Ở mùa 1, Hospital Playlist nhiều lần khiến người xem rơi nước mắt với loạt phân cảnh đong đầy cảm xúc.
Sau chuỗi series Reply, Prison Playbook, đạo diễn Shin Won Ho tiếp tục "lấy nước mắt" khán giả với bộ phim đề tài y khoa Hospital Playlist. Vẫn là phong cách "no drama" thường thấy, Hospital Playlist mang đến khán giả bức tranh sống động về cuộc sống của những con người mặc áo blouse trắng cùng những câu chuyện đời thường giàu giá trị nhân văn.
Không chỉ kể về những câu chuyện xoay quanh 5 nhân vật chính, điều làm nên thành công của bộ phim có lẽ còn tới từ tuyến nhân vật phụ đó là những thực tập sinh, là những bệnh nhân trong bệnh viện Yulje. Mỗi người một câu chuyện, được khéo léo đưa vào phim, làm cho nhịp phim trở nên nhịp nhàng mà không hề thừa thãi. Thông qua những câu chuyện, cảm xúc của mỗi nhân vật, chúng ta cũng như nhận ra chính mình trong mỗi câu chuyện ấy.
Có thể thấy, những câu chuyện "đời" nhất, chân thực nhất đều có thể dễ dàng bắt gặp ở bệnh viện Yulje này. Những câu chuyện về đề tài gia đình được đạo diễn khai thác rất thực tế, khiến người xem không cầm được nước mắt với những câu chuyện quá đỗi chân thực. Nhờ đó mà chúng ta biết suy nghĩ, yêu thương và quý trọng gia đình của mình hơn.
Mỗi câu chuyện mang đến một bài học, một mảnh đời riêng biệt. Cùng CineON điểm qua những câu chuyện cảm động về gia đình, mà mùa 1 Hospital Playlist đã mang đến cho khán giả.
Trong tập 3 mùa 1, Ik Jun phẫu thuật thành công cho một bệnh nhân tên Yuk Hui Gwan, có vợ và một cậu con trai kháu khỉnh. Ngày ra viện, gia đình ba người họ cũng kịp nói lời chào tạm biệt với Ik Jun. Anh chàng còn chia sẻ niềm vui khi kịp ra viện để đưa vợ và con trai đi ăn mì tương đen trong ngày Tết thiếu nhi.
Ngày hôm sau, trong khi Ik Jun vẫn đang trăn trở về cuộc hôn nhân đổ vỡ của mình thì y tá bất ngờ đến thông báo bệnh nhân Yuk Hui Gwan vừa xuất viện hôm qua đã bị tai nạn giao thông và chết não. Gia đình anh cũng đã chấp nhận hiến tạng, Ik Jun sẽ là người giám sát lấy tạng cho Hui Gwan.
Điều này đối với một bác sĩ như Ik Jun là điều không hề dễ dàng. Bởi bệnh nhân anh vừa cứu sống hôm qua, hôm nay lại ra đi trước sự chứng kiến của anh.
Trong phòng chờ, Ik Jun gặp được vợ và con trai của nam bệnh nhân xấu số. Người phụ nữ ngồi thẫn thờ với gương mặt phờ phạc, còn cậu con trai vẫn luôn miệng: "Mẹ ơi, bố đâu ạ? Bố đi đâu mất rồi?".
Đứa trẻ còn quá bé để nhận thức được sự thật đau lòng, rằng cậu sẽ mãi mãi không bao giờ gặp lại bố. Vừa nhìn thấy Ik Jun, cậu bé liền chạy ào đến bảo Ik Jun mua mì tương đen cho mình. Có lẽ, bố cậu bé còn chưa kịp đưa cậu đi ăn mì tương đen thì đã bị tai nạn.
Khi nhìn thấy cậu bé, Ik Jun đã nhớ đến cậu con trai U Ju bé bỏng của mình - đứa bé vừa đối mặt với cuộc hôn nhân đổ vỡ của bố mẹ. Nhưng so với U Ju, cậu bé này vẫn đáng thương hơn rất nhiều. Thật ra trẻ con rất đơn giản, có thể chúng sẽ không kịp nhận ra những mất mát trong cuộc sống, nhưng điều đó sẽ trở thành một điểm khuyết đầy đáng thương trong cuộc đời của chúng.
Chắc hẳn khán giả cũng sẽ không kiềm được nước mắt trước câu chuyện éo le này. Đứa bé ngày hôm qua vẫn đang sống hạnh phúc với gia đình nhỏ, ấy vậy mà hôm nay đã thành một đứa trẻ mồ côi. Dẫu biết cuộc sống vẫn luôn khắc nghiệt, nhưng trẻ con vô tội thì không đáng chịu đựng những điều khắc nghiệt ấy.
Vợ của Yuk Hui Gwan - người phụ nữ vừa mất chồng chỉ biết ôm mặt khóc nức nở. Cô nhìn Ik Jun bằng đôi mắt ngấn lệ đầy bất lực. Mất đi trụ cột gia đình, những ngày tháng sau nay của hai mẹ con sẽ vô cùng vất vả.
Khi vào phòng phẫu thuật lấy tạng, Ik Jun đã cố gắng đợi thêm 10 phút để qua ngày mới. Anh nói:"Con trai của bệnh nhân này mới 5 tuổi, tên là Won Jun. Hôm nay là Tết thiếu nhi nên cậu bé muốn được cùng bố đi ăn mì tương đen. Nhưng Won Jun từ giờ trở đi sẽ không thể được làm vậy nữa".
Cả căn phòng lặng đi trước những lời nói của Ik Jun. Là một bác sĩ, đôi khi họ cũng phải bất lực chứng kiến những câu chuyện thương tâm như thế này.
Trong tập 4 mùa 1, giáo sư Seok Hyeong tiếp nhận một thai phụ mang thai với hội chứng não phẳng, đứa bé có tỷ lệ tử vong ngay sau sinh rất cao. Nhưng người mẹ này không muốn bỏ con, cô ấy muốn tự mình sinh ra đứa bé.
Trước khi vào phòng sinh, Seok Hyeong đã nhờ Min Ha khi dùng tay che miệng đứa bé khi vừa được sinh ra. Min Ha cảm thấy khó hiểu, cô bức xúc cho rằng vị giáo sư này không chỉ lầm lì mà còn máu lạnh, không có tình người.
Dù biết đây là ca não phẳng không có hi vọng nhưng Seok Hyeong vẫn nỗ lực mang đứa bé ra ngoài. Bởi với anh, bất kỳ đứa trẻ nào được sinh ra từ bụng mẹ, được đến thế gian này, đều xứng đáng được yêu thương và đối xử như nhau.
Khoảnh khắc đứa bé chào đời, cả phòng sinh như lặng người đi. Không có tiếng trẻ khóc, chỉ có tiếng nhạc cất lên và những giọt nước mắt nghẹn ngào của người mẹ. Cô ấy cũng như bao sản phụ khác, trải qua những cảm giác đau đớn trong phòng sinh, vượt cạn thành công, sinh ra một đứa bé. Chỉ tiếc là cô không thể nghe được tiếng khóc chào đời của con, không thể nuôi con khôn lớn như bao người mẹ khác.
Nỗi đau của người mẹ mất con khi vừa lọt lòng thật sự không gì lột tả được. Theo lời kể của một nữ hộ sinh, Seok Hyeong nói rằng người mẹ biết rõ mọi chuyện và cũng đã chuẩn bị tâm lý. Nhưng dù thế, nếu cô ấy nghe được tiếng khóc báo hiệu con mình đã ra đời thì nỗi đau tinh thần ấy sẽ bám lấy cô ấy suốt đời.
Seok Hyeong không muốn người phụ nữ bất hạnh này phải chịu thêm nhiều tổn thương. Chính vì vậy mà anh đã nhờ Min Ha che miệng đứa bé, đồng thời nhờ một người khác mở nhạc thật to khi sản phụ vừa sinh xong như một sự khích lệ tinh thần, giúp cô ấy vượt qua nỗi đau mất con.
Min Ha lúc này đã hiểu ra tâm tư của Seok Hyeong. Đây là một hành động rất nhân văn với cương vị của một bác sĩ. Dù cô ấy không giữ được đứa con nhưng cô ấy đã được một lần làm mẹ, vì cô là người mang đứa bé đến với thế giới này.
Ở tập 5 mùa 1, Jun Wan tiếp nhận một bệnh nhân nam tên là Kim Tae Jin, bị viêm nội tâm mạc, màng bị nhiễm trùng và bị tổn thương rất nặng. Theo lời kể của y tá, anh ta ban ngày làm đóng gói ở hãng chuyển phát, ban đêm lại đi giao hàng ở chợ hải sản. Cũng vì không có tiền nên dù bệnh tim chuyển biến xấu vẫn không dám đến bệnh viện.
Đứng đợi bên ngoài là bố ruột của bệnh nhân, người đàn ông vừa tất tả chạy đến từ công trường dưới quê. Chiếc bao tay vẫn còn lắm bụi trong túi áo, người bố thấp thỏm với dáng vẻ khắc khổ.
Điều khiến khán giả cảm động nhất là câu nói của ông bố với bác sĩ Jun Wan: "Xin hãy thay cho nó van tim đắt nhất trên thế giới, xin hãy thay cho con tôi loại đắt nhất". Vào lúc ấy, ông bố bất giác thốt lên bằng tất cả niềm tin cuối cùng.
Ông không biết về y khoa, cũng không biết về bệnh trạng, ông chỉ biết rằng, thứ gì đắt nhất trên đời sẽ là thứ tốt nhất. Và ông muốn mang điều tốt đẹp nhất đó cho con trai đang bệnh nặng của mình.
Bản thân người bố cũng đang chật vật với căn bệnh ung thư, nhưng ông lại dành hết thời gian để làm việc kiếm tiềm trang trải cuộc sống. Có thể cả cuộc đời ông không biết đến chiếc áo đắt nhất, món ăn đắt nhất nhưng nhất định ông phải mua được van tim đắt nhất để cứu con trai mình. Như người ta vẫn thường nói, bố không hoàn hảo nhưng bố luôn yêu thương con theo cách hoàn hảo nhất.
Cũng trong tập 5, Seok Hyeong thành công giúp một sản phụ vượt cạn thành công, mẹ tròn con vuông trong sự chứng kiến của người chồng.
Người phụ nữ vừa vượt cạn thành công vẫn còn mệt mỏi nằm trên bàn sinh, bỗng giọng hát của người chồng cất lên khiến mọi người bất ngờ: "Khi thế giới này khiến anh kiệt sức, em đã bước vào thế giới của anh. Khi trái tim anh như đất hạn chờ mưa, em như cơn mưa ghé qua cuộc đời".
Lời bài hát ấm áp như trái tim của đôi vợ chồng trẻ lần đầu làm bố làm mẹ. Người ta vẫn thường nói, muốn biết một người đàn ông tốt hay xấu, hãy nhìn cách anh ta hành động trong phòng sinh. Vì họ thấu hiểu được những nỗi đau của người phụ nữ.
Một lần nữa, các y bác sĩ khoa Sản đã rơi nước mắt, nhưng lần này họ không khóc cho những câu chuyện thương tâm mà họ khóc vì niềm vui và hạnh phúc. Tình yêu chân thành của người đàn ông làm xoa dịu nỗi đau thể xác của người vợ. Có lẽ, phòng sinh lúc này cũng chẳng còn chỗ cho nỗi đau vượt cạn, mọi người đều tập trung vào lời bài hát như niềm an ủi to lớn trong tâm hồn.
Trong tập 9 mùa 1, Ik Jun tiếp nhận một nữ bệnh nhân cần được phẫu thuật nhưng chưa tìm được gan tương thích. Trong khi đó, bố của cô muốn hiến gan cho con gái nhưng không được đồng ý vì bệnh gan nhiễm mỡ và lý do tuổi tác.
Người đàn ông kiên quyết hiến gan cho con gái
Sau ngày hôm đó, người bố không còn đến đến bệnh viện nữa. Mọi người đều thắc mắc ông đã bỏ đi đâu trong thời gian con gái thập tử nhất sinh như thế. Ik Jun cho rằng ông ấy sẽ không đến nữa, có lẽ ông ấy đã bỏ cuộc. Với kinh nghiệm bao nhiêu năm của mình, Ik Jun đoán chắc rằng ông bố này sẽ lại như bao người giám hộ khác, không bao giờ quay trở lại bệnh viện.
Nhưng rồi một ngày nọ, người bố bất ngờ xuất hiện trước mặt Ik Jun với ngoại hình thon gọn hơn rất nhiều. Ông tâm sự rằng mình quyết tâm giảm cân để đủ điều kiện hiến gan cho con gái. Đây là việc không hề dễ dàng với một người lớn tuổi như ông.
Yêu thương không chỉ thể hiện bằng lời nói, mà còn bằng hành động. Và một khi đã hành động vì người mình yêu thương, chúng ta sẽ không cần cả thế giới biết đến.
"Nếu có thể cứu sống con gái, có gặp chuyện gì tôi cũng không màng. Trước đây vì quá lo làm ăn ở nước ngoài, nên tôi đã bỏ bê đứa con gái duy nhất của mình. Nếu tôi ở bên con bé thì nó đã không gặp tình cảnh này", người bố tâm sự. Đến lúc này, ông đã kịp thời nhận ra, dù đã muộn, ông vẫn muốn làm một người bố tốt.
Chỉ có như thế, ông mới không hối hận vì quãng thời gian đã qua. Trong cuộc đời này, khó nhất là làm vai bố mẹ, không phải ai sinh ra cũng được làm bố làm mẹ và không phải ai cũng đủ trải đời để biết cách bày tỏ tình yêu thương. Người bố này có thể gặp chút thiếu sót trong hành trình làm bố nhưng sự hi sinh và đánh đổi của ông không gì có thể so sánh được.
Ở tập 12 mùa 1, Seok Hyeong có lịch khám ngoại trú tại bệnh viện. Ngày hôm ấy bệnh viện khá đông, một số thai phụ cũng khó chịu vì phải ngồi chờ rất lâu ngoài phòng khám.
Cùng lúc đó, Seok Hyeong tiếp nhận một thai phụ đang ở cuối thai kỳ. Cô bảo rằng đã mấy ngày qua cô không còn cảm nhận được con mình cử động. Sau khi theo dõi, thai nhi được chuẩn đoán tim ngừng đập trong bào thai, cần đưa đứa bé ra ngoài để xác định nguyên nhân
Không khí trong căn phòng bỗng chùn xuống, người phụ nữ cách đây ít phút vẫn còn hạnh phúc với đứa con sắp chào đời giờ đây phải đối mặt với cú sốc lớn. Cô chỉ biết ôm bụng mà không nói được lời nào, mọi thứ gần như sụp đổ.
Người phụ nữ một mình đến phòng khám, một mình đối mặt với sự thật khủng khiếp này. Trước mặt y bác sĩ, người mẹ không giấu được nỗi đau mất con, cô òa khóc lên như một đứa trẻ. Trước khi cô ấy ấy bước ra khỏi phòng khám và đối mặt với nỗi ám ảnh mất mát này, Seok Hyeong đã làm mọi cách để xoa dịu nỗi đau đó.
Người mẹ đã trải qua chặng đường dài đến cuối cùng lại đột ngột mất con. Như Seok Hyeong đã nói: "Đôi khi người tốt cũng gặp chuyện xấu". Những chuyện xấu trong cuộc đời luôn xảy đến vào lúc chúng ta không ngờ nhất. Chúng ta chỉ có thể chấp nhận nó và tiếp tục cuộc hành trình của mình.
Bên ngoài, tiếng khóc của người mẹ khiến mọi người lặng thinh, một thai phụ vì xúc động đã không kiềm được nước mắt. Tiếng khóc từ căn phòng vẫn vọng ra, mọi người ai nấy đều chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình. Bác sĩ Seok Hyeong lại một lần nữa chứng kiến câu chuyện đau lòng về người mẹ mất con.
Điều đặc biệt giúp bộ phim ghi điểm trong lòng khán giả có lẽ là những phân cảnh cảm động, lay động lòng người. Chính vì vậy, trải qua một chặng đường dài, khán giả vẫn luôn nhìn nhận Hospital Playlist như một liều thuốc cho tâm hồn, mang tính chữa lành mạnh mẽ.
Nguồn: TH&PL