Dòng người đổ về quê ngày Sài Gòn giãn cách thêm 1 tháng: "Về không được, ở cũng không xong..."

"Bây giờ không được về quê, trọ thì trả, quay lại tôi biết ở đâu. Về không được, ở cũng xong".

Đến thời điểm này, người dân cũng chẳng còn nhớ đến đã có bao nhiêu lệnh giãn cách vì dịch bệnh, mối quan tâm của họ là làm sao để tiếp tục sống trong những ngày khó khăn như thế này. Mới đây, công văn về lệnh giãn cách lại tiếp tục được thực hiện ở Sài Gòn với thời hạn lên đến một tháng.

Thật nghẹn ngào khi một bộ phận đông người lao động dù đã cố gồng mình chôn chân ở đất Sài Gòn nhưng giờ đây tiếp tục bám trụ là điều không thể.

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0
Hình ảnh đoàn người về quê nhưng trên các tuyến đường chính

Hình ảnh ở những đoạn đường liên tỉnh không còn vắng lặng như những ngày trước, tại những chốt chặn người dân tập trung thành từng đoàn với mớ hành lý ít ỏi sau bao năm. Một vài đứa trẻ chưa nhận thức được vấn đề vẫn say giấc ngủ, đâu đó là vài người bắt đầu rơi những giọt nước mắt bất lực vì chính bản thân họ mới hiểu mình không thể gắn bó với Sài Gòn lúc này được nữa.

Cuộc sống nơi xứ người giữa mùa dịch chẳng bao giờ dễ dàng

Dịch Covid-19 khiến người lao động tự do bị ảnh hưởng rất nặng nề, nhìn đoàn người kéo nhau về quê đủ thấy mức độ người dân lên Sài Gòn lập nghiệp là rất cao. Ai cũng luôn cho rằng Sài Gòn mang đến nhiều cơ hội và sự thay đổi để rồi đôi ba lần vì những hối hả mà ta quên mất nơi đây cũng lắm những xô bồ. Và khi dịch bệnh bùng phát, ta mới có dịp nhìn thấy những câu chuyện đáng thương đến mức đau lòng.

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0

Đối với đa phần dòng người nhập cư đến nơi đây, vùng đất này cũng chỉ là tạm bợ. Ngày trước vì hoàn cảnh mà phải tha hương nơi đất khách để mong muốn cuộc sống được tốt hơn. Nhưng với tình hình dịch bệnh diễn biến ngày càng phức tạp, khi ranh giới sự sống và cái chết là rất mỏng manh, thì với người dân, vật chất trở thành phù du và mong muốn trở về quê nhà mới là thực tế.

Nói về quyết định về quê của mình, một người lao động ở Thủ Đức chia sẻ: "Về quê mình còn có gia đình, bà con thân thích, chứ ở nơi đất khách quê người, mất việc làm thật sự không biết lấy gì sống".

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0
Những đứa trẻ chưa hiểu chuyện vẫn say giấc trên chiếc xe "về nhà" của bố mẹ

Đối diện với nỗi lo về dịch bệnh, nỗi nhớ xa quê, phải cắt giảm chi phí để mong bản thân "tồn tại" qua thời gian khó khăn này, công việc thì chẳng còn, nhưng nhu cầu về ăn uống và sinh hoạt lại rất lớn. Những điều này giúp chúng ta nhận ra Sài Gòn mùa dịch chưa bao giờ là dễ dàng với con người.

Nó đang vì dịch bệnh mà khắc nghiệt từng phút từng giây, những phận đời lao động chật vật với gánh nặng mưu sinh sẽ đứng trước nguy cơ bị chính nơi này giày xéo. Trong tiếng thở dài, một công nhân tại quận 9 vào Sài Gòn hơn 1 năm nói: "Tôi không thể trụ được lại ở đây. Bây giờ không được về quê, trọ thì trả, quay lại tôi biết ở đâu. Về không được, ở cũng xong".

Vì hoàn cảnh khó khăn, nên hãy ngừng trách móc

Đây không phải lần đầu tiên, mà người dân kéo nhau về quê. Trước đó, có nhiều người dù không muốn nhưng phải buộc lựa chọn rời xa thành phố, vượt hàng ngàn cây số bằng xe máy để trở về với quê hương. Các cấp Chính quyền ở địa phương, cùng các nhà hảo tâm cũng đã tạo ra rất nhiều điều kiện để người lao động được trở về.

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0

Một số người vì nhiều lý do khác nhau vẫn bám trụ với Sài Gòn, nhưng thời điểm này bất kể điều gì cũng trở nên bé nhỏ so với số tiền sinh hoạt, tiền ăn uống hàng tháng. Cả việc liên tục tiếp nhận những thông tin chẳng mấy tốt đẹp từ các bệnh nhân mắc Covid-19. Ai cũng mang trong mình những nỗi sợ về dịch bệnh nhưng đừng mang điều này mà trách móc, công kích những người lao động.

Họ cũng đã cố gắng cùng Sài Gòn trong suốt thời gian dài, cũng rất đắn đo, suy nghĩ về việc bản thân và gia đình bị xa lánh, chửi bới hay trở thành nguồn lây nhiễm cho quê thương. Hơn ai hết, họ đáng nhận được sự quan tâm và bao bọc của mọi người. Đừng dùng những lời lẽ nặng nề để nói về ý thức khi chúng ta còn quá may mắn có được một cuộc sống tạm thời ổn định. 

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0

Hãy nhìn những ánh mặt lo lắng và vô định về cuộc sống phía trước để dành cho nhau những lời động viên. Chia sẻ của một thanh niên lập nghiệp tại TP.HCM, cho biết tiền ăn và tiền trọ không có đủ để đóng hàng tháng và khi được hỏi về nguyện vọng lớn nhất ngay lúc này, anh chỉ trả lời trong nghẹn ngào và nước mắt: "Được về quê em thôi ạ!".

Đồng cảm, sẻ chia để dìu nhau qua giai đoạn khó khăn

Chúng ta vẫn luôn mong muốn được sống hạnh phúc bên nhau, chứ không phải khổ sở cùng nhau, nên hãy cùng đồng cảm và sẻ chia nhiều hơn. Dịch bệnh đã khiến cuộc sống của chúng ta bị ảnh hưởng rất nhiều nhưng đừng để tinh thần tương thân tương ái của dân tộc bao đời nay bị biến mất.

Chỉ khi có những ngày như thế này ta mới cảm nhận rõ nét câu chuyện về tình đời và tình người trên dải đất hình chữ S, xứng danh là Việt Nam với đầy tình yêu thương.

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0

Có lẽ chúng ta cũng chẳng thể nhớ bao nhiêu gương mặt đã cống hiến trong suốt mùa dịch vừa qua, càng không thể nhớ bao nhiêu câu chuyện thấm đẫm lòng nhân ái khiến chúng ta xúc động.

Đó có thể là câu chuyện về những tình nguyện viên mặc nguy hiểm vẫn đi khắp nơi để giúp đỡ mọi người, là những giấc ngủ vội vàng ở những điểm chốt chặn. Tất cả đều luôn nỗ lực hết mình để không có ai bị bỏ lại phía sau trong trận chiến khốc liệt này.

dong nguoi do ve que ngay sai gon gian cach them 1 thang ve khong duoc o cung khong xong - anh 0

Những sự san sẻ dù chỉ là dòng tin động viên nhau hay những giá trị lớn lao khác cũng đều là sự hào sảng và đồng lòng dìu nhau qua mua dịch của cả nước. Khiến chúng ta thêm trân trọng những gì mà bản thân đang có và sống có trách nhiệm hơn với cộng đồng.

Sự hỗ trợ lúc này có thể chẳng nhiều nhưng đủ để thấy lòng tốt chưa bao giờ biến mất trong xã hội hiện đại, đặc biệt là khi chúng ta vẫn gọi nhau 2 tiếng "đồng bào" đầy thân thương.

''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại'' là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!

Sài Gòn có lúc vắng xe, nhưng chưa bao giờ vắng… tình người!

Sài Gòn: Xuất phát điểm của nhiều chuyến đi tuổi trẻ

(

Nguồn: TH&PL

)
Chia sẻ