Ngoại Hoa với cuộc sống mưu sinh bằng nghề nhặt ve chai với tình yêu thương động vật.
Những ngày sau bình thường mới, cuộc sống nhộn nhịp dường như đã trở lại trên từng góc phố, con hẻm. Nhưng những hoàn cảnh khó khăn, người vô gia cư, những chiếc lá chưa lành vẫn đang lặn ngụp mưu sinh trong vòng quay cuộc sống.
Hình ảnh người đàn ông câm điếc cùng cô "công chúa nhỏ" đã từng để lại trong lòng mọi người một câu chuyện cổ tích của người đàn ông khiếm khuyết. Những ngày gần đây, hình ảnh cụ bà bên dòng xe tấp nập trên đoạn đường cầu Ông Lãnh cùng chú chó nhỏ của mình. Cứ độ khoảng 12h đêm, người dân đi qua đoạn đường này sẽ thấy bà cụ cùng con chó của mình trú ngụ bên cầu, điểm dừng chân sau một ngày dài với tiếng rao "ai ve chai không?".
Cụ bà ấy là cụ Hoa, mọi người gọi bà với cái tên thân thương Ngoại Hoa (72 tuổi) và chú chó tên Sushi, hai người đã gắn bó với nhau suốt 4 năm qua trên khắp các con đường của Sài Gòn. Ngày trước, Ngoại Hoa làm nghề buôn bán trái cây nhưng căn bệnh khớp chân, cùng việc di chuyển khập khiểng, khó khăn đã khiến người phụ nữ tuổi đã về già không thể tiếp tục.
Cuộc sống mưu sinh ở Sài Gòn, Ngoại cũng không còn bán trái cây, bà đã chuyển sang mua ve chai, chiếc xe ba gác cùng con chó nhỏ đã giúp Ngoại bám trụ với chuyện "cơm áo gạo tiền" giữa nơi hoa lệ này. Ngoại Hoa cùng Sushi thường ngồi ở cầu Ông Lãnh từ 6h tối đến hơn 12h đêm rồi cùng nhau trở về căn nhỏ nhỏ.
Con chó nhỏ đến với người phụ nữ này như phần nào xoa dịu cho những cô đơn ở tuổi xế chiều. Một người không người thân bên cạnh, không nơi nương tựa, lặng lẽ mưu sinh nhưng cũng có cho mình một người bạn đồng hành. Những buồn vui cũng không thể sẻ chia cùng ai, những khó khăn trong cuộc sống cũng vơi đi khi nhìn thấy con chó của mình. Bà luôn nói với mọi người "Dù có buồn, có khổ thì nhìn thấy nó, buồn cũng thành vui".
Tình người và sự tích cực của những nghĩa cử cao đẹp trong thời điểm rất nhiều người rơi vào hoàn cảnh khó khăn vì dịch bệnh.
Khi thật sự dành tình thương để chở che cho một loài động vật, người ta chỉ thấy vấn đề lớn nhất với họ là không chăm sóc được cho nó thật tốt. Chú có thể sẽ chẳng có ngôi nhà đủ đầy điều kiện, tạm bợ che nắng mưa, nhưng đối với con chó nhỏ này, Ngoại Hoa là ngôi nhà vững chắc nhất mà dù có bao nhiêu ồn ào ngoài kia nó vẫn nằm yên ngon giấc.
Cuộc sống Ngoại khó khăn đó, thiếu thốn đó, nhưng tình thương thì lúc nào cũng đong đầy. Tình thương cho người thân, tình thương cho con vật mà cụ bà yêu thương. Shushi là nơi của niềm lạc quan vui sống của Ngoại, là người bạn cùng Ngoại đi qua những năm tháng khốn cùng của nghèo khó.
Tình thương vượt lên trên hoàn cảnh, tình thương là vô giá, là những điều tích cực giúp Ngoại Hoa vui vẻ và lạc quan ở cái tuổi đã xế chiều.
Câu chuyện này đã được chàng trai trẻ Kỳ Anh Nguyễn chụp lại. Bộ ảnh "Ngoại Hoa và chú chó Sushi" nằm trong dự án nhiếp ảnh cá nhân của Kỳ Anh mang tên "Sài Gòn moments". Thông qua dự án này, anh mong muốn sử dụng phương tiện hình ảnh để khai thác vẻ đẹp của những con người nghèo khó, gặp bất hạnh trong xã hội để kêu gọi sự giúp đỡ thông qua các bài đăng trên trang cá nhân của mình.
Nguồn: TH&PL