Năm 2023, Kimmese ra mắt 2 sản phẩm liên tiếp "You Ain't Got My Soul" và "Đừng Nhấc Máy Em". Hai ca khúc đã giúp Kim cho thấy một con người khác của mình.
Kimmese trả lời tất cả những bình luận, nhận xét cho sản phẩm của mình một cách nghiêm túc, trân trọng, cảm giác như "Đã có chuyện gì kinh khủng lắm xảy ra mới thay đổi được kẻ ngông nghênh này?". Cuộc trò chuyện cùng Kimmese đã giải đáp nhiều thứ.
Để Cô đơn - tự do cảm xúc dẫn đường: "For The Old Kim" EP
Với 2 sản phẩm cho ra đời rất lowkey, nhưng lại rất tình cảm, điều gì làm thay đổi Kimmese?
Tôi làm nhạc từ năm 15 và sau khi đã hoạt động trong một thời gian dài, để không bị biến thành một cái máy, đôi lúc bạn sẽ phải cắt cái guồng đi. Để có một cái nhìn thoát vai, đa chiều, rộng rãi hơn, như góc nhìn thứ 3 vậy.
Từ khi đi hát, và dính với công việc hát - viết nhạc. Tôi tập trung quá nhiều vào một thứ mà không có những kỹ năng khác của cuộc sống. Ví dụ như những thứ giản dị, nho nhỏ trong đời sống mà trước giờ tôi chưa có nhiều thời gian, nếu nghĩ cho cùng những điều đó cũng bổ trợ cho góc nhìn về vận hành đời sống trong tôi. Đại dịch vừa qua đã làm tôi có nhiều thay đổi.
Đã có những bài hát mà tôi đã viết từ những lúc còn tuổi teen. Tôi đã từng rất tâm huyết, muốn ra một vài bài hát. Nhưng vì lúc đó tôi nhỏ quá, không được công ty cho phát hành. Lớn hơn, tôi lại có nhiều khúc mắc về thị trường, về "miếng cơm manh áo".
Lần này, tôi lọc hết tất cả những "đứa con" mà tôi tính bỏ đi vì nỗi sợ. Tôi muốn mang "những đứa con đó" ra ánh sáng. Nếu không làm thế, tôi cảm giác như sẽ không hoá giải được những ứ đọng bên trong mình.
Bây giờ, tôi bắt đầu quay trở lại, nhưng không ồn ào và rầm rộ. Tôi đang bước những bước đầu tiên, vì đây không còn là một cuộc đua nữa. Tôi muốn thong dong, muốn trải nghiệm sâu hơn , muốn sống trong từng giây phút.
Từ khi đi hát, và dính với công việc hát - viết nhạc. Tôi tập trung quá nhiều vào một thứ mà không có những kỹ năng khác của cuộc sống. Ví dụ như những thứ giản dị, nho nhỏ trong đời sống mà trước giờ tôi chưa có nhiều thời gian, nếu nghĩ cho cùng những điều đó cũng bổ trợ cho góc nhìn về vận hành đời sống trong tôi. Đại dịch vừa qua đã làm tôi có nhiều thay đổi.
Đã có những bài hát mà tôi đã viết từ những lúc còn tuổi teen. Tôi đã từng rất tâm huyết, muốn ra một vài bài hát. Nhưng vì lúc đó tôi nhỏ quá, không được công ty cho phát hành. Lớn hơn, tôi lại có nhiều khúc mắc về thị trường, về "miếng cơm manh áo".
Lần này, tôi lọc hết tất cả những "đứa con" mà tôi tính bỏ đi vì nỗi sợ. Tôi muốn mang "những đứa con đó" ra ánh sáng. Nếu không làm thế, tôi cảm giác như sẽ không hoá giải được những ứ đọng bên trong mình.
Bây giờ, tôi bắt đầu quay trở lại, nhưng không ồn ào và rầm rộ. Tôi đang bước những bước đầu tiên, vì đây không còn là một cuộc đua nữa. Tôi muốn thong dong, muốn trải nghiệm sâu hơn , muốn sống trong từng giây phút.
"For The Old Kim EP" mà khán giả cảm nhận qua 2 bài hát thể hiện Kimmese là người cô đơn?
Năm 14 tuổi, thứ tôi nghe nhiều nhất là rap. Nhưng trớ trêu thay ở những năm 2005 rap vẫn còn là một thứ rất xa lạ. Tôi bắt đầu từ mainstream và những người produce cho tôi lúc đó là anh Hồ Hoài Anh và anh Tường Văn… Vì thế mà cánh cửa hát pop, R'n'B mở ra với tôi nhiều hơn.
Trong album đầu tiên của tôi, tôi viết 3 bài rap. Tôi có thể vừa hát, vừa rap được. Mọi người hay nói rằng: "Em làm tốt cái gì, làm một cái thôi". Điều này không hiệu quả với tôi. Vì ở tuổi teen đó tôi đã xác định là làm để lan toả những gì mình được truyền cảm hứng và để "đã nư" ở bên trong tâm hồn.
Ở tuổi đó, tôi không có chiến lược gì khi đến với hip-hop. Tôi chỉ nghĩ rằng mình không giỏi về kỹ thuật vì hip-hop không phải bộ môn nhạc bài bản trên trường lớp nên tôi nghĩ: "Thôi thì bù đắp bằng tinh thần cảm xúc và năng lượng, trung thực trong cách thể hiện để tin vào và bước đi".
Tôi nghĩ rằng việc vừa hát được, lại rap được đến từ việc tôi đón nhận cả R'n'B lẫn rap vào lòng mình…
Trong album đầu tiên của tôi, tôi viết 3 bài rap. Tôi có thể vừa hát, vừa rap được. Mọi người hay nói rằng: "Em làm tốt cái gì, làm một cái thôi". Điều này không hiệu quả với tôi. Vì ở tuổi teen đó tôi đã xác định là làm để lan toả những gì mình được truyền cảm hứng và để "đã nư" ở bên trong tâm hồn.
Ở tuổi đó, tôi không có chiến lược gì khi đến với hip-hop. Tôi chỉ nghĩ rằng mình không giỏi về kỹ thuật vì hip-hop không phải bộ môn nhạc bài bản trên trường lớp nên tôi nghĩ: "Thôi thì bù đắp bằng tinh thần cảm xúc và năng lượng, trung thực trong cách thể hiện để tin vào và bước đi".
Tôi nghĩ rằng việc vừa hát được, lại rap được đến từ việc tôi đón nhận cả R'n'B lẫn rap vào lòng mình…
Ai thông minh, có định hướng rõ ràng thì tôi biết vậy. Tôi không được như thế, nên cứ chạy theo những thứ đam mê, ngô nghê của mình thôi.
Như bạn nói cảm thấy tôi cô đơn, điều này cũng không sai.
Cách đây khoảng 5 năm, tôi thường xuyên diễn tại các bar, club. Lúc đó, tôi nghĩ rằng mình cần làm nhạc thật tươi, vui, thật sôi động. Tôi không hiểu sao, trái ngược với những định hướng đó, bên trong tôi lúc đó chỉ toàn những nỗi buồn.
Nhưng lúc đó viết ra rồi, tôi biết hát cho ai? Lúc đó, tôi cũng có tư tưởng tích cực độc hại. Tôi luôn bắt mình phải cười, và không đón nhận, không ôm những thứ mình nhận định là tiêu cực: những giọt nước mắt, sự giận giữ, sự ức chế,...
Và đến một ngày, tôi nhận ra mình còn áp dụng điều đó với những người khác. Lúc tôi nhìn họ khóc, tôi cảm thấy không thương, không đồng cảm nữa.
Tới lúc đó, tôi biết mình đã đi sai đường.
Như bạn nói cảm thấy tôi cô đơn, điều này cũng không sai.
Cách đây khoảng 5 năm, tôi thường xuyên diễn tại các bar, club. Lúc đó, tôi nghĩ rằng mình cần làm nhạc thật tươi, vui, thật sôi động. Tôi không hiểu sao, trái ngược với những định hướng đó, bên trong tôi lúc đó chỉ toàn những nỗi buồn.
Nhưng lúc đó viết ra rồi, tôi biết hát cho ai? Lúc đó, tôi cũng có tư tưởng tích cực độc hại. Tôi luôn bắt mình phải cười, và không đón nhận, không ôm những thứ mình nhận định là tiêu cực: những giọt nước mắt, sự giận giữ, sự ức chế,...
Và đến một ngày, tôi nhận ra mình còn áp dụng điều đó với những người khác. Lúc tôi nhìn họ khóc, tôi cảm thấy không thương, không đồng cảm nữa.
Tới lúc đó, tôi biết mình đã đi sai đường.
Kimmese đang lấy những thứ từ bên trong ra để bỏ vào âm nhạc, thay vì những nguồn cảm hứng từ bên ngoài như trước đây?
Một rapper người Mỹ là Kendrick Lamar có nói một câu: "Look inside your soul and you can find gold and make you get rich". Câu này có nghĩa rằng "Hãy nhìn sâu vào tâm hồn, bạn sẽ thấy vàng bạc trong đó và điều đó sẽ khiến bạn giàu có".
Càng lớn, tôi càng tin vào điều này. Tuổi trẻ, tôi cũng là một trong những đứa trẻ cũng thích chạy theo và chứng tỏ những thứ bên ngoài. Khi đã lớn hơn rồi, tôi mới thấm thía câu nói: "Biết cuộc đời là khôn ngoan, nhưng biết bản thân mình là sáng suốt".
Tôi thấy có lẽ bản thân mình nên hướng đến sự sáng suốt nhiều hơn…
Càng lớn, tôi càng tin vào điều này. Tuổi trẻ, tôi cũng là một trong những đứa trẻ cũng thích chạy theo và chứng tỏ những thứ bên ngoài. Khi đã lớn hơn rồi, tôi mới thấm thía câu nói: "Biết cuộc đời là khôn ngoan, nhưng biết bản thân mình là sáng suốt".
Tôi thấy có lẽ bản thân mình nên hướng đến sự sáng suốt nhiều hơn…
"Đừng Nhấc Máy Em" là ca khúc về một chuyện tình nữ - nữ?
Chính xác. Đó là những ca khúc tôi viết về câu chuyện tình yêu của hai cô gái. Tôi nghĩ rằng mình cảm nhận được thời đại bây giờ. Tôi thấy được sự cảm thông, sự đồng cảm.
Từ quan sát của tôi, nếu nói về LGBTQ+ ở phía nam, đã có rất nhiều bài hát rồi. Nhưng bên nữ, mọi thứ có vẻ rất ít. Ngoài kia, tôi nghĩ ai đó cũng đang đi tìm bài hát dành cho họ để đồng cảm, bản thân tôi cũng muốn điều đó.
Tôi thấy mọi người đang tôn trọng sự tự do cá nhân của mỗi cá nhân nhiều hơn. Đó là một điều rất tuyệt vời. Tôi mong mọi người bao dung hơn cho những điều mới mà lành.
Từ quan sát của tôi, nếu nói về LGBTQ+ ở phía nam, đã có rất nhiều bài hát rồi. Nhưng bên nữ, mọi thứ có vẻ rất ít. Ngoài kia, tôi nghĩ ai đó cũng đang đi tìm bài hát dành cho họ để đồng cảm, bản thân tôi cũng muốn điều đó.
Tôi thấy mọi người đang tôn trọng sự tự do cá nhân của mỗi cá nhân nhiều hơn. Đó là một điều rất tuyệt vời. Tôi mong mọi người bao dung hơn cho những điều mới mà lành.
15 năm để nhận ra sứ mệnh trong âm nhạc
Viết và hát tiếng Anh có gây khó khăn cho Kimmese?
Trước giờ, tất cả các sản phẩm bằng tiếng Anh, tôi đều nghĩ rằng đó chỉ là những ca khúc viết để thoả lòng mình. Vì vậy, tôi không mong gì cả. Tôi lên phòng thu, hát những bài hát này rất thoải mái.
Cả hai ngôn ngữ Việt - Anh đều rất đẹp. Đây chỉ đơn thuần là cách người nghệ sĩ kết nối với hai ngôn ngữ này ra sao thôi.
Tôi chưa đi học ở một trung tâm ngoại ngữ quốc tế nào và cũng không biết cái bằng IELTS nhìn như thế nào, thỉnh thoảng đọc bình luận mấy bạn "đồn" tôi du học ở Mỹ, rồi bằng IELTS mấy chấm, khiến tôi cười khúc khích vì tếu.
Tôi học tiếng Anh từ những người đến từ những đất nước khác nhau, từ những đứa em họ sống ở nước ngoài.
Ngoài ra, việc đến với hip-hop cũng góp phần không nhỏ. Ở cái tuổi 12, 13 đó, tôi muốn khẳng định chủ quyền của mình. Hip-hop vừa cool, vừa đại diện cho đường phố.
Lúc đó, không ai biết gì về hip-hop. Có lẽ một phần tôi chọn hip-hop là để không ai khuyên, không ai chỉ, không ai góp ý gì cho tôi cả. Vậy nên tôi không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì. Tôi để niềm yêu thích sự tự do hồn nhiên của mình dẫn lối từ bài này sang bài khác.
Cả hai ngôn ngữ Việt - Anh đều rất đẹp. Đây chỉ đơn thuần là cách người nghệ sĩ kết nối với hai ngôn ngữ này ra sao thôi.
Tôi chưa đi học ở một trung tâm ngoại ngữ quốc tế nào và cũng không biết cái bằng IELTS nhìn như thế nào, thỉnh thoảng đọc bình luận mấy bạn "đồn" tôi du học ở Mỹ, rồi bằng IELTS mấy chấm, khiến tôi cười khúc khích vì tếu.
Tôi học tiếng Anh từ những người đến từ những đất nước khác nhau, từ những đứa em họ sống ở nước ngoài.
Ngoài ra, việc đến với hip-hop cũng góp phần không nhỏ. Ở cái tuổi 12, 13 đó, tôi muốn khẳng định chủ quyền của mình. Hip-hop vừa cool, vừa đại diện cho đường phố.
Lúc đó, không ai biết gì về hip-hop. Có lẽ một phần tôi chọn hip-hop là để không ai khuyên, không ai chỉ, không ai góp ý gì cho tôi cả. Vậy nên tôi không bị ảnh hưởng bởi bất cứ thứ gì. Tôi để niềm yêu thích sự tự do hồn nhiên của mình dẫn lối từ bài này sang bài khác.
Nội dung liên quan
Thật ra, trước đây Kimmese cũng thong dong, tự do rồi mà?
Ngày trước tôi tự do nhưng vẫn bị ảnh hưởng đến mức "tích cực độc hại", tôi bây giờ sẽ không xem âm nhạc là một "cuộc đua, cuộc chiến" nữa.
Năm tôi 14 tuổi, tôi chỉ mất 1 năm để mọi người biết đến Kimmese. Nhưng tôi phải mất đến 15 năm để hiểu được thêm ý nghĩ của việc cầm mic này. Tôi ở đây là một nghệ sĩ, người làm nhạc. Và tôi biết âm nhạc có thể làm được nhiều hơn chỉ là giải trí.
Tôi vẫn nhớ đến khán giả, rất xúc động khi một ai đó nhắn tôi rằng: "Kim đang ở đâu? Quay lại đi Kimmese".
Tôi đã dành một quãng đời quá dài để làm âm nhạc, từ lúc tuổi teen đến khi đã 30 tuổi.
Sau này khi hỏi về tuổi thơ của bố mẹ, tôi mới biết hoá ra thời đó bố mẹ mình cũng thích nghệ thuật và muốn theo đuổi nhưng vì điều kiện gia đình khó khăn, rồi chiến tranh thời thế thay đổi nên hai người cũng từ bỏ giấc mơ để lăn xả vào cuộc đời, kiếm tiền như bao người khác.
Có lẽ vì thế truyền vào trong tôi tình yêu âm nhạc và nghệ thuật.
Năm tôi 14 tuổi, tôi chỉ mất 1 năm để mọi người biết đến Kimmese. Nhưng tôi phải mất đến 15 năm để hiểu được thêm ý nghĩ của việc cầm mic này. Tôi ở đây là một nghệ sĩ, người làm nhạc. Và tôi biết âm nhạc có thể làm được nhiều hơn chỉ là giải trí.
Tôi vẫn nhớ đến khán giả, rất xúc động khi một ai đó nhắn tôi rằng: "Kim đang ở đâu? Quay lại đi Kimmese".
Tôi đã dành một quãng đời quá dài để làm âm nhạc, từ lúc tuổi teen đến khi đã 30 tuổi.
Sau này khi hỏi về tuổi thơ của bố mẹ, tôi mới biết hoá ra thời đó bố mẹ mình cũng thích nghệ thuật và muốn theo đuổi nhưng vì điều kiện gia đình khó khăn, rồi chiến tranh thời thế thay đổi nên hai người cũng từ bỏ giấc mơ để lăn xả vào cuộc đời, kiếm tiền như bao người khác.
Có lẽ vì thế truyền vào trong tôi tình yêu âm nhạc và nghệ thuật.
Khi tôi đi thật xa, và quay trở về con ngõ nhà mình ở Hà Nội, tôi vẫn thấy mọi thứ thật liên quan có lẽ đó là cái duyên. Chú hàng xóm y hệt bố tôi, có bao nhiêu tiền đều dùng để sắm amply thôi. Có thời gian, chú chỉ ngồi nghe hát trong phòng.
Tôi thấy mọi thứ đều đã được sắp xếp như vậy rồi, tôi chấp nhận âm nhạc là thứ gắn bó với tôi ở kiếp này. Và tôi chỉ sống một đời, nếu vậy thì làm nhạc phải thật hay, thật "đã".
Tôi thấy mọi thứ đều đã được sắp xếp như vậy rồi, tôi chấp nhận âm nhạc là thứ gắn bó với tôi ở kiếp này. Và tôi chỉ sống một đời, nếu vậy thì làm nhạc phải thật hay, thật "đã".
"Đứa trẻ" bên trong của Kimmese có thích chứng tỏ?
Tôi vẫn muốn chứng minh bản thân đấy. Năm 2017, tôi ra ITSABET, đó là bài hát tôi muốn dùng để thể hiện những tư tưởng mới về trap. Lúc đó, tôi bị nhiều người trong nghề nói rằng phải đi đúng thời, vào đúng guồng.
Nhưng tôi lúc đó lại quyết viết theo kiểu "ăn gì sẽ nhả bã đấy". Thời đó rap tại Việt Nam đi theo hướng "có nội dung, câu chuyện" rất nhiều, và rất nhiều sự bực tức.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản bạn không thể nào đến club nhảy xoã với một cái đầu nặng trịch về những đạo lý hay những đau khổ. Tôi chỉ muốn làm một bài để cho mọi người nhảy một cách vô tư.
Vì thế, tôi đi phần nội dung thật nhẹ và nông một chút. Khi mọi người nghe ITSABET, điều đọng lại cảm giác nhún nhảy và một xúc cảm không nói được bằng lời, như vậy là thành công.
Tôi tạo ra một bài hát như vậy, và gặp rất nhiều phản đối. Tôi bị chỉ trích nhiều lắm từ lyric sáo rỗng, cách đi flow hay cả style rap. ITSABET không chỉ đi ngược dòng những ca khúc được ra mắt những năm 2017 - 2018, mà tôi còn chọn cách đi flow mới.
Phần lớn bình luận thời đó đều chê tôi.
Rất cảm ơn Rap Việt. Sau mùa 1 và mùa 2 của chương trình, tôi có cảm giác như mọi người đã hiểu hơn màu nhạc đó rồi. Khi tôi quay lại ITSABET, nhiều người bình luận rằng: "Ôi, đi trước thời đại", "Bây giờ mới hiểu", "Ra bây giờ có phải hot không?",...
Nhưng tôi lúc đó lại quyết viết theo kiểu "ăn gì sẽ nhả bã đấy". Thời đó rap tại Việt Nam đi theo hướng "có nội dung, câu chuyện" rất nhiều, và rất nhiều sự bực tức.
Tôi chỉ nghĩ đơn giản bạn không thể nào đến club nhảy xoã với một cái đầu nặng trịch về những đạo lý hay những đau khổ. Tôi chỉ muốn làm một bài để cho mọi người nhảy một cách vô tư.
Vì thế, tôi đi phần nội dung thật nhẹ và nông một chút. Khi mọi người nghe ITSABET, điều đọng lại cảm giác nhún nhảy và một xúc cảm không nói được bằng lời, như vậy là thành công.
Tôi tạo ra một bài hát như vậy, và gặp rất nhiều phản đối. Tôi bị chỉ trích nhiều lắm từ lyric sáo rỗng, cách đi flow hay cả style rap. ITSABET không chỉ đi ngược dòng những ca khúc được ra mắt những năm 2017 - 2018, mà tôi còn chọn cách đi flow mới.
Phần lớn bình luận thời đó đều chê tôi.
Rất cảm ơn Rap Việt. Sau mùa 1 và mùa 2 của chương trình, tôi có cảm giác như mọi người đã hiểu hơn màu nhạc đó rồi. Khi tôi quay lại ITSABET, nhiều người bình luận rằng: "Ôi, đi trước thời đại", "Bây giờ mới hiểu", "Ra bây giờ có phải hot không?",...
Hai chân song song R'n'B và Hip Hop, đâu mới là con người thật của Kimmese? Đã có thời bạn rất gai góc nay lại tình cảm?
Tôi đã có những khoảnh khắc tuyệt vời khi hát. Mảng hát giúp tâm hồn của tôi dịu lại. Tôi nghĩ đây là một phần nữ bên trong. Nhưng tôi vẫn mê rap, đây là dòng nhạc khơi dậy sự mạnh mẽ và dũng cảm trong tôi. Nhạc r&b là sân chơi của giai điệu và cảm xúc còn nhạc Rap là sân chơi của nhịp và tư tưởng, tôi quý và giá trị cả hai như nhau…
Hai thứ này như thể âm và thể dương trong yin-yang vậy.
Hai thứ này như thể âm và thể dương trong yin-yang vậy.
EP vừa rồi theo cách nói của Kimmese là "cho một Kim cũ", vậy tương lai sẽ là gì?
Tôi nghĩ rằng Kim ở năm 2023 có nhiều thứ muốn truyền với mọi người. Tôi muốn kết nối với mọi người ở thời điểm hiện tại.
Có nhiều yêu cầu tư duy chiến lược về một sự mới mẻ nhưng tôi quan niệm như này mọi thứ đều phải có gốc gác, từ đó mới đâm chồi. Nếu mới tới mức "bay mất gốc" thì đó là phù du và ảo đối với tôi
Tôi nghĩ trong năm 2023, tôi nghĩ mình sẽ như bắp non và bắp lớn. Nhìn hai thứ, bạn sẽ thấy có sự liên kết, nhưng lại rất khác nhau.
Tôi sẽ để mọi thứ hiện lên, để mọi người thấy cả Kimmese của tuổi 14, Kimmese của Hương Ngọc Lan và cả Kimmese của 2023 trong một dự án. Tôi nghĩ bản thân đã sẵn sàng cho mọi thứ.
Có nhiều yêu cầu tư duy chiến lược về một sự mới mẻ nhưng tôi quan niệm như này mọi thứ đều phải có gốc gác, từ đó mới đâm chồi. Nếu mới tới mức "bay mất gốc" thì đó là phù du và ảo đối với tôi
Tôi nghĩ trong năm 2023, tôi nghĩ mình sẽ như bắp non và bắp lớn. Nhìn hai thứ, bạn sẽ thấy có sự liên kết, nhưng lại rất khác nhau.
Tôi sẽ để mọi thứ hiện lên, để mọi người thấy cả Kimmese của tuổi 14, Kimmese của Hương Ngọc Lan và cả Kimmese của 2023 trong một dự án. Tôi nghĩ bản thân đã sẵn sàng cho mọi thứ.
Nguồn:TH&PL