Britney Spears: "Cả đời làm nghệ sĩ của công chúng nhưng phải làm nô lệ cho chính những người thân trong gia đình".
Tối ngày 23/6 (theo giờ Việt Nam), Britney Spears xuất hiện tại tòa để nói về quyền bảo hộ của mình. Lần này, đích thân Britney Spears đã trực tiếp lên tòa làm chứng và có cả ông Jamie Spears tham dự. Nhiều tình tiết chấn động liên quan đến nữ ca sĩ đã được tiết lộ. Theo đó, mọi chi tiết của phiên tòa đều được ghi âm lại, dưới đây là toàn bộ nội dung lời trần tình của Britney về nỗi uất ức của mình.
Britney Spears nói về lý do có mặt tại phiên tòa: "Lý do mà tôi có mặt ở đây hôm nay là để chấm dứt quyền bảo hộ này. Tôi không làm gì để đáng bị đối xử như vậy. Họ không có quyền ép buộc tôi làm những gì tôi không muốn. Họ đã làm rất tốt việc bóc lột tôi. Họ nên nhớ là họ đang làm việc cho tôi. Tất cả bọn họ phải đi tù. Quyền bảo hộ này đã đi quá xa và bị lạm dụng".
Làm việc quá sức cũng không được nghỉ ngơi
Tôi sẽ tóm tắt lại mọi chuyện. Tôi đã bị ép buộc đi lưu diễn năm 2018. Quản lý của tôi nói rằng nếu tôi không thực hiện chuyến lưu diễn, tôi sẽ phải tìm một luật sư và theo hợp đồng thì quản lý có thể kiện tôi nếu tôi không hợp tác với chuyến lưu diễn. Và dựa theo quyền bảo trợ, tôi chẳng thể mời cho mình một luật sư. Nên vì sợ hãi, tôi đã tiếp tục thực hiện chuyến lưu diễn.
Khi tôi kết thúc buổi lưu diễn đó, một buổi lưu diễn khác được định sẵn sẽ diễn ra tại Las Vegas. Tôi bắt đầu tập luyện từ sớm nhưng mọi chuyện rất khó khăn và tôi cần có thời gian nghỉ ngơi. Nhưng không, họ không cho tôi quyền lợi đó và mọi thứ sẽ diễn ra theo đúng lịch trình.
Tôi đã tập luyện bốn ngày một tuần, nửa thời gian trong phòng thu và một nửa thời gian khác tại một studio (phòng thu) lại Westlake. Căn bản tôi được chỉ đạo mọi thứ về buổi biểu diễn. Tôi dẫn đầu một căn phòng với 16 vũ công trong các buổi tập luyện .
Khi tôi không đồng tình với một động tác trong buổi tập, việc đó như thể tôi vừa thả một quả bom khổng lồ ở đâu đó. Sau đó, quản lý, cả team quản lý và vũ công và trợ lý của tôi đã họp lại với nhau 45 phút và họ thông báo với bác sĩ của tôi là tôi không hợp tác.
Bị ép uống thuốc Lithium và có khả năng tê liệt thần kinh
Tôi được bác sĩ Benson - người từng là bác sĩ tâm lý của tôi vào thời điểm đó, anh đã qua đời [năm 2019] - cho biết rằng quản lý của tôi đã gọi cho ông ấy bảo rằng tôi không hợp tác hay nghe theo hướng dẫn trong các buổi tập luyện .
Ba ngày sau, sau khi tôi không đồng ý buổi biểu diễn tại Vegas, bác sĩ trị liệu cho tôi vào phòng ngồi và nói rằng tôi đã không uống thuốc. Tất cả những thứ đó đều sai sự thật.
Ngày hôm sau, ông ấy bất ngờ kê cho tôi thuốc Lithium. Ông ấy cho tôi ngưng thuốc mà tôi đã uống được 5 năm. Và thuốc Lithium là một loại thuộc rất mạnh và hoàn toàn khác với những loại thuốc trước đây tôi đã uống. Bạn có thể bị suy nhược thần kinh nếu dùng quá liều, hay nếu bạn kéo dài việc uống thuốc hơn 5 tháng. Tôi uống thuốc đó là tôi cảm thấy như bị say rượu.
Tôi đã không có bất kỳ cuộc trò chuyện nào với mẹ hoặc bố tôi về bất kỳ điều gì. Bác sĩ của tôi đã điều thêm 6 nữ y tá khác để giúp tôi uống thuốc, đến nhà tôi, ở với tôi để giám sát liệu trình mới này. Có 6 cô ý tá khác nhau trong nhà của tôi và họ đã không cho tôi lái xe đi đâu trong vòng một tháng.
Gia đình tôi không động chạm gì đến và bố tôi tại hoàn toàn thuận theo. Tất cả những gì xảy ra với tôi phải được bố tôi đồng ý. Ông ấy là người đồng thuận tất cả các việc đó. Toàn thể gia đình tôi đã không làm gì.
Căn nhà ở Beverly Hill và bị giam cầm như tù nhân
Sau đó, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ bố: “Bố xin lỗi con, Britney, con phải nghe lời bác sĩ của con. Họ đang dự định gửi con đến một căn nhà nhỏ ở Beverly Hill cho một chương trình phục hồi ngắn mà bố và mọi người sẽ giúp đỡ cho con. Con sẽ chi trả 60.000 đô một tháng cho việc này”. Tôi đã khóc trên điện thoại suốt một giờ đồng hồ.
Tôi thu dọn đồ đạc và đi đến địa điểm đó. Tôi đã làm việc bảy ngày một tuần, không có ngày nghỉ, tại bang California, thứ giống như thế được gọi là buôn bán tình dục. Họ bắt tôi làm việc trái lại với ý muốn của mình, lấy đi hết tài sản của tôi - thẻ tín dụng, tiền mặt, điện thoại, hộ chiếu. Tôi phải trong căn nhà đó với y tá, bảo vệ 24/7. Họ xem tôi thay đồ mỗi ngày - trần như nhộng - vào buổi sáng, trưa và tối. Cơ thể tôi - Tôi đã không có cửa riêng tư cho phòng của mình. Tôi đã cho đi 8 gallons máu mỗi tuần.
Nếu tôi không không tham gia bất kỳ buổi họp nào và không làm việc từ 8 giờ sáng đến 6 giờ tối, tương đương 10 tiếng, suốt cả tuần, tôi sẽ không thể gặp mặt con hay bạn trai của mình.
Tôi đã lừa dối khi nói với toàn thể thế giới: “Tôi ổn và tôi hạnh phúc”
Việc ngồi suốt trên một chiếc ghế liên tục 10 tiếng một ngày, 7 ngày một tuần chẳng hề vui vẻ gì và đặc biệt là khi bạn không thể bước ra ngoài cửa chính. Và đó là lý do tôi kể lại chuyện này lần nữa sau hai năm, sau khi tôi đã lừa dối và nói với toàn thể thế giới: “Tôi ổn và tôi hạnh phúc.” Đó là một lời nói dối.
Nhưng bây giờ tôi sẽ nói sự thật, được chứ? Tôi không hạnh phúc. Tôi không thể ngủ. Tôi rất tức giận. Nó thật sự điên rồ và tôi chán nản. Tôi khóc mỗi ngày.
Thưa Bà, bố tôi và bất kỳ ai liên quan đến mối bảo hộ và ban quản lý của tôi, những người đã đóng góp một phần lớn trong chuyện xô đẩy tôi - họ nên vào tù.
"Thật là xấu hổ và ghê tởm vì những gì tôi đã trải qua"
Tôi sẽ nói lại lần nữa, bởi vì tôi không nói dối. Và tôi nói với bà một lần nữa, để bà có thể hiểu được sâu hơn cái mức độ và những thiệt hại mà họ đã gây ra cho tôi khi đó. Tôi muốn sự thay đổi và tôi muốn sự thay đổi được diễn ra. Tôi xứng đáng được thay đổi nó.
Tôi không nợ những người này bất cứ điều gì. Thật là xấu hổ và ghê tởm vì những gì tôi đã trải qua. Và đó chính là lý do khiến tôi không bao giờ nói về điều này một cách cởi mở. Và chủ yếu, tôi đã không muốn nói về nó một cách công khai, bởi vì tôi thật sự không nghĩ có ai sẽ tin mình.
Nguồn: TH&PL