Những đột phá "điên loạn" trên hành trình của Quỳnh Anh Shyn từ năm 2019 cho đến nay, bắt đầu kể từ khi cô nàng chuyển vào Sài Gòn sinh sống.
Quỳnh Anh Shyn - một cái tên không mấy xa lạ với thế hệ trẻ, đặc biệt là những 9x "đắm say" với series 5S Online năm nào. Nhưng Quỳnh Anh Shyn cũng không dừng lại ở việc khiến những người bạn cùng tuổi muốn theo dõi hành trình trưởng thành của mình, mà còn chinh phục thành công thế hệ Z bởi phong cách thời trang nổi loạn, đầy màu sắc. Chỉ riêng mái tóc đổi màu liên tục của Quỳnh Anh Shyn cũng khiến mạng xã hội tò mò và bàn tán không ngớt từ ngày này qua ngày khác.
Những đột phá "điên loạn" trên hành trình của Quỳnh Anh Shyn từ năm 2019 cho đến nay, bắt đầu kể từ khi cô nàng chuyển vào Sài Gòn sinh sống. Đúng như Quỳnh Anh Shyn nói, "cứ ở Sài Gòn là mình muốn chiến, một ngày phải làm việc không ngừng nghỉ". Ngay cả căn nhà đầu tiên - "tác phẩm" cộp mác Quỳnh Anh Shyn với những mảng tường "hồng lè" phá cách và kiến trúc không-giống-ai khiến nhiều người trầm trồ, cũng nằm ở Sài Gòn.
"Mang đồ ở Hà Nội đúng 1 tuần, giờ đã thành… 2 tháng!"
Những ngày ở Hà Nội của Quỳnh Anh Shyn trong mùa giãn cách này như thế nào, nhất là khi phải xa căn nhà của mình trong Sài Gòn cũng được một thời gian rồi?
Khi đặt mục tiêu mua nhà ở Sài Gòn, mình nghĩ dù tình hình diễn ra như thế nào, mình cũng sẽ ở lại đây. Nhưng đúng là không thể tính trước được điều gì. Lúc ra Hà Nội mình mang đồ cho đúng 1 tuần, mà giờ mình đã ở đây 2 tháng rồi. Đợt trước mình cũng nhớ nhà "phát điên" lên, mấy lần định bay vào Sài Gòn rồi, nhưng nguy hiểm quá nên bố mẹ ngăn cản. Mình còn nuôi mèo nữa, dù đã có người trông, cũng không lo, nhưng mình nhớ mọi thứ, ngày nào cũng xem camera để kiểm tra.
Mình là một người Hà Nội và rất yêu Hà Nội, nhưng nhịp sống của mình phù hợp với Sài Gòn. Cứ về Hà Nội là mình chỉ muốn nằm nghỉ ngơi ở nhà, nhưng Sài Gòn lại cho mình năng lượng muốn làm việc, cống hiến. Thực ra mình thích sống ở Sài Gòn hơn. Bố mẹ mình cũng nhìn ra điều ấy, bố mẹ cũng bảo: "Con hợp đất Sài Gòn hơn".
Mái tóc nhuộm đã lâu không được đổi màu của Quỳnh Anh Shyn dạo này sao rồi?
Mình đã thích nhuộm tóc từ lâu rồi. Mình nhuộm nhiều nhưng vẫn biết cách giữ nên cũng không nguy hiểm cho tóc đâu. Mấy màu mình nhuộm là phủ màu vào, chứ không cần tẩy tóc nhiều, thế nên mọi người nhìn tưởng nó yếu, nhưng thực ra cũng không bị đến mức như vậy.
Đối với mình không chỉ quần áo, trang sức,... mà màu tóc cũng là một phụ kiện thời trang. Ví dụ mình ăn mặc đơn giản, nhưng màu tóc nổi thì trông sẽ nổi bật hơn. Mình thấy mọi người cũng nhớ đến mình với những màu tóc đấy hơn.
Liệu đây có phải một chiến lược để khán giả nhớ đến bạn nhiều hơn?
Thực ra là không. Mình có định hướng cho công việc, nhưng riêng về hình ảnh thời trang thì ngẫu hứng. Với cả nó phụ thuộc nhiều vào việc lúc đấy mình thích màu gì, màu nào đẹp, sở thích của mình ra sao. Chứ mình không định hướng màu tóc để hợp với sản phẩm hay nhãn hàng nào. Mình cảm thấy tính nhiều quá nhiều có khi nó cũng không đạt được như mức mình tính.
Bố mẹ bạn - những phụ huynh miền Bắc có lẽ khá truyền thống, có phản hồi gì cho "cô con gái đầu tóc nổi bật" không?
Bố mẹ mình cũng suy nghĩ trẻ lắm, và ủng hộ mình rất nhiều, nên không có phản bác gì với việc mình thay đổi hình tượng như vậy. Từ nhỏ mình đã đi sinh hoạt văn nghệ, học vẽ, học đàn,... bố mẹ cũng hiểu mình hợp với làm nghệ thuật. Chuyện đầu tóc thì có bố hơi cứng nhắc hơn một tí, mấy đợt về Tết bố hay hỏi: "Ơ thế chưa chuyển về tóc đen à?", nhưng cũng không bắt mình ra hàng nhuộm tóc ngay. Mình cũng hay "lươn lẹo": "Năm sau con nhuộm".
"Khá 'chill' với mọi thứ, khi đầu óc nghĩ đơn giản về việc… mặc quần áo thì mọi ý tưởng sẽ tới nhanh hơn"
Một người rất quan tâm đến thời trang như bạn, hẳn cũng có kế hoạch mua sắm trong mùa dịch này...
Đợt vừa bùng dịch, chưa được vào Sài Gòn, mình cũng mua "loạn" lên, mua điên cuồng, cứ rảnh tay là lên Shopee, Lazada rồi còn mua hàng hiệu ship về nhà. Hồi xưa, mình đúng là người không biết tiết kiệm, có bao nhiêu sẽ tiêu cho bằng hết. Nhưng đến bây giờ, mình chẳng mua gì nữa, cùng lắm chỉ mua cốc cà phê hay đi chợ.
Mình cũng mới bắt đầu học tiết kiệm trong 1-2 năm gần đây thôi. Hơn nữa, khi tình hình dịch bệnh căng thẳng, tốt nhất mình nên giữ lại một khoản tiết kiệm, để làm nhiều việc hơn.
Bạn có nghĩ người làm lĩnh vực thời trang ở Việt Nam khó để tìm được một danh xưng nghề nghiệp trên truyền thông không, so với những hoạt động khác như phim ảnh hay âm nhạc?
Hồi xưa, đúng là thời trang Việt Nam vẫn chưa có một danh xưng, nhưng bây giờ mình thấy bắt đầu phát triển hơn rồi. Fashionista hay KOL đã là một danh xưng. Nhưng kể cả là danh xưng gì, ca sĩ hay diễn viên, mà mọi người không nhớ đến, không nhắc đến, không biết là ai, thì cũng không thể nào bằng được đúng không?
Bản thân mình cũng chỉ cần khán giả nhắc đến Quỳnh Anh Shyn mà người ta nhớ tới được hình dáng, mặt mũi,... như thế nào là mình đã vui rồi. Còn nếu thêm được cụm từ "fashionista" thì mình sẽ càng thấy vui hơn. Ví dụ mọi người khi nhìn một phong cách và nói rằng: "Phong cách này Quỳnh Anh Shyn thế", thì đối với mình, đó đã là một thành công.
Là người có đến hơn 10 năm hoạt động trong lĩnh vực nghệ thuật, vậy trên hành trình ấy nếu bây giờ được chọn một bước ngoặt lớn nhất, với bạn sẽ là gì?
Bước ngoặt công việc của mình chắc là show thời trang đầu tiên mình làm. Đấy là show thời trang mình tự làm hết mọi thứ, tự đầu tư vào công việc mới, số tiền cũng khá lớn. Nó cũng là cột mốc đánh dấu được niềm đam mê của mình đối với thời trang, và sự cống hiến, muốn chứng minh tính cách bản thân thông qua bộ sưu tập của riêng.
Trước đó, khi bắt đầu chuyển vào Sài Gòn làm việc, ê-kíp cũ mình cũng khuyên: "Bây giờ phải diễn xuất đi, phải làm minh tinh màn bạc đi chứ, còn làm thời trang không lại được ai đâu". Mình cũng lo sợ, tự nhận thấy mình theo thời trang thì cũng chưa đủ tự tin, và có người khuyên mình như vậy thì mình cũng nên theo. Mình mất 1-2 năm để mình đi học diễn xuất, gặp các ê-kíp đi làm phim. Nhưng tất cả kế hoạch phim ảnh đều "đổ bể", mọi thứ cứ loạn hết cả lên, mình không thể nào kiểm soát được.
Chính điều đó làm mình suy nghĩ lại, đây là việc người ta khuyên nhưng mình chưa thực sự thích, nên mình gặp rất nhiều khó khăn. Mình đã nghiêm túc suy nghĩ xem mình có yêu thích hay sẵn sàng, hết mình với diễn xuất hay chưa.
Cuối cùng mình nhận ra bây giờ mình thích thời trang thì làm sao? Mình phải tập trung chuyên môn hơn để xây dựng hình ảnh. Những năm 2019 - 2020 mình nỗ lực, "điên loạn" chứng minh phong cách của mình. Hoàn thành được việc ấy, thì đến năm nay mình trưởng thành hơn, và đầu óc cũng nhẹ nhàng hơn.
Bạn có cảm thấy chuyện khen chê cũng nằm nhiều ở cảm tính mỗi người, chứ không có lý thuyết nào cho chuyện đẹp, xấu. Nhưng áp lực về chuyện luôn phải mới mẻ với một fashionista chắc hẳn sẽ có?
Trước đây mình áp lực khi đã làm khá nhiều thứ rồi, bây giờ hình ảnh của mình nên như thế nào để cho mới. Nhưng đến tầm bây giờ, khi mọi thứ nó đã "chill" hơn, suy nghĩ mình nhẹ nhàng hơn, mình thấy việc ấy dễ hơn là phải nghĩ quá nhiều, phải "đau đầu" về quần áo, trong khi quần áo cũng chỉ là thứ làm mình đẹp lên thôi.
Thời trang, hay những trend nào là đẹp hay xấu thì nó mông lung lắm vì mỗi người lại thích một kiểu khác nhau. Mình chỉ làm thế nào để đa số khán giả có thể "cảm" được phong cách ấy thôi. Nhiều khi mình up lên Instagram một bức ảnh thì nhiều người khen, nhưng up lên Facebook lại chê kinh khủng khiếp. Không thể bắt tất cả thích phong cách của mình!
Nội dung liên quan
Khi đọc được nhiều lời khen thì mình cũng sẽ có nhiều động lực hơn và biết con đường mình đi là đúng để tiếp tục. Nhưng mình cũng không bị quá ảnh hưởng tâm lý bởi chuyện bình luận. Thỉnh thoảng có bình luận nào đúng ý mình, thấu tim gan mình quá, thì mình gợn lên một chút rồi sau đó cũng quên luôn. Vì nếu cứ chạy theo dư luận, cứ bị chê là lại thôi không dám thay đổi hình ảnh thì sẽ mãi không thay đổi được".
Mình đã hoạt động lâu rồi, nên bây giờ việc thể hiện tính cách, con người thật của mình là quan trọng nhất. Ví dụ ngày trước mình quay YouTube đều phải chuẩn bị kịch bản, từng câu từng chữ, còn bây giờ mình dẹp kịch bản đi. Có như nào nói như vậy, nói ít thì lồng nhạc nhiều, thêm hiệu ứng, miễn sao cố gắng làm thật nhất có thể.
"Mình là người không phải che giấu gì hết, có gì nói nấy, còn bị bảo: Em thấy chị kiểu real quá!"
Bạn có bao giờ nghĩ về lý do khiến các bạn follower theo dõi Quỳnh Anh Shyn trong suốt cả hành trình dài như vậy không?
Có nhiều người nắm hết cuộc đời mình như thế nào: cuộc sống mình ra sao, mình chơi với ai, mình đã có những chuyện gì. Có lẽ họ đã nắm hết nên vẫn muốn tiếp tục follow mình để xem cuộc đời mình sau này sẽ ra sao. Mình không phải người che giấu gì hết. Đã có rất là nhiều người nói mình là: "Em thấy chị kiểu real quá".
Nhưng mình cũng không chia sẻ những gì quá riêng tư, như chuyện tình cảm hay quan điểm cá nhân trong nhiều vấn đề nhạy cảm, hoặc chuyện của người khác. Mọi người sẽ không bao giờ thấy mình post status dài dằng dặc phát ngôn về vấn đề gì đấy của mình, cũng như của người khác.
Nổi tiếng khá là sớm, bạn có nghĩ mình là một người lớn lên cùng mạng xã hội và dư luận?
Chắc chắn luôn. Mạng xã hội, cuộc sống showbiz và cả những thị phi đã "dạy" mình rất nhiều. Nhờ những chuyện ấy thì mới có mình ngày hôm nay. Bài học lớn nhất sau những năm tháng "lăn lộn" là biết xin lỗi và biết im lặng. Mình cũng nghĩ nếu thành công sớm mà không có được sự khiêm tốn, hay phát ngôn bừa bãi, làm những điều sai trái,... thì cũng không để làm gì cả.
Mình cảm thấy tầm này khi con người mình trầm xuống một tí, có lẽ lại hợp lý hơn. Mình đẻ ra đã lạc quan như thế rồi, chả hiểu kiểu gì luôn! Mọi người cũng hỏi tại sao mình có thể lạc quan được với những việc từng xảy ra, nhưng mình cũng kệ. Mình cũng không phải là người than vãn nhiều. Hơn nữa biết đâu có những người buồn, người ta lên mạng xã hội của mình, người ta thấy mình như này rồi mà vẫn than vãn thì người ta càng buồn hơn.
Có nhiều comment trên mạng xã hội nói rằng những người thành công từ khi còn trẻ, có nhà cửa, có đồ hiệu,... thì không được phép than buồn, than khổ?
Mình nghĩ điều này hoàn toàn chính xác, chứ không phải sự tiêu cực của mạng xã hội đâu. Tại vì có rất nhiều người khổ hơn mình. Kể cả bây giờ mình đang ở nhà, được ăn uống đàng hoàng, nên mình cũng thấy mình không nên than chuyện nhớ nhà quá, hay muốn đi ăn gì,... vì mình biết nhiều người khổ hơn vậy.
Phải biết cẩn trọng với lời nói của mình, không nói nhiều thứ quá trong thời điểm nhạy cảm này. Nếu không làm được gì giúp ích thì điều dễ nhất bây giờ là làm cho mọi người vui hơn quên đi sự buồn chán.
Nghề này nếu lạc quan quá lại không… ổn, sự tính toán của Quỳnh Anh Shyn sẽ đặt vào điều gì?
Mình đặt sự tính toán vào những dự định công việc. Hay những series trên YouTube, dự án riêng, công việc kinh doanh thương hiệu thời trang, tất nhiên phải tính. Kể cả chuyện học thêm kỹ năng nào mới, tập luyện như nào, đều tính hết chứ. Chỉ có những cái "bay bổng" hơn như đầu tóc, quần áo, hay thể hiện bản thân thì thực sự mình không tính.
Mình đang thích học về diễn xuất, nhảy nhót, đôi khi còn luyện thanh, tập hát một chút. Mình vẫn học và trau dồi nhiều kỹ năng để cần là lôi ra dùng ngay, chứ không phải chờ tới lúc cần thì mất thêm mấy năm để học.
Theo dõi Quỳnh Anh Shyn tại: YouTube | Facebook | Instagram
''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại" là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!
Nguồn: TH&PL