Không chỉ có những thâm cung bí sử, Hậu Cung Như Ý Truyện còn mang lại triết lý tình yêu sâu sắc.
Dù đã công chiếu từ lâu, song bộ phim Hậu Cung Như Ý Truyện vẫn chưa từng hạ nhiệt. Những câu chuyện tranh đấu dưới lớp áo vàng son của cung đình lôi cuốn người xem không ngừng lật lại, đồng thời cũng chiêm nghiệm thấy những triết lý tình yêu đằng sau.
"Cho dù tranh có mất, thì người vẫn còn ở mãi trong lòng".
Sau khi Như Ý trở về từ lãnh cung, hoàng đế đã cho triệu nàng vào, nói cho nàng biết hoàng đế vẫn luôn nhớ đến nàng, còn vì nàng âm thầm làm rất nhiều việc. Như Ý hỏi, bức tranh này không phải đã bị quý phi vứt đi rồi sao, Càn Long nói: "Cho dù tranh có mất, thì người vẫn còn ở mãi trong lòng".
Câu nói này làm người xem không khỏi cảm động vì sự gắn bó và sâu sắc Càn Long dành cho Như Ý, cho dù nàng ở trong lãnh cung thì vẫn có được sự sủng ái và yêu thương từ hoàng đế, cho dù có muôn ngàn lưỡi dao chĩa về phía nàng, thì vẫn có người nàng yêu bảo vệ cho nàng.
"Hoàng thượng đâu có xem tranh, rõ ràng là đang bình người".
Khi Như Ý cùng Hoàng thượng vẽ hoa lan, Như Ý nói nàng không thạo vẽ tranh, Uyển quý nhân mới là người vẽ xuất thần. Hoàng đế trả lời, Uyển quý nhân vẽ tranh đúng là giỏi, nhưng nàng ấy đối với trẫm quá mức dè dặt, dịu dàng có dư lại không đủ tình sắc, tranh cũng trở nên vô vị.
Như Ý nghe xong liền mỉm cười nói, "Hoàng thượng đâu có xem tranh, rõ ràng là đang bình phẩm người". Đây cũng chính là đạo lý "yêu nhau yêu cả đường đi lối về", nếu đôi bên có tình cảm thì tài năng của một người sẽ càng khiến họ thêm phần hấp dẫn, nhưng nếu đã không thích thì năng lực hơn người cũng khó lòng lôi cuốn đối phương.
"Tuy rằng không hợp với quy tắc, nhưng lại rất hợp với tâm ý của ta và nàng".
Thời điểm Như Ý lên ngôi Kế Hậu cùng Hoàng đế cử hành đại lễ, sau đó hai người được họa sư vẽ tranh lưu lại. Khi ngồi bên nhau, Hoằng Lịch đưa tay nắm lấy tay nàng, Như Ý nói rằng thế này không hợp quy tắc, Hoàng đế liền trả lời: "Tuy rằng không hợp quy tắc, nhưng lại rất hợp với tâm ý của ta và nàng".
Hai người bốn mắt nhìn nhau, khe khẽ mỉm cười. Khung cảnh này khiến người xem cảm nhận được, quả nhiên khi tình yêu thắm thiết, mọi thứ đều có thể không màng, cho dù là cung quy giáo điều cũng không thể ngăn cản hai người tương thân tương ái.
"Khởi tất tân cầm chung bất cập, cứu thâu cựu kiếm cửu tương đầu".
Khi Hiếu Hiền hoàng hậu còn sống cố gắng lo lắng hậu cung đủ bề để làm đẹp lòng hoàng đế, song Càn Long vẫn chỉ trích những điều nàng làm chưa tốt. Thế nhưng, sau khi hoàng hậu qua đời, hoàng đế lại tỏ ra vô cùng thương tiếc, tổ chức lễ an táng lớn, còn nổi giận với những hoàng tử hoặc đại thần không khóc thương trong lễ táng.
Vào năm thứ ba Hiếu Hiền hoàng hậu mất, Càn Long đã viết một bài thơ để tỏ lòng tưởng nhớ, trong đó có câu, "Khởi tất tân cầm chung bất cập, cứu thâu cựu kiếm cửu tương đầu", đại ý chính là tiếng đàn mới không tốt như thanh kiếm cũ, người mới thua người cũ ở tháng năm gắn bó bên nhau. Đây cũng chính là cái bẫy mà nhiều người mắc phải trong tình cảm, khi còn ở bên thì thường xuyên chỉ trích đối phương những điểm không tốt, đến khi xa cách mới nhớ đến những điểm tốt của họ.
"Con trẻ nên có với người mình yêu, không phải là công cụ để tranh sủng, càng không nên cưỡng ép đứa trẻ đến với thế gian này".
Hàn Hương Kiến, vị giai nhân ngoại tộc khiến Càn Long vô cùng say đắm, dùng muôn ngàn ngàn cách thức để chiếm đoạt, sau cùng khi chấp nhận trở thành phi tử của hoàng đế đã đến gặp Như Ý, xin được biết cách cho dù thị tẩm cũng không mang thai.
Khi Như Ý hỏi đến, Hương Kiến thẳng thắn nói, "Con trẻ nên có với người mình yêu, không phải là công cụ để tranh sủng". Câu nói này không khỏi khiến không ít người xem từ gật gù đến giật mình, bởi vì ngay ở thời hiện đại vẫn có không ít người đem chuyện có con cái làm biện pháp trói buộc người khác, níu kéo tình cảm.
"Sau này đến ngày giỗ của ta, chẳng cần gì cả, nếu rủ lòng thương thì hãy mang đến một cành mai".
Thời điểm Lăng Vân Triệt mang tội, bị phạt trở thành thái giám đi khổ sai, chàng vẫn nhớ tới hương mai thơm ngát, vẫn nhớ đến lúc cùng Như Ý đi tản bộ, bẻ cho nàng cành mai đẹp nhất. Đến thời điểm sắp sửa qua đời, Lăng Vân Triệt chỉ trối lại cho Tiến Bảo công công: "Sau này đến ngày giỗ của ta, chẳng cần gì cả, nếu rủ lòng thương thì hãy mang đến một cành mai".
Hoa mai chính là loài hoa Như Ý yêu thích nhất, trong sạch tinh khiết, cũng giống như tình cảm của Lăng Vân Triệt đối với Như Ý, vô dục vô cầu, chỉ mong được cùng nàng bầu bạn, vì nàng bảo vệ, soi sáng con đường nàng đi.
"Ai gia chưa từng để ý hậu vị, càng không cố chấp muốn có được lòng vua. Bởi vì lòng vua là thứ khó nắm bắt nhất trên đời, cũng là thứ không thể tin tưởng nhất".
Khi Như Ý sắp sửa được hoàng đế sắc phong làm hoàng hậu, nàng đã đến cung thăm Thái hậu, cùng Thái hậu giãi bày tấm lòng chân thành, không để ý hậu vị, chỉ mong làm chính thê của hoàng thượng. Nghe đến đó, Thái hậu đã cười mà nói: "Không thể nói chưa từng nghĩ tới hậu vị, nhưng ai gia chưa từng để ý hậu vị, càng không cố chấp muốn có được lòng vua. Bởi vì lòng vua là thứ khó nắm bắt nhất trên đời, cũng là thứ không thể tin tưởng nhất".
Người xem cung đấu không khỏi giật mình trước lời nhắc nhở của Thái hậu, rằng hoàng đế không thể trở thành phu quân duy nhất của một người nào, đạo phu thê vẫn ở sau đạo quân thần, và việc Như Ý luôn cố chấp muốn có được lòng vua sẽ trở thành điểm yếu chí mạng của nàng, khiến nàng không thể yên vui quãng đời còn lại.
"Người có từng nghe câu Lan nhân nhứ quả không? Thần thiếp khi còn trẻ đọc qua cảm thấy đáng tiếc, nhưng nay đã hiểu rồi. Hoa nở hoa rơi tự có thời".
Lan nhân nhứ quả là một câu thành ngữ, ý chỉ hôn nhân mở đầu tốt đẹp nhưng khi kết thúc đau thương. Lan nhân, ý chỉ vợ chồng đồng lòng quý như vàng, thơm như hoa lan. Còn nhứ quả để chỉ sợi bông gòn, ý chỉ nói như bông, nhẹ, và bay tan tác mỗi nơi mỗi mảnh. Khi Như Ý nói câu này với Càn Long, đủ thấy nàng đã nhẹ lòng buông bỏ tất cả chuyện cũ thù xưa.
Đối với người đã khuất, nàng đã lôi được thủ phạm ra ánh sáng, làm cờ truy điệu cho họ. Đối với người trước mặt, nàng không còn chấp nhặt tình cảm phu thê nhiều năm, không còn nghi ngờ, không còn trách móc vì sao chuyện không còn nữa, cuối cùng nhắm mắt xuôi tay bên gốc mai. Hoa nở hoa rơi tự có thời cũng chính là triết lý lớn trong nhiều tôn giáo, duyên đến duyên đi, chỉ nên hết sức, không nên cưỡng cầu.
Hậu Cung Như Ý Truyện đã cập nhật đầy đủ trên VieON và TKL.
Nguồn: TH&PL