
Gia đình thấy vậy nên khuyên mình rẽ hướng khác. Lúc đó, thật sự đầu óc mình trống rỗng: thất vọng có, buồn bã có. Mình không biết phải làm gì nữa. Vì gia đình mình lúc đó khó khăn, cần thu nhập nên mình đã tạm gác lại mọi thứ và đi làm công nhân.
Nhưng cũng không lâu, mình quyết định quay trở lại với đam mê và tự học trên mạng, trên YouTube từ các hoạ sĩ. Mình dùng số tiền kiếm được từ việc làm công nhân để mua dụng cụ vẽ, sau một thời gian thì tiến bộ dần. Mình mở lớp dạy nhỏ cho các bạn trẻ theo học, duy trì lớp vẽ được nửa năm thì mình chuyển sang nail.
Điều gì đã khiến Phát đổi hướng sang nghề nail khi đã mở lớp dạy vẽ?
Qua một chị học viên giới thiệu, mình chuyển qua lĩnh vực vẽ lên móng. Chị ấy là thợ nail nên hiểu rất rõ, vẽ lên móng thì cần phải có kiến thức cơ bản về hội họa mà mình đã có được điều đó.
Lúc đó, mình duy trì lớp vẽ vì đam mê được cầm cọ, được tiếp tục con đường hội họa. Mình cũng đắn đo rất lâu với lời đề nghị đó vì nó có phần hợp lý cho hoàn cảnh bấy giờ. Thứ nhất, nó có thể cải thiện cuộc sống hiện tại, kiếm tiền dễ dàng hơn. Thứ hai, mình vẫn có thể tiếp tục theo đuổi con đường hội họa, thay vì vẽ trên giấy thì mình sẽ vẽ trên móng tay.
Dù bằng cách này hay cách khác thì mục tiêu mình theo đuổi đến cuối cùng vẫn không thay đổi.
Nhưng rồi vẫn có thứ gì đó ghì đôi chân của mình lại. Vì mình biết rằng sẽ còn có nhiều chông gai hơn đang đợi mình phía trước.
Phát có vấp phải nhiều sự cản trở như trong tưởng tượng?
Có. Thật ra là còn nhiều hơn cả sự tưởng tượng của bản thân.
Để kể hết thì chắc dài lắm, mình cũng không nhớ nỗi nữa, chỉ rõ nhất là sự phản đối kịch liệt của gia đình. Thật ra gia đình đã cản mình từ lúc đầu khi mình có ý định theo con đường hội họa, nhưng do mình đam mê quá. Nhiều người lại đồn mình thuộc giới tính thứ 3, có người còn hỏi thẳng. Mình chỉ cười rồi cho qua, cứ cố gắng tiếp thôi. Quan trọng là mình thích và mình làm được gì.
Động lực nào đã giúp Phát vượt qua những trở ngại đó?
Mình nghĩ đến gia đình.
Mặc dù gia đình ngăn cản rất nhiều, nhưng họ cần mình. Nghĩ đến lý tưởng đã đặt ra, nghĩ đến ước mơ còn đang dang dở, xa hơn nữa là mình nghĩ đến việc thay đổi định kiến về con trai làm nghề nail. Mình muốn thay đổi góc nhìn về nghề nail. Ở khía cạnh nghệ thuật và thu hút hơn, và nó không còn là một nghề tầm thường như trước đây mọi người từng nghĩ.
Nếu mình vẽ trên giấy người ta gọi đó là tranh thì vẽ trên móng cũng như vậy. Đã là người tạo nên những giá trị nghệ thuật thì vẽ trên chất liệu gì, vẽ ở đâu cũng đều xứng đáng được công nhận là một họa sĩ, một nghệ nhân.
Nội dung liên quan
Điều gì đã thôi thúc Phát có ý tưởng thành lập Kami Nail Academy?
Khi tay nghề của mình đã cứng cáp và đã vẽ được trên móng thì mình muốn truyền tải và nâng cao tay nghề cho các anh chị khác. Mình nghĩ giúp mọi người có thu nhập tốt hơn sau khi tốt nghiệp, mang đến một góc nhìn đặc biệt hơn về nghệ thuật vẽ móng.
Hẳn là có rất nhiều khó khăn trong những ngày đầu khởi nghiệp đó?
Khó khăn chủ yếu là do số lượng học viên còn ít, chi phí sinh hoạt trung tâm cao. Nhưng tần suất công việc thì vô cùng nhiều, vì quảng bá hình ảnh của trung tâm đều do mình làm. Công cuộc xây dựng thương hiệu ban đầu vô cùng gian nan. Công việc nhiều, thời gian làm việc dày đặc mà thu nhập thấp nên những tháng đầu tiên mình bị lỗ. Mình đã đi vay mượn họ hàng để có thể duy trì trong những tháng đầu đó.
Lúc mới khởi nghiệp mình chỉ có khoản 20 triệu làm vốn, tiền này có được là do mình đi dạy tận nhà cho các chị học viên để dành dần, và thuê mặt bằng ở Gò Vấp lúc ấy khoảng 7 triệu 1 tháng để mở lớp dạy nhỏ.
Về sau mọi thứ ổn định hơn khi đã đi vào nề nếp, sắp xếp có hệ thống.
Phát có thấy mình quá liều không?
Thật sự thì nhìn lại mình thấy bản thân liều thật khi chỉ có vỏn vẹn 20 triệu trong tay. Nhưng dù sao thì thất bại cũng nhiều nên ngại gì không thử liều một lần. Người ta nói "Liều thì ăn nhiều" cũng có phần đúng đấy chứ.
Bây giờ mọi thứ đã đi vào hệ thống, sắp xếp ổn định rồi, mình có được nhiều thứ mà ngày xưa có nằm mơ mình cũng không dám mơ tới. Mình được nhận nhiều tour dạy nhóm từ nhiều nơi khác nhau từ Bắc vào Nam. Mình mua được nhiều thứ cho gia đình, mua xe, mua nhà, cải thiện được cuộc sống.
Có bao giờ trong những lúc khó khăn nhất Phát đã nghĩ đến việc từ bỏ?
Không. Mình luôn kiên định với nó dù có chuyện gì xảy ra. Nếu có chuyển hướng thì chỉ để kiếm thêm tiền phục vụ cho việc học vẽ.
Mình chưa từng nghĩ sẽ từ bỏ bất cứ cái gì cả. Nếu khó khăn chỗ nào giải quyết chỗ đó, thất bại chỗ nào đứng lên để tìm đường khác để đi. Mình còn trẻ nên còn rất nhiều thời gian để có thể tìm hướng đi tốt hơn, phù hợp hơn, nên không việc gì phải từ bỏ cả.
Phát có nghĩ đến việc sẽ mở thêm nhiều chi nhánh khác để nâng cao thương hiệu?
Mình không nghĩ sẽ mở thêm nhiều chi nhánh dù điều kiện có ổn định hơn, vì học viên chủ yếu muốn mình dạy trực tiếp. Nếu mở thêm nhiều chi nhánh thì mình không thể dạy hết mà phải thuê giáo viên phụ. Điều đó sẽ đi ngược lại với mong đợi của học viên nên mình không thể.
Với mình, nếu có tâm thì thương hiệu sẽ dần được khẳng định. Mình chú trọng chất lượng hơn là số lượng.
Nội dung liên quan
Nếu ngày đó Phát đậu Đại học Mỹ thuật thì liệu sẽ có một Lê Đại Phát như hôm nay?
Chắc chắn là không.
Nếu như lúc đó mình đậu đại học thì mình sẽ theo đuổi tiếp con đường hội hoạ trở thành hoạ sĩ chuyên nghiệp. Nhưng bây giờ nghĩ lại, nếu mình còn học thì không biết mọi chuyện sẽ ra sao nữa, có khi mới tốt nghiệp và bắt đầu kiếm tiền.
Với mình thì mọi thứ dù diễn ra như thế nào thì mọi hướng đi đều có cái tốt riêng của nó, quan trọng là mình thích nghi và cố gắng phát triển.
Được biết, Phát sở hữu kênh TikTok hơn 700 nghìn lượt theo dõi, theo Phát đâu là điểm khiến kênh trở nên thu hút đến vậy?
Mình nghĩ là nhờ nội dung kênh có phần độc đáo. Mọi người đa phần tìm đến kênh để xem quá trình mình vẽ trên móng và cả những kinh nghiệm mình chia sẻ trên đó.
Ban đầu, mình lập kênh chỉ để lưu giữ lại những tác phẩm mà mình sáng tác cũng như để giao lưu với các bạn có chung niềm đam mê. Mình đâu có nghĩ những clip mình đăng lên lại được ủng hộ đến vậy. Mình lấy làm vinh dự và biết ơn khi mọi người dành nhiều thời gian để xem những tác phẩm trên kênh. Mình đã có rất nhiều cơ hội sau khi được nhiều người biết đến.
Cụ thể là cơ hội nào?
Đầu tiên là mình thu hút được nhiều học viên hơn. Mọi người biết và tin tưởng vào tay nghề của mình và mình được mời tham gia các tour dạy nghề trên khắp cả nước.
Chắc hẳn là lịch làm việc của Phát rất dày đặc, vậy Phát đã sắp xếp thời gian như thế nào để có thể cân bằng được mọi thứ?
Ban ngày mình làm việc và dạy học ở trung tâm, thời gian rảnh vào buổi tối mình sẽ lên ý tưởng và chuẩn bị dụng cụ đầy đủ. Hôm sau mình dậy sớm để làm và quay clip, sau đó đi dạy đến trưa thì sẽ đăng clip lúc sáng. Cứ như vậy công việc lặp đi lặp lại mỗi ngày có hệ thống và sắp xếp theo trình tự.
Cũng không phải ngày nào mình cũng đăng clip, tùy vào tính chất công việc mỗi lúc mà mình cân bằng cho hợp lý. Có những lúc mình bí ý tưởng thì mình sẽ dừng việc đăng clip, làm việc và nghỉ ngơi để tìm lại nguồn cảm hứng.
Trên một clip, Phát từng chia sẻ: "Những anh chị làm nail như anh không có quan trọng giàu nghèo". Vậy với Phát điều gì là quan trọng nhất?
Đó là chất lượng của sản phẩm mà mình làm ra. Khi vẽ được một bộ móng đẹp, khách hàng khen và hài lòng. Khi làm mình hãy đặt cái tâm vào đó, vẽ với hết khả năng của bản thân.
Quan trọng hơn cả với mình bây giờ là làm sao để mình có thể đào tạo ra được các bạn học viên xuất sắc khác, đủ khả năng và tiếp tục phát triển ngành làm đẹp này.
Đã đến lúc nên thay đổi định kiến chuyện con trai làm nail
Từng bị chèn ép rất nhiều bởi các định kiến xung quanh, Lê Đại Phát chỉ im lặng và tiếp tục cố gắng trên con đường mà mình đã chọn. Mỗi sự lựa chọn chọn đều có giá trị, dù mọi chuyện ra sao, thành công hay thất bại.
Với Phát, khi đến với nghề này thì cần phải có một chút năng khiếu hay tư duy nghệ thuật không?
Thật ra thì năng khiếu nó chỉ là yếu tố phụ.
Rèn luyện và đam mê là hai yếu tố quan trọng nhất, cũng như mình, thời gian đầu mình vẽ rất tệ, nhưng nếu chịu khó kiên trì, sẽ thấy được kết quả thay đổi từng ngày, khi đam mê rồi thì mình có thể dành cả ngày vẽ mà không chán.
Thông thường với các bạn không có đam mê hoặc ít đam mê, thì rất dễ nản, các tác phẩm vẽ ra không có sự chăm chút, nguệch ngoạc, ngược lại nếu yêu nghề, cho dù tác phẩm của các bạn xấu, thì đường nét cũng sẽ gọn gàng thể hiện sự nghiêm túc đối với nghề.
Nếu có năng khiếu nhưng không chịu luyện tập phát triển thì nó dừng lại ở khoảng sở thích của bản thân.
Giữa vẽ tranh và vẽ móng thì có gì khác nhau? Phát có nghĩ để vẽ tốt trên móng thì phải có nên nền tảng chắc và vững từ vẽ tranh?
Vẽ tranh và vẽ móng nhìn chung thì đều là vẽ, nhưng nó sẽ khác nhau về mặt kỹ thuật rất nhiều, nó là hai phương diện hoàn toàn khác nhau, để vẽ được móng thì yêu cầu phải có tính tỉ mỉ, cẩn thận và cực kỳ kiên nhẫn. Cái nào cũng có cái khó và cái dễ riêng của nó.
Vẽ tranh thì lớn, chi tiết nhiều, tỉ lệ cần đo đạc chính xác nên thời gian sẽ lâu. Còn vẽ trên móng thì nhỏ, chi tiết ít, không thể đo đạc mà chỉ vẽ bằng cảm nhận và ước lượng tỉ lệ.
Vậy để đến với nghề này ngoài sự kiên trì luyện tập, đam mê thì phải có thêm sự khéo léo?
Đúng. Nó cần sự khéo léo và bạn phải yêu thích công việc thủ công, sáng tạo nữa. Để học nghề này là một chuyện mà làm sao nuôi dưỡng nó lâu dài là một chuyện khác nữa.
Nên nhiều người đã nhầm tưởng rằng đây là công việc dành cho con gái và cứ thế khi thấy nam làm việc này thì dùng định kiến để tổn thương họ. Mình không đánh đồng tất cả rằng ai cũng như vậy, nhưng ít nhất là những người mình từng gặp, dù ít dù nhiều cũng đều có cái nhìn rất lạ. Mãi đến khi mình có một chút gọi là thành công và dần khẳng định được thương hiệu thì điều đó mới giảm đi.
Chính vì vậy Phát muốn dùng thương hiệu để thực hiện lý tưởng xóa bỏ định kiến nghề nail cho phái mạnh?
Chính xác là như vậy. Mình nghĩ rằng nghề nó tìm đến mình, nó là cái duyên. Đâu phải mình muốn mà được.
Với mình bây giờ mà nói, nam làm nail là hết sức bình thường, thậm chí học viên của mình, nam luôn làm giỏi hơn nữ về mọi thứ, học hỏi cũng rất nhanh.
Công việc nào cũng vậy, dù nam hay nữ đều có quyền làm. Chúng ta tự mặc định rằng giới nào thì phù hợp nghề nào, chứ đâu có tiêu chuẩn nào phân định ngành nghề như vậy. Cái quan trọng nhất là mục tiêu, làm sao để bản thân phát triển nhất có thể trong ngành nghề đó.
Nếu có thể dành một lời động viên dành cho những bạn nam đi theo nghề nail giống mình. Phát muốn nhắn nhủ điều gì?
Nếu có thể gửi lời đến các bạn nam, thì mình xin gửi rằng: "Nghề nào cũng giống nhau, nam hay nữ đều có thể làm và phát triển nó, dù thấp hèn hay cao sang, thì có cũng không liên quan đến giới tính. Quan trọng nhất mình phải yêu và làm hết mình vì nó. Có như thế , chúng ta mới gặt hái được nhiều thành công".
Các bạn cứ tự tin và thoải mái, mình không dám chắc thành công sẽ đến sớm nhưng ít nhất các bạn sẽ hạnh phúc với lựa chọn đó.
Cảm ơn Phát đã dành thời gian của mình đến với cuộc trò chuyện hôm nay. Chúc Phát sẽ thành công hơn trên con đường mình đã chọn cũng như những dự định trong thời gian sắp tới.
Cảm ơn đã cho mình cơ hội được chia sẻ những suy nghĩ này. Mong các bạn độc giả giữ sức khỏe thật tốt, những ai đã và đang theo đuổi đam mê của mình thì sẽ gặt hái được thành công trong tương lai.
Nguồn: TH&PL