Hai bộ phim về cuộc đời nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đồng loạt ra mắt khán giả. Sau những suất chiếu đầu tiên, hình tượng nhạc sĩ tài hoa trong phim nhận phải nhiều luồng ý kiến.
Hai bộ phim Em và Trịnh, Trịnh Công Sơn do đạo diễn Phan Gia Nhật Linh làm đạo diễn và đều có chung dàn diễn viên.
Em và Trịnh kể về những câu chuyện cuộc đời của cố nhạc sĩ từ thời trẻ đến lúc trung niên trong giai đoạn năm 1960 - 1990. Bên cạnh đó, bộ phim tái hiện những câu chuyện tình của Trịnh Công Sơn, các bóng hồng đi qua đời ông, đặc biệt là câu chuyện giữa cố nhạc sĩ và cô gái tên Dao Ánh.
Nội dung liên quan
Còn với Trịnh Công Sơn, đây là những đoạn kể xoay quanh tuổi trẻ của người nhạc sĩ họ Trịnh. Một người trẻ hết lòng theo đuổi niềm đam mê âm nhạc và trở thành nhạc sĩ nổi tiếng, chuyên viết về tình yêu và nỗi đau nhân loại.
Sau khi thưởng thức hai tác phẩm về cố nhạc sĩ tài ba, những khán giả đầu tiên đã có nhiều nhận xét về tạo hình nhân vật, nội dung trong cả hai bộ phim. Bên cạnh các ý kiến đánh giá cao, có không ít người cho rằng hình tượng Trịnh Công Sơn trong phim có phần hư cấu, không đúng với những gì vốn có của cố nhạc sĩ ở đời thật.
Nội dung liên quan
Trên khắp các diễn đàn, nhiều người xem để lại bình luận đưa ra quan điểm cá nhân, đa phần mọi người đều không hài lòng với hình tượng Trịnh, cho rằng tạo hình nhân vật cố nhạc sĩ hư cấu và làm mất đi giá trị chân thật được khán giả mong chờ.
Trong tâm thức của khán giả, Trịnh Công Sơn có dáng dấp nhỏ bé, lãng tử và gương mặt già dặn, đầy triết lý. Tuy nhiên, khi lên phim, hình tượng cố nhạc sĩ lại bị trẻ hóa. Nhiều người nhận xét vai diễn Trịnh Công Sơn thời trẻ như một cậu thư sinh, hồn nhiên, yêu đời. Trong khi đó, nhạc sĩ họ Trịnh lại có tâm mang nhiều rung cảm.
trích những ý kiến của khán giả trên các diễn đàn báo chí và mạng xã hội:
- Trịnh Công Sơn nổi bật bởi vẻ ngoài già dặn trước tuổi và xấu trai, vẻ mặt đầy triết lý, tạo nên một dáng dấp nghệ sĩ không lẫn với ai. Thế mà vai Trịnh Công Sơn trong phim thể hiện dáng dấp không có chút gì gọi là triết lý. Đặc biệt là vai thời trẻ, cứ như một gã thư sinh vô tư trong sáng. Tác phẩm Ướt Mi không thể sáng tác bởi một người vô tư như vậy được.
- Rất nể phục những nỗ lực của ekip bộ phim. Thế nhưng, công tâm mà nói, đúng là tạo hình Trịnh trong phim thiếu vẻ già dặn, không có được thần thái, khí phách của một nhân tài xuất chúng như cố nhạc sĩ. Vai Trịnh thời trẻ còn có vẻ ngờ nghệch, vai nhạc sĩ về già nhìn chung có nét nghệ sĩ nhưng không cảm nhận được thứ gọi là nội tâm sâu sắc của một nghệ sĩ xuất chúng.
- Chưa nói đến ngoại hình chưa đạt. Nhân vật Trịnh trong phim cũng chưa bộc lộ cho người xem thấy được hết tính cách của một thiên tài chí lớn không thành.
- Phim giúp người xem hiểu rõ hơn phần nào về con người và cuộc đời của cố nhạc sĩ. Thế nhưng, có nhiều chi tiết hư cấu trong tạo hình cố nhạc sĩ khiến khán giả chưa thể hài lòng, trước khi ra rạp, mình đã mong chờ nhiều hơn ở hai bộ phim.
- Quá nhiều chi tiết hư cấu về nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, nếu nhà sản xuất tiết chế hơn thì có lẽ bộ phim sẽ thêm phần trọn vẹn.
- Mình nghĩ Trịnh Công Sơn người thấp bé khắc khổ, và trông già trước tuổi dù trong các bức ảnh thời trẻ. Nếu muốn người xem cảm nhận tốt và đánh giá nghệ thuật cao đừng lãng mạn hóa bằng một diễn viên cao ráo, non nớt và không có chút từng trải nào.
- Xem phim xong không thấy Trịnh. Giọng Huế quá giả, không chấp nhận được.
- Bộ phim kể về cuộc đời nhạc sĩ là cứ phải bê nguyên cả cuộc đời vào. Có bao nhiêu bóng hồng đi ngang qua là phải liệt kê từng ấy người, như vậy mới trung thực, mới hết nước chấm. Thật cạn lời!
- Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn không cao như vậy. Diễn viên đóng không giống. Trịnh không ra Trịnh, Khánh Ly cũng không ra Khánh Ly!
- Mình chưa xem phim và cũng không hiểu mấy về Trịnh, cũng chưa biết phim thế nào nhưng ý kiến cá nhân mình thấy phim đã cast sai diễn viên thời trẻ, chắc phim hướng tới thị hiếu giới trẻ nên chọn diễn viên đẹp trai hàn quốc, anh này nhìn cứ ngơ ngác ngây thơ thế nào không ra được cái hồn nghệ sĩ, đáng ra nên chọn một diễn viên nhỏ con, gầy hơn, nhìn trải đời và có nét buồn/trắc trở của nghệ sĩ giống như Lê Văn Anh trong phim Hàn Mặc Tử.
- Tình yêu trong nhạc Trịnh luôn có khoảng cách, có giới hạn rõ ràng. Nhạc Trịnh nhuốm những trải nghiệm mất mát trong bản thân, trong tình yêu cũng như trong chiến tranh. Giọng hát Khánh Ly cũng đượm màu sắc ấy. Tuy nhiên với những gì đã xem tôi không thấy có sự ăn khớp mấy giữa hình ảnh trong phim và nhạc Trịnh, lắm lúc đi ngược lại.
Nhìn chung, nhiều ý kiến bày tỏ việc không hài lòng với ngoại hình, tạo hình lẫn giọng nói của diễn viên đóng vai cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. Một số cho rằng phim đang vin vào việc hư cấu và bỏ qua những tinh tế trong việc xây dựng diện mạo diễn viên phù hợp với nhân vật lịch sử đương đại!
Nguồn: TH&PL