Sài Gòn lại im lặng, liệu chúng ta có nhớ về một Sài Gòn với những ngày hối hả?
Những năm tháng vội vã bạn quyết định vẫn ở lại gắn bó với Sài Gòn, đơn giản vì chúng ta đã quen với nhịp sống nơi đây. Cũng đôi lúc bạn muốn tìm những chốn bình yên để trở về nhưng lại rất khó vì nơi này vốn đã luôn ồn ào, náo nhiệt và lắm những xô bồ.
Sài Gòn luôn được xem là miền đất hứa cho nhiều bạn trẻ, mang trong mình vẻ đẹp huyền ảo của sự nhộn nhịp và sôi động. Nhưng những ngày thế này Sài Gòn lại im lặng đến bất thường, liệu chúng ta có nhớ về một Sài Gòn với những ngày hối hả?
Chẳng còn cảnh phải hối hả, kẹt xe
Chúng ta đã quá quen với những âm thanh của Sài Gòn, đôi lúc ta rất ghét sự náo nhiệt này vì nó khiến cho con người trở nên mệt mỏi. Chúng ta đã luôn mải mê với công việc mà quên cho mình những ngày thong thả, để rồi những lần kẹt xe vào sớm sáng luôn khiến luôn khiến ta khó chịu. Cho đến khi buộc phải ở nhà cả tháng ta mới có cảm giác nhớ những làn xe cộ đông đúc, những lần bụi đường cay mắt. Đối với nhiều người mà nói, còn kẹt xe thì Sài Gòn vẫn còn khỏe.
Ta vẫn luôn nghĩ tiếng còi xe, những lần đông đúc dừng đèn đỏ, những lần phải đợi ly cà phê sáng là sự hối hả và nhộn nhịp của Sài Gòn nhưng thật ra đó là sự bình yên theo cách riêng của mảnh đất này. Bạn đã từng ghét Sài Gòn với những cơn mưa lúc chiều tan tầm. Nhưng giờ đây cơn mưa ấy dù có đổ xuống thì chẳng còn nhiều người Sài Gòn phải ướt.
Trước đây, chẳng ai bất ngờ với những lần bon chen trong dòng người hối hả bỗng ướt sũng vì cơn mưa trút xuống trong cái nắng hanh khô, nhưng giờ đây việc Sài Gòn có nắng hay mưa cũng chẳng còn là mối bận tâm của nhiều người.
Chẳng ai nghĩ rằng một thành phố vốn năng động đến mức mang danh "Sài Gòn không bao giờ ngủ", giờ đây lại im lìm và buồn bã đến vậy. Một sự đổi mới khiến chúng ta giật mình và nhận ra quanh năm phố thị náo nhiệt mà cũng có những ngày như thế. Sài Gòn thì vẫn ở đó đấy thôi, chỉ có con người dần dần lui về phía sau cánh cửa lặng nhìn một Sài Gòn buồn đến nao lòng.
Lúc nào cũng nói ghét nơi đây, nhưng người ta vẫn bám trụ lại và xem đây như là quê hương của mình, dành cho nó một tình yêu đặc biệt và quan tâm một cách sâu sắc. Ngày nào cũng phải xem thời sự, báo đài xem Sài Gòn khỏe chưa, rồi rơi vào lo âu khi nhìn Sài Gòn khắp nơi bị "băng bó". Để rồi bất giác nhớ về những buổi đêm cuối tuần cùng ai đó chạy khắp Sài Gòn, rẻ hết tất cả mọi nẻo đường để kể nhau nghe dăm ba câu chuyện đời.
Sài Gòn với những kí ức khó quên
Trong lòng mỗi người vùng đất này đều mang một dáng hình khác nhau. Nhưng kỳ thực là dù có xa nhau thì con người ta vẫn luôn nhớ thương nó một cách lạ kỳ. Bởi lẽ Sài Gòn vẫn luôn là nơi để con người ta đi tìm kiếm ước mơ và rồi thất bại, chứng kiến con người thành công và là nơi để chúng ta yêu nhau, hơn hết nó gắn liền với cuộc sống của mỗi người.
"Những ngày đi làm về khuya, lết vào cửa hàng tiện lợi, ngồi nhâm nhi chai nước, cái bánh, đeo tai nghe, bật lên list nhạc yêu thích và ngồi đến gần 2h sáng. Đó là lúc mình thấy thoải mái khi làm bạn với cô đơn".
"Đã có một Gò Vấp từng rất nhộn nhịp… Khi nào hết dịch mình cùng lượn một vòng kiếm cái gì ngon ăn nhá!"
"Vẫn nơi đó, góc đường ấy, biết bao nhiêu vui buồn với nhau .... nhưng tại sao trong phút chốc nó lại trở thành ký ức của hai ta?"
"Tớ nhớ những buổi chiều tấp nập chốn người qua, mình chen nhau trên từng con phố vội vã chạy nhanh về nhà . Hay những ngày khẽ nhẹ nhàng, yên ả; cậu tỏa làn tia nắng chói con tim. Có đôi lúc nổ đì đùng, chớp vang trời, đổ cơn mưa rồi cũng chợt qua mau, chỉ là ướt mất chiếc áo của đôi cô cậu học trò rồi. Cậu lạ kỳ thật đấy, cái tính "ư" đáng ghét. Cứ nhả nắng, phun mưa, ưa thay đổi".
Chúng ta cùng hẹn nhau khi hết dịch
Con người nơi đây rất bận rộn cho những lo âu và toan tính. Nhưng giờ đây ai cũng đơn giản đến lạ thường, đều có chung những mong ước về những lần ngã tư kẹt cứng, về câu chuyện rôm rả của những bạn trẻ bên quán trà vỉa hè, về những lần quên mang áo mưa mà cảm lạnh... Dù có lắm những bộn bề nhưng chỉ cần Sài Gòn "khỏi bệnh".
Thương Sài Gòn rồi thương cho chúng ta, thương cả những người Sài Gòn ngoài kia vẫn đang vật lộn với cuộc sống mưu sinh từng ngày. Rồi thành phố sẽ nhanh chóng khỏi ốm, chỉ cần chúng ta đồng lòng dìu nhau qua khoảng thời gian khó khăn này.
Sài Gòn đã luôn bao dung đợi chờ ta sau những lần vấp ngã giờ đây hãy cùng hẹn Sài Gòn một mai hết dịch, để có thể cùng Sài Gòn lần nữa sống với những ngày hối hả, để thấy thêm yêu những khoảnh khắc đơn giản như vậy.
---------------
''Chờ ngày Sài Gòn… kẹt xe trở lại'' là mong muốn của nhiều người trẻ ở TP.HCM lúc này, cũng là tên tuyến bài được khởi xướng. Trong tuyến bài này, ghi nhận những chia sẻ, những câu chuyện và kỷ niệm về Sài Gòn. Có thể là của một người nổi tiếng, cũng có thể đến từ một bạn trẻ bình thường. Nhưng tất cả cùng gặp nhau ở tình yêu dành cho Sài Gòn và niềm tin thành phố sẽ sớm đẩy lùi được dịch bệnh để đường phố đông vui trở lại!
Nguồn: TH&PL