Thay vì cứ nhìn vào những ngày tháng tự do phía trước được thỏa sức tận hưởng hãy nhìn lại gia đình một chút.
Dẫu biết học online ngay từ những ngày đầu đối với các tân sinh viên là một thiệt thòi không nhỏ. Phải bỏ lỡ nhiều chương trình chào đón tân sinh viên, cơ hội được tìm hiểu rõ ngôi trường của mình. Việc làm quen với nhiều bạn mới cũng trở nên khó khăn gấp bội phần bởi không thể nào trò chuyện trực tiếp cùng nhau.
Ngay bây giờ đây, hơn ai hết các bạn 2k3 đang rất nóng lòng được học tập trực tiếp tại trường Đại học cũng như sống một cuộc sống sinh viên thực thụ. Được sống ở KTX hay nhà trọ, đi làm thêm, tự chủ cuộc sống mà không bị gia đình giám sát.
Tưởng chừng cuộc sống sẽ toàn màu hồng nhưng chúng ta đã sai... Mọi người chỉ truyền tai nhau rằng học Đại học là có thể làm mọi thứ mình thích. Đúng là vậy nhưng chúng ta đã từng hỏi lại bản thân câu hỏi "Sống một mình có ổn không?" chưa. Chỉ khi sống "thật" mới biết là nó khó khăn đến thế nào. Thế nên nhờ vào khoảng thời gian học online này hãy yêu thương tổ ấm của bạn nhiều hơn trước khi phải nuối tiếc.
Lớn rồi chỉ muốn "thoát" khỏi tầm ngắm của gia đình
Ai cũng thế, khi vừa mới có thông báo trúng tuyển, trong tâm trí chỉ muốn chạy đến nơi thành phố xa hoa, nhộn nhịp và bắt đầu cuộc sống riêng của mình. Ở cái độ tuổi 18 vừa mới chạm đến hai chữ "trưởng thành" thôi đã muốn chứng minh rằng mình đã thật sự lớn trước bố mẹ.
Phải đi chơi về trước 9h tối, không được làm cái này hay cái kia. Những quy tắc đó sẽ trở nên vô nghĩa khi bạn xách vali rời khỏi nhà đến một thành phố mới. Chúng ta cứ nghĩ như thế là một cuộc sống lý tưởng không bị ngăn cấm hay la rầy bởi bất cứ lỗi lầm nào.
Lớn rồi đến lúc phải bay bằng chính đôi cánh của mình thôi. Rời xa vòng tay của bố mẹ cũng tốt đó là cơ hội để tự lập và trưởng thành hơn.
Đến khi vấp ngã mới biết giá trị của gia đình
Đa số các bạn trẻ đều cảm thấy quý trọng gia đình sau khi trải qua nhiều thứ. Tự lập không phải chuyện dễ dàng, chúng ta luôn được bảo bọc bởi bố mẹ nên chưa bao giờ hiểu được cách để tự chăm lo cho bản thân.
"Vấp ngã" ở đây không phải vấn đề nào quá to tát, đơn giản khi bị bệnh bạn có đủ sức nấu cho mình một bát cháo hay không? Khi phòng trọ bị mất cắp bạn sẽ xử lý ra sao? Còn hàng vạn vấn đề nhỏ khác nhưng đã đủ làm bạn đau đầu.
Không những thế, giây phút bạn cảm thấy thất vọng, buồn bã nhất khi gặp phải nhiều vấn đề trong cuộc sống nhưng lại không có ai chia sẻ cùng. Đó là lúc bạn muốn chạy ngay về nhà, bỏ hết mọi thứ để tìm lấy bình yên bên cạnh người yêu thương bạn nhất.
Không bao lâu nữa đâu, hãy biết yêu thương gia đình nhiều nhất có thể
Đừng để đến khi nỗi nhớ nhà dâng đầy trong bạn thì lúc đó mới cảm thấy thất vọng trước cuộc sống trong mơ mà bạn hằng ao ước có được. Rồi lại tự trách bản thân tại sao đến tận bây giờ mới nhận ra.
Không phải là bạn không thể về nhà nhưng lúc bạn mệt mỏi nhất thì lại không thể về. Dù là ăn cơm, nấu ăn hay làm gì bạn cũng sẽ nhớ lại khoảnh khắc còn ở bên gia đình. Đó mới là lúc nhận ra gia đình quan trọng đến thế nào.
Từ giờ hãy trò chuyện với người thân nhiều hơn, gặp mặt nhiều hơn vì sau này bạn và gia đình chỉ có thể trò chuyện cùng nhau qua màn hình. Nói lời yêu thương nhiều hơn, hành động nhiều hơn để thể hiện tình cảm của mình.
Hãy biến thiệt thòi trước mắt thành cơ hội để ở cạnh gia đình nhiều hơn. Chúng ta luôn lóa mắt trước những gì người ta đồn thổi bên ngoài mà quên đi thứ quý giá nhất còn bên cạnh mình. Lời yêu thương nói ra khi còn gần nhau lúc nào cũng tuyệt vời hơn là qua chiếc màn hình khô khan.
Nguồn: TH&PL