"Tôi nhận thấy thời kỳ của việc làm dễ và giải trí ngắn gọn từ các nền tảng nhạc khác đang sắp đến cuối chu kỳ. Nó sẽ nối tiếp bằng những gì có thật, chất lượng, gần gũi và thực tế" - Phạm Anh Khoa
Từng là một rocker đình đám, Phạm Anh Khoa có chặng đường sự nghiệp thăng hoa cho đến khi vấp ngã vì ồn ào đời tư. Bẵng đi một thời gian, nam rocker trở lại với vai trò là một "viên gạch" mới của nhóm Bức Tường, và mới nhất là HLV của một chương trình về rock.
đã có dịp được trò chuyện với Phạm Anh Khoa, sau một buổi tập band của anh cho chương trình. Anh hào hứng, nói rất nhiều về âm nhạc của bản thân sau sự cố cũng như những gì đã, đang và sắp làm với các anh em trong Bức Tường.
Thời kỳ của việc làm dễ, giải trí ngắn gọn đã đến cuối chu kỳ
Điều gì đã khiến Phạm Anh Khoa quyết định ngồi ghế nóng?
Chắc là do tôi không còn tuổi để đi thi nữa (cười). Tôi thấy, mình tham gia với tư cách nào cũng không sao, được là một phần của chương trình và nói rộng hơn là nhạc Việt, tôi đã thấy vui rồi và cũng không áp lực gì khi ngồi ở vị trí này.
Nếu được góp một vai trò nào đó với sự đóng góp chung, để âm nhạc Việt có nền tảng hơn và chung một tiêu chí phát triển rộng, đi đường dài đã khiến tôi hạnh phúc. Cơ bản là nếu còn đủ tuổi, chắc tôi đi thi rồi (cười).
Tôi đang ở con đường chỉ tập trung vào sản phẩm âm nhạc. Trước đó, tôi không tự tin là sản phẩm âm nhạc của mình đủ nên bắt đầu lên tiếng, nhưng thực tế là khi nhận định lại, tôi thấy mình chưa đóng góp được nhiều nên bây giờ là lúc tôi dồn tâm huyết vào đó hơn là những tranh cãi, đôi co.
Anh đã chuẩn bị gì cho những thí sinh của mình?
Nhiều lắm, về cơ bản giống như tôi đang chuẩn bị cho bản thân mình. Khi hát, mình sẽ hát hay nhất có thể nên làm cho thí sinh, tôi luôn đặt mình vào tình huống nếu bản thân là các bạn ấy, tôi sẽ đang có cái gì trong tay - thiếu cái gì trong chặng đường dài làm nghề.
Rock Việt cũng chỉ là một chặng đường chuẩn bị cho các band nhạc, họ yêu thích dòng nhạc này và cần chuẩn bị gì cho hành trang dài của sự nghiệp nữa. Cho nên ở đây, tôi sẽ lập tức đáp ứng các tiêu chí trong thời gian ngắn phù hợp với yêu cầu cuộc thi, đồng thời thêm thắt vào những yếu tố quyết định bằng trải nghiệm của mình.
Các band nhạc có sinh hoạt đặc thù với những cái rất riêng và sẽ có điểm cố hữu không thay thế được. Chẳng hạn như khi chơi live, bạn không thể giả vờ như không đánh trống.
Mình có thể dùng playback ở những dòng nhạc khác để vờ như đang diễn, nhưng với rock thì yếu tố tiên quyết là hệ thống tư tưởng và những thông điệp nên khi trình bày tác phẩm nó không chỉ là 1 bài hát, mà là 1 thông điệp gửi đến khán giả nên cần sự đồng loạt của các thành viên.
Ca sĩ chỉ là người biểu đạt lời bài hát nhưng những vị trí khác họ cũng gần như đánh thông điệp bằng cái nhạc cụ của họ, vì vậy đó là "đặc sản" chỉ live band mới làm được. Các bạn chơi ở những vị trí khác mà không phải vocal, họ đến đây với "máu" chơi nhạc chứ không biết vì sao mình đứng ở vị trí đó, có vai trò gì.
Nội dung liên quan
Hầu hết các band nhạc trẻ đang trong quá trình gọi là hoàn thiện kỹ năng chỉ trong khu vực của mình thôi, chứ rất khó để nói họ vừa làm điều đó vừa hướng ra ngoài tìm cách kết nối.
Trong khi chơi live band là một việc tập thể nên mình sẽ thấy rõ những band nào đi xa hơn, đạt được thành tích trong chương trình. Đó là sự kết nối đồng bộ của các band, những tiêu chí họ đồng loạt đáp ứng được và cũng phải nắm bắt hơi thở thời đại, đảm bảo được thuần phong mỹ tục của người Việt bởi nói cho cùng, Rock dành cho người Việt.
Nhắc đến chuyện nắm bắt hơi thở thời đại, anh nghĩ sao khi hiện tại, các bạn trẻ gen Z đang rất ưa chuộng kiểu nhạc TikTok?
Vì nó đơn giản, dễ phổ biến nên chúng ta thấy sự bành trướng và đang tạm thời thịnh hành của những điều đấy. Nhưng đừng nói là nhạc Rock không làm được, chỉ là chưa làm. Đó là những kế hoạch đường dài và rock Việt đã có dự án rồi.
Nội dung liên quan
Tôi nhận thấy thời kỳ của việc làm dễ và giải trí ngắn gọn từ các nền tảng nhạc khác đang sắp đến cuối chu kỳ. Nó sẽ nối tiếp bằng những gì có thật, chất lượng, gần gũi và thực tế.
Cũng như tại sao nhạc Rap lại thống trị một thời gian dài vừa qua, bởi nó nói được những cái rất gần gũi, trần trụi, rất thật và "đời".
Phạm Anh Khoa từng chia sẻ, để chọn 1 dòng nhạc đặt cạnh Rock dường như không có, kể cả Rap. Vì sao lại như vậy?
Bởi với đời sống cộng đồng, nhạc Rock là cái muôn thuở, như tượng đài khỏi phải bàn cãi. Những dòng nhạc khác, người ta có thể tạm gọi là "sản phẩm" vì nó có nhu cầu, có tiền có thương mại mang lại, nhưng nhạc Rock là "tác phẩm", thậm chí chúng tôi mất rất nhiều tiền cho nó. Tác phẩm rock sẽ là 1 thứ ở lại rất lâu vì được hình thành có kế hoạch chắc chắn dựa trên nền tảng là tư tưởng, và nhạc cụ chỉ là thứ để diễn đạt điều đó.
Với nhạc Rock, các bạn không thể chỉ nghe trên bề mặt nổi, không thể nghe nhạc cụ hay nghe 1 câu mà nó đánh gì trong đó, cũng chẳng ai rảnh để bắt bẻ các yếu tố về mặt kỹ thuật thanh nhạc hay gì hết mà người ta sẽ nhìn nhận cái chung trong tổng thể.
Anh nhận định thế nào về tương lai của rock Việt?
Là ở 2022, sẽ rất hay (cười). Đây là thời điểm mà không bao giờ phù hợp hơn, tôi đã có những lăn tăn tại sao Rock không bao giờ lớn mạnh. Như bạn thấy một cách rất rõ trên truyền thông, vừa rồi cái thời kỳ hoàng kim dành cho nhạc Rap.
Đây là thể loại đã từng underground và đã được đẩy lên mainstream. Tôi không biết nhạc Rock trước giờ nằm ở phân khúc nào trong hình dung của mọi người, nhưng chưa bao giờ là underground.
Nó chỉ ở đó và chưa có dịp để người ta nhìn nhận vì chưa phù hợp với thời điểm của xã hội. Đáp ứng được nhu cầu nghe của nó là 1 vấn đề nhưng hiểu được là việc khác. Giống như trước đây người Việt mình có nhu cầu chính là ăn no, nhưng giờ đã là thời điểm mọi người thích ăn ngon rồi, đúng không?
Âm nhạc cũng vậy, bao nhiêu năm qua, thứ khán giả nghe là những gì không phải suy nghĩ, phân tích nhiều, chỉ đơn thuần là giải trí gần gũi và ngắn gọn, súc tích dễ hiểu. Nhưng sau đó, nhu cầu tiếp theo sẽ là gì? Khán giả cần nghe những thứ giá trị hơn, ý nghĩa hơn, có thông điệp và sản phẩm mang dấu ấn của việc làm lớn, tập thể hơn. Nhạc Rock đã đợi sẵn khán giả ở đó để đón đầu.
Âm nhạc thay đổi ngoạn mục sau sự cố
Phạm Anh Khoa đã ở đâu sau ồn ào đời tư cách đây vài năm?
Tôi vẫn ở đây thôi. Nhắc đến sự kiện đó, nó giống như lần đầu thất tình. Tôi có một trải nghiệm về chuyện lần đầu mình biết là "có định nghĩa đó ở lĩnh vực mình đang hoạt động". Trước đây, tôi không nghĩ sẽ có điều gì ảnh hưởng đến nghề của mình, chưa bao giờ tin thì bây giờ đã tin rồi.
Sau vụ việc đó, tôi nghĩ mình phải dừng lại để suy ngẫm, đúc kết và đưa ra những điều cho hoạt động âm nhạc tiếp theo ở nước mình. Hôm nay không phải lần đầu, trước Rock Việt tôi đã có những hoạt động lớn khác, tour diễn với anh em Bức Tường nên tôi tin đây không phải thời kỳ nhạy cảm nữa, nếu có đã là lúc trước nên chỉ là những điều để giải quyết "cái đuôi" của câu chuyện.
Tôi nghĩ, chẳng qua do mọi người không nhìn thấy những sản phẩm của Phạm Anh Khoa nên mới phải bàn tán chuyện bên lề. Khi có những sản phẩm tiếp theo, sẽ chẳng ai buồn đi bàn tán nữa.
Anh cảm thấy âm nhạc của mình trước và sau "sự kiện" đó có gì khác biệt?
Có nhiều thay đổi ngoạn mục, bởi trước đó tôi luôn nghĩ mình sẽ không bao giờ có hình thức hoạt động không có band nhạc, luôn trong tâm thế hướng đến hình mẫu hoạt động với band và dòng nhạc rock.
Nhưng khi buộc phải dừng lại, tôi phải tìm cách để âm nhạc của mình được tiếp tục tập luyện và cọ xát, có những mô hình khác, sự kết hợp và dòng nhạc khác nữa. Sau tất cả, tôi nhận ra, mình không nên đóng lại những cái trước đó.
Nghĩa là tôi từng đóng lại mọi cơ hội tốt cho ngành nghề của mình, chỉ nhận những cái trong hình dung của bản thân là hoạt động với band.
Nội dung liên quan
Vậy có phải việc hoạt động với Bức Tường đã khai mở một chặng khác cho sự nghiệp của anh?
Đúng vậy, nó đã tạo một tiền đề. Tôi nghĩ đó là cái duyên của mình từ cuộc thi Sao Mai Điểm Hẹn, khi tôi hát ca khúc Ra Khơi của các anh em Bức Tường trong đêm chung kết. Lần đó, tôi có liên lạc để xin được phép hát ca khúc cũng như bàn về vấn đề tác quyền, thì điều tôi nhận lại là những lời đóng góp, xây dựng mang tính đường dài từ anh Trần Lập.
Vì vậy, khi có cơ duyên được kết hợp với Bức Tường, tôi tiếp nối cái mạch đó với anh em và có lẽ đã không phụ lòng mọi người. Tôi nghĩ, đó là tiền đề mở ra những cơ hội hợp tác khác. Nói chung, ở khoảng thời gian tiếp theo, mọi người nhắc đến Phạm Anh Khoa sẽ là những sản phẩm âm nhạc, sáng tạo cho nghề của mình.
Cảm nhận riêng của Phạm Anh Khoa về anh Trần Lập và Bức Tường?
Không ai có thể phủ nhận được vai trò của anh Trần Lập trong việc đặt những viên gạch đầu tiên cho nền tảng của Rock Việt với các thế hệ đã qua, và chính tôi cũng được tạo những niềm cảm hứng chính thống trong việc chơi nhạc rock của người Việt.
Và cảm hứng mà mọi người hay nhắc đến về Phạm Anh Khoa là biến tấu dân ca qua nhạc rock - cũng bắt nguồn từ những cái của anh em Trần Lập. Bao nhiêu năm qua, tôi nhìn thấy thế hệ đàn anh của mình như Đức Trí, Tuấn Khanh loay hoay trong việc tìm thể loại đúng cho nhạc Việt - dành cho người Việt.
Điều đó rất khó. Và các anh mặt nào đó không thừa nhận thôi nhưng chưa thể gọi là thành công trong việc tìm kiếm. Tôi vẫn tiếp tục mong ước của các anh, tuy nhiên thời điểm này tôi không còn quá nặng nề về vai trò đó mà tôi nghĩ, nó là các yếu tố, yêu cầu cần thiết từ nghệ thuật, đó là giải trí - những thứ rất đơn giản nhưng trước đó tôi hình dung xa vời quá.
Làm việc chung với nhau, Phạm Anh Khoa và Bức Tường có gặp khó khăn gì không?
Thời gian đầu làm việc với các anh em, tôi phải tìm mạch chung trong việc sáng tạo. Nếu ai để ý kỹ khi nghe album tôi kết hợp với Bức Tường, cách tôi hát và nhả chữ cũng chuẩn hơn. Đó là điều tôi không tin bản thân đã làm được vì tôi rất bảo vệ văn hóa miền Trung của mình, không nghĩ phải vì ai mà thay đổi cách hát, phát âm.
Để có thể chinh phục khán giả của Bức Tường, tôi đụng phải bài toán đó và có những buổi "vỡ lòng", tập đọc như lớp 1 để chuẩn hơn, và có động lực đẩy mình đến một bước tiếp theo rất tốt là hoàn thiện hay có cách hát nào khác không,... Thông qua đó, tôi có thể đúc kết kinh nghiệm cho bản thân và có những thứ mà trước đó mình không nghĩ là phải nên dùng.
Các anh em trong Bức Tường cũng vậy, họ sẽ không vì ai mà thay đổi định hướng dòng nhạc, trẻ trung hơn hay phải nhào ra "máu lửa" với một đứa em như vậy. Những show diễn thời gian qua đã cho thấy, khán giả vẫn nhận ra đó là Bức Tường mà họ yêu mến, tính thời đại và hơi thở mới.
Khi nhắc đến Bức Tường, anh rất thoải mái, dường như được vẫy vùng đúng nơi?
Từ những ngày đầu mới lập band, các anh có lẽ không ý thức được mình đã dựng nên một tượng đài, một ý niệm. Về sau, khi nhắc đến nhạc Rock Việt Nam, khán giả vẫn nhớ các anh là vậy. Vì vô hình chung, các anh đã nói lên một hệ thống tư tưởng như Đường Đến Ngày Vinh Quang, Tâm Hồn Của Đá,...
Những thông điệp mình tưởng đơn giản nhưng ví dụ, vài bạn trẻ không có định hướng trong cuộc sống hay ai gai góc, cá tính tiếp xúc với âm nhạc đó sẽ thấy được gì. Khi thích một tác phẩm, bạn sẽ bị ảnh hưởng. Vô hình chung, các anh đã định hướng được rất nhiều thứ, những cái xấu trong xã hội thành thứ an toàn hơn chẳng hạn.
Đó là mặt bằng chung, có thể mọi người sẽ không thấy được mà chỉ thấy Bức Tường thế này thế kia thôi. Nhưng ở góc của một người làm sáng tạo, chúng tôi trân trọng những giá trị như vậy.
Cảm ơn Phạm Anh Khoa vì những chia sẻ.
Nguồn: TH&PL