Vết tích nhăn nhúm trên bụng mẹ là những nỗi niềm trong đời đều có cái giá của nó.
Năm tôi 20 tuổi, mẹ tôi bắt đầu cuộc hành trình vượt cạn lần thứ 4. Những ngày đưa mẹ đến phòng khám là bấy nhiêu ngày tôi được nhìn thấy những chiếc bụng có hình thù khác nhau. Có những chiếc bụng trắng phao, mượt mà, có những chiếc bụng đem nhẻm, sọc ngang sọc dọc chẳng khác một tấm bản đồ 3D. Có những chiếc bụng căng tròn đầy đặn nhưng cũng có những chiếc bụng nhăn nhúm méo mó trông đáng thương vô cùng.
Bất giác, chiếc bụng của mẹ tôi sau 4 lần sinh nở giờ đây cũng chùng nhão nhăn nhúm, những rám đen nội tiết và cả vùng da chảy xệ. Nhưng chưa bao giờ, tôi nghe mẹ than vãn về những điều "không bình thường" in dấu trên cơ thể ấy. Đối với mẹ, những vết tích xấu xí trên chiếc bụng tuyệt nhiên trở thành câu chuyện về tình yêu mà mẹ muốn kể cho những đứa con của mình.
Chiếc bụng rạn - sự nhàu nhĩ bên trong mà mẹ có được niềm kiêu hãnh bên ngoài
Đã qua rồi 4 lần sinh nở, chiếc bụng của mẹ tôi giờ đây chẳng khác gì một "tấm bản đồ da người". Từ khi sinh đứa con đầu lòng cho đến đứa thứ tư, mỗi vết nứt cứ đậm dần theo thời gian trên bụng mẹ là sự đánh dấu cho một hành trình vượt cạn của mình. Đi qua năm tháng, chiếc bụng rạn giờ đây đã trở thành dấu ấn tuyệt đẹp trên bước đường trưởng thành.
Từ những vết rạn nhỏ xíu cho đến những vết sẹo to sẫm màu hơn từng ngày - là chuỗi cảm xúc từ buồn vì sợ xấu, xong rồi lại thấy hạnh phúc vì đây là nơi thai nghén con suốt 9 tháng 10 ngày. Hành trình lớn lên cùng con, trong sự nuôi dưỡng, mẹ mới nhận ra bổn phận làm mẹ của mình một cách rõ ràng và hiện hữu, nó là niềm vui trong mọi khoảnh khắc mà những vết rạn cũng trở thành niềm kiêu hãnh.
Sau khi sinh, mẹ không còn nhiều thời gian để sống riêng cho bản thân của mình. Vì sau những tàn tích đau thương của một cuộc vượt cạn mẹ đã nhận một sứ mệnh thiêng liêng - làm mẹ. Đây là lúc mẹ nhận ra rằng, tình yêu của mẹ dành cho con không giống bất kỳ điều gì khác trong thế giới này. Nó không biết đến sự xấu xí hay đau đớn. Nó thách thức tất cả các vết rạn và không khoan nhượng tiêu diệt hay phủ mờ nó.
Ngược lại, mẹ không coi đó là một vết tích xấu xí in hằn trên da thịt mà đó là một "hình xăm" có giá trị khoảnh khắc. Một hình xăm đánh dấu ngày mẹ mang con đến với thế giới này cũng là ngày mẹ cởi bỏ đi một vẻ đẹp trên lớp da bụng của mình. Khi đó, những vết rạn trở thành thứ quý giá trang hoàng mà mẹ có được.
Chiếc bụng rạn - nơi niềm tin của sự an toàn là tuyệt đối
Những dấu tích trên bụng của mẹ xuất hiện lần đầu tiên khi mẹ sinh ra tôi là điều làm mẹ vỡ òa hạnh phúc. Chứng kiến sự thay đổi của chiếc bụng là lúc mẹ đón nhận đặc ân mà thượng đế đã ban tặng cho người phụ nữ. Bụng mẹ là nơi ấp ủ con 9 tháng 10 ngày. Trên hành trình con lớn lên trong bụng mẹ, chiếc da bụng vì thế mà hoạt động không ngừng, căng giãn và đổi màu.
Khi mang thai, mẹ là người cho đi và nhận lại nhiều nhất! Cho đi sự thai nghén, cho đi thời gian, cho đi vẻ đẹp và sẵn sàng thế chấp thanh xuân. Nhưng sau tất cả, vỡ òa hạnh phúc khi mẹ sẽ nhận lại một thiên thần khỏe mạnh và lời chúc yêu thương từ gia đình!
Chiếc bụng của mẹ dù có thế nào đi chăng nữa, dù trắng mịn hay rám đen, dù phẳng phiu nay nhăn nhúm thì đó vẫn là nơi êm ái nhất. Đó là nơi nữ hộ lý đặt con lên đầu tiên trên cơ thể mẹ, đó là nơi con cuộn tròn mình mỗi khi nằm bú. Hơn bất kỳ nơi nào, đối với trẻ thơ đó là nơi an toàn tuyệt đối. Cũng chính vì những đặc quyền đó mà mẹ luôn kiêu hãnh với vết rạn của chính mình.
Trong tất cả các quyền của phụ nữ, quyền vĩ đại nhất là quyền được làm mẹ. Trên hành trình mang con đến với thế giới, mẹ đã chấp nhận từ bỏ một phần thanh xuân không bao giờ trở lại của mình. Khi ấy, chiếc bụng rạn trở thành nơi đẹp nhất mà người mẹ có quyền kiêu hãnh với chính mình.
Khi xem đi xem lại bộ phim nhạc kịch Les Misérables - Những Người Khốn Khổ được chuyển thể từ tác phẩm cùng tên của Victor Hugo, tôi đã nghĩ hoài về loại câu hỏi này, ai khổ nhất trong những người khốn khổ? Thật ra, người phải chịu nhiều nỗi khổ nhất trên đời chính là mẹ.
Chiếc bụng rạn - là vẻ đẹp mà chúng ta hoàn toàn không thể nhìn thấy nhưng chỉ có thể cảm nhận nó từ trái tim. Cảm ơn những dấu tích trên cơ thể mẹ, cảm ơn vì mẹ đã mang con đến với cuộc đời này bằng sự dũng cảm nhất.
Ngày 20/10, xin gửi tình cảm chân thành nhất đến mẹ, đến những người phụ nữ đang hạnh phúc, những người phụ nữ còn đang loay hoay với cuộc đời, những người phụ nữ bị bỏ quên đâu đó trong ngày phụ nữ được tôn vinh và yêu thương.
Nguồn: TH&PL