Lê Dương Bảo Lâm chia sẻ, những lúc anh quá áp lực, Quỳnh Quỳnh từng nói chồng mệt quá thì ở nhà cô sẽ nuôi.
Trong Sao Hỏa sao Kim và nhiều chương trình khác, Lê Dương Bảo Lâm thường xuất hiện với hình ảnh đầy năng lượng, bung xõa hết mình. Và dường như tinh thần lạc quan đó đã mang đến cho nam diễn viên 365 ngày khác biệt.
Dường như năm qua, biến cố đại dịch không ảnh hưởng nhiều đến Lê Dương Bảo Lâm?
Năm qua là năm thành công nhất trong sự nghiệp của tôi về mọi thứ, trong đó có cả kinh tế. Khi dịch bệnh, mọi người ở nhà nên tôi livestream vô tình có views rất cao. Tôi còn có thể giúp đỡ các bạn diễn viên vì dịch bệnh không thể đi diễn được.
2020 là một năm dường như ai cũng sợ nhưng với vợ chồng tôi, đây là một năm ấn tượng và hạnh phúc, làm được nhiều điều cho bản thân, gia đình và xã hội như có thêm con, tặng 100 chiếc xe đạp cho trẻ em nghèo, ra mắt web drama…
Năm qua, tần suất Dương Lâm xuất hiện trên TV Show không nhiều nhưng mỗi lần góp mặt đều rất ấn tượng?
Thời gian gần đây, tôi ít khi giữ vai trò khách mời trong các show mà chỉ nhận “sỉ” (cười), ví dụ như làm đội trưởng xuyên suốt hay những show mình có thể dấn thân và chơi hết mình. Chứ làm khách mời, thật sự không đã đối với tôi. Tôi nhận những show nào dài tập hoặc có thể khiến năng lượng của tôi tỏa ra hết mức có thể.
Năm qua, tôi cũng tham gia làm MC rất nhiều. Ngoài ra, có show tôi cảm thấy thành công nhất đối với mình là Sao Hỏa sao Kim và Chọn ai đây, bởi nó giúp tôi có thêm một lượng khán giả yêu mến mình. Tôi cảm thấy bản thân quá may mắn.
Trong đời mình, tôi thấy lúc nào lên sân khấu cứ “cháy” và lăn xả hết mình đi, vui hay không từ từ tính. Ví dụ như có lần ở Sao Hỏa sao Kim, tôi phải băng vết thương trên đầu vì diễn quá trời diễn, diễn đến mức đập đầu vào sào đồ.
Vậy mà tôi quên luôn, diễn xong ra về rồi mới cảm nhận được cái đau. Tôi nghĩ, cứ hết mình rồi may mắn sẽ tới.
Có nhận xét nét của Dương Lâm trên show truyền hình Sao Hỏa sao Kim luôn là một nét “bất chấp”, dù ở bất cứ phe nào của phần Bênh hay Chống?
Tôi luôn nhìn mặt bằng chung và “màu” của các khách mời góp mặt cùng mình. Khách mời nam bên tôi toàn đẹp, nói chuyện đàng hoàng và không quậy tưng bừng. Bây giờ, tôi “nằm” lên màu đó đi - tôi không đẹp bằng người ta, không nói chuyện giống họ. Vậy phải làm “màu” khác, đó là “màu bất chấp”.
“Bất chấp” nhưng bất chấp cũng có lý, bất chấp xong gây tiếng cười cho mọi người. Ví dụ như một lần tôi nhận mình yếu sinh lý, hay cái gì tôi cũng làm được hoặc nhận mình ngoại tình và đánh đập vợ con.
Khi xem lại, tôi thấy những điều đó tạo tiếng cười chứ không có gì phản cảm. Tôi chỉ lăn xả hết mình với mục đích mang đến sự giải trí cho khán giả.
Trước khi được khán giả đón nhận sự “bất chấp” đó, anh từng vấp nhiều chỉ trích. Vậy Dương Lâm có rút ra kinh nghiệm gì không?
Đến được ngày hôm nay, tôi đã trải qua hết mọi “gạch đá” hay tẩy chay. Nhưng sau những sóng gió đó, tôi nhìn lại và nói bản thân cứ cố gắng hết mình và làm việc với cái tâm nghề nghiệp.
Mình không chiêu trò, sống chuẩn mực với đồng nghiệp và khán giả nên hiện tại, ai cũng yêu thương tôi. Một Lê Dương Bảo Lâm trên sân khấu, lăn xả hết mình, cái gì nói cũng được nên cũng có lúc tôi vạ miệng là vậy.
Đôi khi nói nhanh quá không kịp nghĩ, thành ra nói xong lại thấy “thôi chết rồi, mình nói sai rồi” và dĩ nhiên, muộn rồi. Tôi rút ra bài học rằng phải suy nghĩ thật kỹ trước khi nói.
Những lần đi quay, tôi hay nói với ê kíp sản xuất: “Các bạn biên tập ơi, đôi khi ở trên sân khấu anh quên, anh cứ feel hết mình. Nhưng khi về các bạn dựng lên, các bạn nhớ hỗ trợ xem kĩ giùm anh".
Tôi từng bị "phốt" quá nhiều, rồi bị tẩy chay - thời gian đó quá khủng khiếp với tôi nên để gây dựng được như bây giờ rất khó. Tôi dè chừng lời nói của mình thì không tự nhiên, bung xõa quá lại bị "phốt" nên nhờ các bạn biên tập hỗ trợ.
Giờ cái gì cũng phải suy nghĩ thật khi trước khi nói, đó là bài học trải qua, nghề dạy nghề. Có lúc tôi gác tay lên trán suy nghĩ hoài: “Trời ơi, sao tôi lại bị như vậy trời?”, “Tại sao tôi lại bị mọi người ghét như vậy?”, “Tôi không đáng như vậy. Tôi ăn học diễn viên đàng hoàng mà. Tôi lao động chân chính mà tại sao…”.
Quỳnh nói: “Thôi anh đừng buồn, nhiều khi cái nghề này vậy đó, nếu khó quá thôi ở nhà đi em nuôi”, Quỳnh nói như vậy luôn. Nhưng thật sự đam mê với nghề quá cháy bỏng, ăn sâu trong máu tôi rồi.
Tôi xuất thân từ Idecaf - một nơi toàn những anh chị cô chú làm nghề rất đàng hoàng, chân chính nên tôi cũng học được nhiều điều.
Khi nhiều chuyện xảy ra, tôi hạn chế diễn sân khấu vì sợ ảnh hưởng mọi người. Khoảng một năm nay, mọi thứ ổn định hơn và tôi cảm thấy mọi người có thiện cảm với mình nhiều hơn nên an lòng. Nhà sản xuất, các gameshow cũng ưu ái và giúp đỡ tôi.
Năm qua, Dương Lâm cũng đưa vợ con lên sân khấu cùng mình. Các đồng nghiệp có chia sẻ gì với anh về điều này không bởi mọi người cũng trêu anh khá nhiều?
Không, những điều đó tôi không xin xỏ ai cả. Như Quỳnh Quỳnh, tôi nói với vợ rằng có nhiều diễn viên “trầy da tróc vảy” cũng không thể đứng được ở vị trí đó, trong khi cô ấy là người bình thường và được mời.
Thật sự Quỳnh không phải diễn viên nhưng cô ấy rất chân thật. Nhà sản xuất mời vợ chồng tôi chia sẻ câu chuyện gia đình, mời cô ấy thì phải có tôi vì như vậy, Quỳnh mới nói được.
Còn với Bảo Nhi (con gái Dương Lâm - PV), con bé lanh quá lanh, và lanh thật chứ không phải lù khù rồi tôi bỏ tiền để bé được tham gia. Do đó, đây là điều may mắn của tôi khi gia đình của mình có thể tham gia gameshow và tiếp xúc với khán giả.
Quỳnh cũng có công việc riêng của mình, lâu lâu tham gia cho vui thôi. Thật sự khi Quỳnh tham gia, một bộ đồ cũng không có nên lo lắm. Quỳnh không thích tham gia gameshow nhưng tôi hay khuyên vợ đi cho có việc.
Những chương trình nào mời để chia sẻ về gia đình, Quỳnh mới tham gia còn gameshow giải trí cô ấy không thể theo được vì không có chuyên môn lẫn mảng miếng để khán giả cười.
Năm Covid thứ nhất là một năm nhiều thứ phải dừng lại, nhưng cũng có nhiều người làm được điều mình chưa từng làm. Còn Dương Lâm thì sao?
Việc tôi chưa từng làm mà năm Covid thứ nhất làm được là lái xe. Lúc dịch bệnh, nhiều nghệ sĩ mới tập tành livestream nên còn bỡ ngỡ. Tôi livestream là chuyện quá dễ dàng nhưng khủng khiếp nhất là lái xe.
Xe của tôi, tôi không biết lái. Tài xế nhiều khi không đi làm, dịch bệnh mà. Nếu nuôi cả tài xế lẫn trợ lý thì chi phí sẽ nhiều nên tôi tạm chia tay anh tài xế một thời gian. Lúc đó, tôi bắt đầu học lái xe.
Tôi mua xe từ năm 2015 mà mất 6 năm mới biết lái xe. Hồi đó, tôi gác tay lên trán bảo mình phải làm được vì con gái làm được mà. Tôi quyết tâm học, bây giờ không cần tài xế luôn.
Giờ lái xe là niềm vui của tôi mỗi ngày vì có thể tự đi về, ngồi trên xe suy nghĩ về cuộc đời, về ngày xưa phải đi xe đạp nhưng giờ đã có chiếc xe che nắng che mưa nên hạnh phúc quá.
Hiện tại, khi trợ lý không đi theo, tôi sẽ đưa mẹ đi cùng. Mình lớn tuổi rồi nên thích những gì thuộc về gia đình. Mẹ tôi ở nhà cũng buồn nên hai mẹ con sẽ tìm chuyện làm, nấu ăn hay trò chuyện với nhau.
Thời gian tôi ở bên vợ quá nhiều đi, không có thời gian dành cho mẹ, chỉ có khoảng thời gian đi làm hai mẹ con mới ở cạnh bên nhau, trò chuyện cùng nhau.
Nhiều người đồn anh là “đại gia quận 9” mới nổi?
Căn nhà ở quận 9 hiện có em trai tôi ở để tiện đi học đại học. Con tôi nhỏ nên ở với bà ngoại, shop kế bên. Vợ tôi bây giờ lo nhân viên, nhập hàng rồi ship hàng nên không có thời gian chăm con, thành ra phải ở Đồng Nai vì nhà mẹ ngay sát bên.
Nếu ở Đồng Nai, sáng tôi sẽ chở mẹ đi làm. Bây giờ, tôi đã cân bằng được thời gian dành cho mẹ và vợ, vun vén được mọi thứ nên hạnh phúc lắm.
Ngày xưa tôi bỏ mẹ hoài, bà khóc mãi. Mẹ nói ngày xưa lúc nào mở miệng cũng có mẹ, hai tiếng cũng có mẹ, bây giờ có vợ rồi quên mẹ, nhiều khi mẹ tủi thân. Đến bây giờ, tôi đã vun vén được tất cả mọi thứ, hạnh phúc lắm.
Hơn một năm nhiều biến cố, anh rút ra được điều gì?
Sau hơn một năm biến cố như vậy, bây giờ tôi chỉ mong cho bản thân và mọi người hai chữ “bình an” thôi, thật sự. Bây giờ không cần điều gì khủng khiếp, bình an là sáng được làm công việc yêu thích, gặp gỡ những người thân của mình.
Sau một ngày đi làm mệt mỏi, về ngủ một giấc thật ngon, không cần phải suy nghĩ trời ơi thiếu nợ người này người kia. Tôi chỉ cần như vậy thôi. Thật sự một năm quá nhiều biến cố, những tin rất sốc về anh chị em đồng nghiệp nghe thắt lòng vì quá vô thường.
Đôi khi mình làm công việc này, không biết mình cứ thức khuya dậy sớm như vậy hoài, biết khi nào tới mình đây. Cứ mong bình an đi, gặp gỡ người thân yêu, cha mẹ… làm những công việc mình yêu thích là quá hạnh phúc rồi.
Cảm ơn Lê Dương Bảo Lâm về những chia sẻ.
Nguồn: TH&PL