Sự từng trải đến từ Đông Hùng tạo ra cho anh những suy nghĩ khác đi về cách hát.
Bước sang năm mới, có cuộc gặp gỡ với nam ca sĩ Đông Hùng tại Hà Nội. Giữa những cảm xúc lẫn lộn về một năm cũ qua đi, nam ca sĩ trải lòng mình về âm nhạc, về con đường sự nghiệp và những đổi thay trong chính con người anh.
Tuổi 29 tìm đến sự tĩnh lặng ở nơi sâu con người mình, chẳng còn thích chinh phục những nốt nhạc cao như thuở mới vào nghề. Anh thích sự mộc mạc trong giọng hát, rời xa kiểu cách kỹ thuật thanh nhạc, thích những gì nguyên bản, đem lại cảm xúc chân thật cho khán giả.
"Mainstream, Underground hay Indie cũng chỉ là tên gọi"
Năm 2021 của Đông Hùng như thế nào?
Niềm vui nối dài lớn nhất từ 2020 đến 2021 khi tôi đón một cô con gái đầu lòng. Hai năm sống chung với tình hình dịch bệnh Covid-19 cũng đầy khó khăn. Mãi đến, cuối năm nay khi tìm được cách sống chung với dịch thì mọi thứ mới khả quan hơn.
Cá nhân tôi cảm ơn tất cả những gì đã diễn ra trong năm qua, có những khó khăn, trăn trở, nhưng đan xen cả những niềm vui.
2021 không quá tệ, tôi muốn nhìn với lăng kính tích cực nhất của một người trẻ, giàu năng lượng. Ngoài những khó khăn chung về kinh tế, những bất tiện trong đời sống cũng là một vấn đề lớn.
Song, đó là khoảng thời gian rất đáng quý để chúng ta được sống chậm lại, suy ngẫm nhiều, đơn giản hơn và dành trọn vẹn thời gian cho gia đình.
Đông Hùng đánh giá như thế nào về bức tranh nhạc Việt năm 2021?
Dù tổng thể là một năm khó khăn nhưng nhạc Việt năm qua vẫn có những sản phẩm rất chất lượng gửi đến khán giả, số lượng không nhiều song các ca sĩ luôn cố gắng thực hiện được những sản phẩm âm nhạc chỉn chu nhất gửi đến công chúng.
Nếu mất năm 2020 bỡ ngỡ về dịch bệnh, 2021 nhiều ca sĩ ra sản phẩm để đo đạc lại lượng khán giả của mình. Năm qua thị trường nhạc Việt vẫn có những bài hát, Album hay, có những chương trình chất lượng như Rap Việt mùa 2 và một số chương trình khác.
Tổng quan nhạc Việt 2021 chuyển động không ngừng, không chịu đứng im vượt qua khỏi rào cản khó khăn của dịch bệnh. 2021 để các ca sĩ nghỉ ngơi, nghe ngóng và chuẩn bị để năm 2022 bùng nổ.
Có ca sĩ, nhạc sĩ nào khiến anh ấn tượng?
Tôi thích nhạc của Phan Mạnh Quỳnh, cách đặt lời và đặt tư tưởng của mình vào mỗi bài hát. Đối với tôi Phan Mạnh Quỳnh là một người viết lời bài hát "dã man" nhất bây giờ. Âm nhạc của Quỳnh chạm được vào mọi cảm xúc ở trong tôi.
Theo dõi nhạc Việt năm qua, những bài hát anh xếp vào list hit là…
Đầu tiên là bài Hương, đi đâu mọi người cũng nghe. Bên cạnh, tôi thích dự án 25 mét Vuông của Hoàng Dũng. Mới đây là dự án Gieo quẻ của Hoàng Thuỳ Linh.
Ngoài ra tôi thích Mang tiền về cho mẹ của Đen Vâu. Chưa cần nghe bài hát nhưng biết anh Đen kết hợp với Nguyên Thảo tôi đã rất thích vì chị Thảo là thần tượng của tôi tại Việt Nam. Quá nhiều sự bất ngờ ở đây. Rap của Đen rất đời. Ngoài ra, tôi cũng nghe rock của Ngọt, Cá Hồi Hoang… hay nhạc của các bạn nghệ sĩ mainstream.
Theo anh các nghệ sĩ mainstream có vị trí như thế nào trong địa hạt âm nhạc Việt ?
Tôi thấy các bạn đã có được lượng khán giả của mình, còn tất cả những tên gọi, phân loại underground, mainstream, indie… đấy là những nhận định của báo chí dành cho các bạn ấy thôi.
Tôi khẳng định một điều rằng, các bạn ấy dường như không quan tâm đến điều đấy. Các bạn ấy đúng nghĩa là các nghệ sĩ. Mà những nghệ sĩ là phải có sự thay đổi liên tục.
Nghệ sĩ mà suốt ngày chạy đi thay đổi theo ý kiến phải làm như thế này thế kia thì đấy đâu phải những nghệ sĩ nữa. Đấy là những con tắc kè hoa. Làm cái gì cũng hay, làm cái gì cũng giỏi, làm cái gì cũng rất trơn tru nhưng không phải là mình nữa.
Tôi nghĩ các bạn có khán giả của riêng mình, các bạn biết định hướng của riêng mình mà kể cả các bạn ấy có làm cái gì đi nữa thì khán giả của các bạn ấy vẫn theo suốt cuộc đời.
"Quan trọng là cảm xúc của mình đến với khán giả được bao nhiêu"
Hát nhạc truyền thống anh có nghĩ mình bị khu biệt đối tượng khán giả ?
Tôi không nghĩ vậy. Tôi vẫn hát nhiều thể loại. Cũng có những nhận định cho rằng nhạc của Đông Hùng rất khó nghe. (cười)
Đương nhiên điều này tôi không trách được, vì tôi hiểu nhạc của tôi cần những người nghe cần có sự trải nghiệm nhất định trong cuộc sống mới có thể nghe được. Một khi nghe nhạc của tôi hiểu được bài nhạc đó là gì thì sẽ rợn da gà đấy. (cười)
Những bài hát đó mang tính hình tượng rất cao, mỗi bài hát là một câu chuyện.
Vì sao lâu lắm anh không ra sản phẩm mới trong khi ai ca sĩ đổ xô làm MV tiền tỷ, triệu view?
Tôi chưa làm MV nhưng có rất nhiều bản demo, khi nào mà tôi cảm thấy chưa đã tôi sẽ giữ nguyên nó trong kho. Hiện tại lượng demo của tôi phải lên đến hơn 40 bài với đầy đủ các thể loại nào pop, rock, ballad,…
Tôi cầu toàn khi nghe đi nghe lại chưa ưng phải sửa lại đến khi nào ưng mới ra bài. Một điều nữa, tôi chưa có ekip, một thân một mình xoay, thỉnh thoảng có vợ tôi hỗ trợ.
Khi một sản phẩm gửi đến khán giả đấy thì phải thật chỉn chu. Tung ra một sản phẩm chưa hoàn thiện để cho khán giả nghe đó là lỗi của mình, đấy là sự không tôn trọng khán giả, dễ dãi với bản thân tôi không làm như thế được.
Nhưng có phải vì hát nhiều thể loại nên anh không có thể tập trung cho một dòng nhạc nhất định?
Đúng, đó là nhận định không sai. Nhưng tôi chưa bao giờ hối hận vì điều đó. Tại sao chúng ta luôn luôn phải định hình và gò mình vào 1 điều gì đó.
Nếu như giờ ai nói, Hùng ơi phải hát rock mới là em nhưng tôi sẽ nói hát ballad vẫn là tôi đấy thôi. Ai bảo nỗi nhớ nhung trong ballad không có rock. Chỉ có những cảm xúc đó đem vào bài hát đó như thế nào thôi.
Tôi không có định nghĩa giới hạn mình ở một thể loại âm nhạc rock hay funky, ballad hay pop… tôi không tự giới hạn mình. Tôi nghĩ mình hát được nhiều thể loại nhạc, thể loại nào tôi cũng thích. Tôi bị tham.
Đông Hùng của 5 năm trước thích đi chinh phục những nốt cao khó. Đông Hùng thời điểm hiện tại thì sao?
Tôi hiện tại thích những khoảng lặng. Tôi nghĩ khán giả chưa chắc họ đã muốn nghe nếu tôi cứ hát cao vống như thế. Giờ đây, tôi thích khoảng lặng, thích nhiều hơi thở, thích sự thật và sự thô trong giọng hát và bài hát của mình nhiều hơn.
Ngày xưa thích hát trưng trổ, thích được khoe giọng hát được nốt này nốt kia. Giờ đây, tôi thích những gì thật và đời, không hoa mỹ, không tô lên mình lớp son lớp sơn gì cả mà cứ thế hát bằng cảm xúc thật thà trong chính mình.
Hát cái gì thì hát, hát nốt nào thì hát, quan trọng là cảm xúc của mình đến với khán giả được bao nhiêu.
Tôi luôn luôn hát bằng những gì thật nhất của mình. Tôi rất ít khi đưa những kỹ thuật của mình vào trong đó. Có gì tôi hát đó. Cảm xúc thật, giọng hát mộc mạc là điều tôi tâm đắc nhất, tôi luôn nhắc bản thân bớt đi tất cả những gì học thuật đi, thổn thức bằng tất cả những cảm xúc tự nhiên mình đang có.
Điều khác biệt đó đến từ đâu, anh có đi lý giải cho điều này?
Hiện tại tôi thích như vậy. Tôi chỉ biết rằng khi trải qua rất nhiều thăng trầm trong cuộc sống, sự tĩnh lặng đó có lẽ một phần vì tôi đã lập gia đình tôi làm tất cả mọi thứ chỉ mong muốn con gái sau này sẽ tự hào về tôi.
Nhạc Việt năm qua chứng kiến sự đổ bộ của thế hệ Gen Z, anh thấy các bạn ấy như thế nào?
Các bạn gen Z bây giờ giỏi lắm, điển hình như Mỹ Anh, các bạn trẻ bây giờ ai cũng hay, cũng đẹp, cũng giỏi. Đấy là niềm náo hiệu rất vui cho nền âm nhạc Việt Nam.
Thế hệ gen Z bây giờ tự làm hết tất cả mọi thứ, tự sản xuất âm nhạc và đưa ra những cái riêng của mình mà không sợ phán xét. Đó là những điều tôi rất thích.
Chỉ cần sự táo bạo vẫn nằm trong khuôn khổ của người Việt Nam mình. Tôi luôn luôn ủng hộ sự sáng tạo sự năng nổ, luôn luôn vận động của các bạn.
Cảm ơn anh về cuộc trò chuyện!
Nguồn: TH&PL