Ở nhà tôi kể: "Đây là tình nguyện viên trực tổng đài 1022, con có thể giúp gì cho mọi người ạ?"

Tôi thì vẫn ở nhà, thực hiện siết chắc giãn cách "ai ở yên đó" và... nghe điện thoại!

Đó là câu nói quen thuộc của tôi suốt hai tháng qua với công việc làm tình nguyện này. Thật ra công việc trực tổng đài này nhìn bề ngoài thì dễ, ban đầu tôi nghĩ chỉ là bắt máy nghe điện rồi trả lời, nhưng làm rồi mới biết cần một tinh thần tâm lý rất cao.

Những cuộc gọi đến liên tục, có hôm tôi phải ngừng tạm thời để lấy lại tin thần. Tôi vừa ghi nhận thông tin vừa phân loại tình huống. Đôi lúc sẽ có những tình huống mới gặp lần đầu thì tôi cần phải tự giải quyết theo cách của mình sao cho thỏa yêu cầu phía trên mà cũng phải giúp cho người dân yên tâm.

o nha toi ke day la tinh nguyen vien truc tong dai 1022 con co the giup gi cho moi nguoi a - anh 0
Tôi - tình nguyện viên trực tổng đài 1022

Dù chỉ ở nhà làm việc nhưng đôi lúc tôi cảm thấy tinh thần mình lúc nào cũng trong trạng thái chiến đấu vậy đó, kiểu mình là sợi giây để kết nối người dân với chính quyền. Lúc nào mệt quá thì tôi sẽ ngừng lại nghỉ một chút để làm việc khác, hay uống chút nước rồi nhanh chóng quay lại kẻo lỡ cuộc gọi của người dân.

Từ hồi trực tổng đài tôi học được thêm nhiều kỹ năng như học cách nói chuyện, học cách xử lý tình huống. Đôi lúc tôi đang điền form dở tay thì lại có cuộc gọi khác đến, thế là tôi lại lật đật phải nhanh chóng hoàn thành xong công tác điền form để tiếp tục nhận cuộc tiếp theo.

o nha toi ke day la tinh nguyen vien truc tong dai 1022 con co the giup gi cho moi nguoi a - anh 0

Nói mệt thì không hẳn, chỉ là đôi lúc "đau lưng" do ngồi nhiều quá, nhưng mà trong hàng trăm cuộc gọi đến thì thi thoảng, tôi được bắt máy những cuộc gọi người dân gọi đến không phải nhờ hỗ trợ, mà chỉ đơn giản là gọi đến cảm ơn đến tôi, đến các đồng đội vì mình đã giúp họ ở cuộc gọi trước đó, những điều đơn thuần vậy thôi làm tôi có thêm rất nhiều động lực để đón tiếp những "cơn bão" cuộc gọi tiếp theo.

Đất nước mình còn vẫn đang cố gắng từng ngày để chống chọi với Covid - 19 này từng ngày, dù tôi chỉ là một thành viên nhỏ bé trong hàng trăm tình nguyện viên trực tổng đài, hay trong hàng ngàn tình nguyện viên đang đương đầu với khó khăn ngoài thực tiễn, thì tôi chỉ mong người dân hãy cố gắng thêm một chút nữa thôi, rồi chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua đợt dịch này. 

Tôi thì vẫn ở nhà, thực hiện siết chắc giãn cách "ai ở yên đó" và nghe điện thoại!

Ở nhà tôi kể: Những câu chuyện dở khóc dở cười của Gen Z khi làm "tất tần tật" trong chính ngôi nhà của mình. Nơi cùng nhau lưu giữ những khoảnh khắc "mắc cười" mà đáng nhớ trong mùa giãn cách. Hãy gửi câu chuyện của bạn qua kênh Instagram @alogenz, để giúp bạn chia sẻ câu chuyện này đến các độc giả. 

Ở nhà tôi kể: Thi online lần đầu trong đời như thế nào?

Nhật ký chống dịch: "Thất nghiệp, không kiếm ra tiền thì mình góp sức cho Sài Gòn"

Nhật ký tình nguyện tại Sài Gòn: "Mình đã trở thành F0 sau khi tham gia chống dịch"

(

Nguồn: TH&PL

)
Chia sẻ