Tập 17 "Món quà của cha" diễn biến khá căng thẳng khi bà Thủy (NSND Minh Hòa) mắng con gái vì chuyện để Hiếu (Duy Khánh) sống chung nhà.
Bà Thủy cho rằng Quyên (Hương Giang) ôm hết chuyện nhà chồng từ nấu ăn rồi giờ lo cho em chồng, lo trả nợ cho chồng, Bà Thủy cằn nhằn con gái: "Cái nhà này chưa đủ đau đầu hay sao mà còn định biến nó thành nhà trọ nữa. Tạm là bao lâu? Có thời hạn không? Chưa kể nó không bằng cấp thì biết bao giờ mới xin được việc".
Quyên giải thích: "Con chỉ giới thiệu thôi, còn làm được hay không là do năng lực của chú ấy". Tuy nhiên, bà Thủy vẫn không hài lòng, bà tiếp tục mắng: "Tôi đi làm vất vả để chị không phải khổ sở, thiếu thốn, giờ nhìn chị gánh gánh nặng của nhà chồng khổ sở thế này, hỏi tôi làm mẹ có xót hay không? Đi làm về vất vả lại phải lăn vào bếp nấu nướng phục vụ em chồng. Thế mà bảo bình thường à?".
Lúc này, Hiếu đứng ngoài và nghe thấy tất cả. Những lời nói của bà Thủy khiến Hiếu cảm thấy bất mãn.
Trong khi đó, Nghĩa (Tuấn Tú) phát hiện ra điểm bất thường ở công trường khi nhà cung cấp không mang đúng vật liệu xây dựng theo hợp đồng. Anh yêu cầu nhà thầu hoàn trả đúng loại xi măng chất lượng như đã nêu trong hợp đồng.
Phía nhà thầu giải thích "vật giá leo thang" nên có sự điều chỉnh. Họ cũng mong Nghĩa "linh động" bằng cách dúi vào tay Nghĩa một chiếc phong bì. "Loại này với loại trong hợp đồng chất lượng cũng một chín một mười, không ảnh hưởng nhiều đâu. Anh linh động giúp bọn em nhé" - nói xong cậu nhân viên này dúi vào tay Nghĩa một chiếc phong bì.
Ninh (Thu Hà) xin bà Thản (Thanh Tú) lên Hà Nội học may để "có cái nghề". Ninh khẳng định nghiêm túc với quyết định này. "Học hành là cả một vấn đề nghiêm túc. Không đùa được đâu. Nhưng học trên thành phố phải có chỗ ăn chỗ ở. Sống với bà quen rồi, mày không ở trọ một mình được đâu" - bà Thản nói.
Món Quà Của Cha là một bộ phim của đạo diễn Vũ Minh Trí, có sự tham gia của các diễn viên: NSƯT Võ Hoài Nam, NSND Minh Hòa, Hương Giang, Tuấn Tú, Ngọc Huyền v.v.. Bộ phim bức tranh về gia đình với những câu chuyện tình thân, với những yêu thương không phải lúc nào cũng đủ công bằng trọn vẹn mãi mãi, là mảnh đất khơi gợi sự đồng cảm bởi sự gần gũi, chân thật.