Nơi tuy không ai ép sinh viên phải học nhưng bên cạnh nhiều người đang liều mạng học như thế nếu mình mà không học thì cũng hơi khó coi.
Thanh Hoa – Bắc Đại (Đại học Thanh Hoa – Đại học Bắc Kinh) là những trường đại học "khét tiếng" ở Trung Quốc mà các sĩ tử "cạnh tranh nhau khốc liệt" để được có tên trên giấy báo trúng tuyển. Tỉ lệ chọi cao, những áp lực điểm số, thành tích khiến nơi đây thành mong muốn đầy kiêu hãnh của không biết bao cô cậu học sinh.
Học trong "cuộc sống" hằng ngày
Lần đầu tiên gặp những người bạn chung phòng ký túc xá, ai cũng tay bắt mặt mừng. Thằng nhóc giường trên hí hửng cầm chiếc dây xích sắt nhỏ, cầm hai đầu dây rũ xuống đường cong ngại ngùng hỏi: "Cậu có biết phương trình của hình dáng dây xích này là gì không?".
Bầu không khí của cả phòng như "phút mặc niệm". Tôi tròn mắt nhìn chằm chằm vắt óc moi hết đống kiến thức ít ỏi nhưng không tài nào thốt ra được câu "biết cách giải" thế là bèn lắc đầu nói không biết. Cậu nhóc có chút thất vọng những vẫn kiên nhẫn cầm bút chỉ cho tôi "vài đường": "Phương trình này đẹp lắm đúng không?" - nói xong lại mím môi rồi cười rộ lên còn tôi thì ngộ ra một điều hóa ra tôi lại là một học sinh dở nhưng lại giả dạng thành học sinh giỏi.
Một thời gian cậu nhóc này chuyển sang khoa vật lý, đây là trường hợp duy nhất của khoa tôi từ trước tới nay (có lẽ cũng là người cuối cùng luôn), sau đó lại sang Mỹ học tiến sĩ còn nhận được quỹ học bổng nghiên cứu Affred Sloan danh giá của Mỹ.
Sinh viên Thanh Hoa chăm chỉ như thế nào?
Đại học Tứ Xuyên và đại học Thanh Hoa đối lập rất rõ ràng. Tôi từng học đại học ở Tứ Xuyên và thạc sĩ ở Thanh Hoa.
Đại học Tứ Xuyên: sáng 10h dậy, nếu không có trận bóng rổ nào thì chơi game, nhấc vài bước ra căn tin, cơm nước xong về lên mạng hoặc đi chơi đâu đó, tới chiều có lớp thì phải lên trường, mệt rồi thì lên giường ngủ một giấc. Đến chiều 5h nếu trời không nóng thì phòng bên sẽ rủ đi đá bóng, đói rồi thì đi ăn cơm tối, xong lại hẹn đám bạn lên thư viện tự học, học năm phút, tám nhảm hai tiếng. Đến khuya 10h kéo về phòng chơi game rồi đánh răng tắt đèn còn là cuối tuần thì thâu đêm.
Còn khi tôi đến Thanh Hoa thì như này: sáng 8h dậy, nếu đến thư viện học thì không có chỗ đâu, thiếu thì qua văn phòng của giảng viên ngồi học; ăn cơm trưa xong ai phải đi học thì đi học, không có tiết thì lại tiếp tục ngồi viết luận hoặc giúp giảng viên làm mấy thứ nghiên cứu và đặc biệt không ai một lần cúp tiết.
Dân Thanh Hoa mê thể thao, sân bóng nào cũng kín người, sân bóng rổ càng kín hơn nữa; dùng cơm chiều xong thì có thể lập hội chơi game, đây là khoảng thời gian nghỉ ngơi hiếm hoi trong ngày, tới 7h lại tiếp tục tự học, không thì đi nghe đủ loại tọa đàm hoặc tham gia thảo luận nhóm.
Tôi không dám nói đa phần sinh viên Thanh Hoa đều cố gắng nhưng nhất định là một trong những trường có sinh viên tự học nhiều nhất, không hiếm để thấy sinh viên ngủ quên luôn tại chỗ học. Hiện tại tôi đã tốt nghiệp nhiều năm, đối với cả Thanh Hoa và Tứ Xuyên đều rất cảm kích.
Thanh Hoa cho tôi lý tưởng phấn đấu cả đời và một khởi điểm tốt, còn đại học Tứ Xuyên lại cho tôi thanh xuân không gì sánh được nơi tôi dành cả sự tôn trọng và khoan dung.
Là những trường điểm, trường top hàng đầu khu vực thì áp lực thành tích là điều không thể tranh khỏi. Áp lực siêu lớn nên cũng có không ít người thiếu tự tin, trường lớn nơi mà học sinh ưu tú của các tỉnh quy tụ về, nhưng một khi đã tới đây thì cũng sẽ có người đứng đầu và cũng sẽ phải có kẻ bét bảng, nên có rất nhiều bạn sụp đổ sự tự tin đã xây dựng suốt 18 năm qua.
Quá trình ôn luyện để đỗ Bắc Đại – Thanh Hoa là một quá trình "chinh chiến", đỗ Bắc Đại – Thanh Hoa rồi lại phải tiếp tục "chiến đấu" để có một khởi điểm tốt và vững chắc hơn nữa.
Nguồn: TH&PL