Hôn nhân cũng giống như một cánh cửa, nó có thể dẫn chúng ta đến bến bờ hạnh phúc cũng có thể đẩy ta xuống địa ngục của sự chịu đựng.
Đã bao giờ bạn tự đặt ra một câu hỏi cho mình rằng: ''Có phải đích đến của tình yêu là hôn nhân?'' Và câu trả lời chính là: ''Không và sẽ mãi mãi là không!". Chúng ta khi yêu giống như mất đi ý thức về những lời hứa, yêu nhau hứa với nhau về cuộc sống tương lai tốt đẹp, mơ mộng về những thứ xa vời mà quên đi thực tại.
Và đến một ngày, khi bước chân vào hôn nhân chúng ta mới ngỡ ra rằng: ''Ồ! Đời không như là mơ'', những cuộc cãi vã xung đột, những lời hứa tốt đẹp ngày đó được đưa ra để bắt bẻ, dằn vặt đối phương. Hàng vạn câu hỏi vì sao hiện lên trước mắt chúng ta: ''Tại sao anh ấy là không như xưa?'', ''Tại sao cô ấy lại không còn dịu dàng?'', ''Tại sao anh luôn nghĩ đến gia đình của anh vậy, còn em thì sao?'',.. Ba câu hỏi này chỉ là số ít trong số những câu hỏi mà không có câu trả lời.
Cây Táo Nở Hoa là bộ phim truyền hình xoay quanh cuộc sống gia đình của anh em nhà Táo, thế nhưng bên cạnh sự hi sinh những mất mác mà họ gặp phải, chúng ta còn nhận ra một điều rằng: ''Tình yêu và hôn nhân là hai điều khác nhau và chắc chắn hôn nhân không dễ như chúng ta nghĩ''.
Hôn nhân có đồng nghĩa với sự hi sinh và chấp nhận?
Đứng trước một cuộc hôn nhân, bạn hi vọng điều gì? Một cuộc sống hạnh phúc với phút giây gần gũi cùng gia đình, hay cảm giác bản thân thoát khỏi sự cô đơn khi cả hai về chung một nhà? Có lẽ trước hôn nhân, chúng ta đã hi vọng rất nhiều vào sự hạnh phúc và ai khi bước vào thế giới đó cũng chắc chắn rằng: ''Yên tâm, tôi sẽ hạnh phúc!''.
Thế nhưng trong chữ ''hạnh'' lại có dấu nặng, biết đâu sự hạnh phúc đó phải đánh đổi bằng cảm giác nặng nề, bất lực thì sao.
Chị Hạnh và anh Ngọc trong bộ phim Cây Táo Nở Hoa đã phác họa chân dung một cuộc hôn nhân đau khổ, không phải vì không yêu thương nhau cũng không phải là ''tiểu tam'' hay ''trà xanh''. Sự đổ vỡ nằm ở chính gia đình, thế mới nói: ''Hôn nhân không phải là chuyện của hai người''. Một cuộc hôn nhân bền vững, hạnh phúc phải được vun đắp bởi vợ chồng, con cả và cả hai bên gia đình nội ngoại.
Chị Hạnh mang trong mình sự uất ức và tự hỏi: ''Tại sao tôi phải hi sinh vì các em của anh?'', câu hỏi tưởng như đơn giản nhưng chẳng mấy ai trả lời được. Phải chăng đến với hôn nhân là phải hi sinh, chịu đựng gia đình chồng thì mới có thể sống yên ổn được.
Chị Hạnh yêu thương anh Ngọc và trân quý cuộc hôn nhân này bằng tất cả tấm lòng. Không dừng lại ở một người vợ, chị Hạnh vừa là người bạn chia sẻ với anh Ngọc bất cứ mọi khó khăn gian khổ. Bên cạnh đó, chị vứt bỏ thanh xuân để chăm sóc cho những đứa em chồng, đôi khi phải hi sinh cả những điều tốt đẹp của con ruột.
Nhưng đến khi nhận lại là sự cay đắng trách móc từ em chồng, ở tập 6 Báu đã nói: ''Nếu hai mươi năm nay chị chịu khổ rồi thì chịu thêm chút xíu nữa đi''. Câu nói như chạm đến nỗi đau của nhưng ai đang làm dâu, họ phải hi sinh chịu khổ như một lẽ đương nhiên.
Hi sinh là thế nhưng khi nhận lại chỉ là những lời trách mắng, những đứa em mà chị hết lòng chăm sóc lại buông ra những câu nói đau lòng: ''Chuyện của nhà em, chị đừng xía vào''. Phải chăng đó là ranh giới giữa con dâu và con ruột, con dâu chưa bao giờ được công nhận là thành viên trong gia đình, sự hi sinh cũng không thể vượt qua hai từ ''máu mủ''.
Người ta thường nói: ''Phụ nữ hơn nhau là ở tấm chồng''. Câu nói tưởng rằng đang hạ thấp khả năng của phụ nữ thế nhưng nó lại rất đúng đối với những người vợ Việt. Ở một đất nước mà phụ nữ khi kết hôn xong phải chấp nhận buông bỏ những sở thích cá nhân để bảo vệ hạnh phúc gia đình.
Trong tập phim 29 chị Hạnh đã nói với Châu vào ngày cưới: ''Gia đình chồng đối xử với con dâu như thế nào là phụ thuộc chồng đối xử với vợ như thế nào, có thương có ghét cũng từ đó mà ra''. Câu nói như thể hiện tất cả những điều mà chị Hạnh đã trải qua cốt lõi là vì anh Ngọc đối xử không công bằng.
Anh dành quá nhiều tình yêu thương cho những đứa em rồi quên đi vẫn có một người đang chờ đợi anh. Phải chăng anh đang nghĩ là chị Hạnh sẽ mãi ở đó chấp nhận hi sinh vì anh.
Và cuối cùng xin đừng dùng hai chứ ''hi sinh'' để áp đặt cho phụ nữ trong hôn nhân. Hi sinh là sự tự nguyện cho những điều tốt đẹp nhưng không đồng nghĩa là vứt bỏ chính mình để sống một cuộc sống khác.
Tình yêu và hôn nhân tồn tại độc lập
Không những chị Hạnh phải rơi vào hố sâu của hôn nhân mà Báu cũng gặp phải điều đó với Quân. Cuộc hôn nhân thực tế chẳng hề hạnh phúc nhưng cô vẫn muốn đâm đầu vào. Những trận đòn roi khiến cô thừa sống thiếu chết nhưng vẫn không buông bỏ bởi lẽ thứ níu kéo duy nhất chính là tình yêu.
Tình yêu là một điều tự nhiên và pháp luật, xã hội hay gia đình cũng không thể hủy hoại tình yêu được. Còn đối với hôn nhân đơn thuần chỉ là một quy ước xã hội. Chúng ta phải thành thật rằng có rất nhiều người không yêu mà vẫn cưới. Tình yêu không thể quyết định cuộc hôn nhân chính vì thế Báu vẫn luôn cố gắng tìm kiếm tình yêu với Quân dù cuộc hôn nhân đã chấm dứt.
Châu cũng như thế, tình yêu của cô đối với Tuấn rất đẹp thế nhưng cuối cùng Tuấn cũng không thể rời khỏi cuộc hôn nhân để đến với cô. Châu mang cho mình một trái tim tổn thương, chấp nhận vì tình yêu mà buông tay: ''Em không muốn tình yêu của mình khiến anh áp lực và xấu hổ''. Tuấn để lại Châu về với cuộc hôn nhân với Lam chứ không phải về với tình yêu mà anh dành cho cô.
Còn với Lam sự nỗ lực của cô, cố gắng hủy hoại bản thân mình chỉ để gìn giữ cuộc hôn nhân quá nhiều vết sẹo. ''Anh yêu cô ta vì cái gì?'', Lam nói. Câu nói này không chỉ dành cho Tuấn mà còn dành cho chính bản thân Lam và bao nhiêu người phụ nữ ở ngoài kia. Bước vào cuộc hôn nhân chúng ta bắt đầu rèn dũa người mình yêu không thương tiếc để biến họ trở thành hình mẫu mà mình mong muốn, điều đó khiến đối phương mất đi sự tự tôn.
Nếu như họ không làm được thì sự tôn trọng cũng dần mất đi lúc nào mà không hay biết. Câu trả lời của Tuấn đã khiến nhiều người vợ ngộ ra rằng: ''Bản thân mình đã bao giờ tôn trọng người mình thương chưa hay chỉ đang cố gắng biến họ thành hình mẫu lý tưởng mà mình mong muốn''.
Cũng giống như Tuấn, Châu lựa chọn kết hôn với Phong không phải vì cô yêu anh mà thực tế cô đang muốn trốn tránh sự thật. Hôn nhân là bến đỗ cho những tủi nhục, uất hận và tổn thương mà cô phải chịu đựng. Và một câu hỏi được đặt ra rằng: ''Hôn nhân phải chăng chỉ là một cái cớ để thỏa hiệp với cuộc sống?''
Câu chuyện hôn nhân và tình yêu mà Cây Táo Nở Hoa mang lại khắc họa chân dung của không chỉ của anh Ngọc - chị Hạnh, Báu - Quân, Tuấn - Lam hay Phong - Châu mà còn là của rất nhiều cuộc hôn nhân hay cuộc tình ngoài kia.
Sau tất cả, ai là người chịu trách nhiệm cho những tổn thương của phụ nữ?
Ly hôn là kết quả mà không một ai mong muốn xảy ra với cuộc hôn của mình. Bởi lẽ sự đau đớn không phải là lúc chúng ta ký vào tờ đơn ly hôn mà đau đớn là những kỷ niệm, những đau khổ mà chúng ta đã phải trải qua. Là Hạnh, Báu, Châu hay Lam họ đều có một điểm chung là yếu đuối quá bi lụy vào tình yêu để rồi vỡ mộng khi sóng gió hôn nhân ập đến. Và ai sẽ là người chịu trách nhiệm cho điều đó?
Chúng ta khi xem phim thường tập trung vào những bi kịch mà anh Ngọc phải gánh chịu mà quên đi những góc khuất của những người phụ nữ đang gánh phải.
Một chị Hạnh hi sinh tất cả để sống với cuộc hôn nhân bị chi phối gia đình chồng, chị không chỉ hi sinh bản thân mà còn hi sinh cả những người thân yêu nhất là bố và con gái để rồi chịu đựng những bất công.
Một cô Báu ngông cuồng, hỗn xược nhưng lại vô cùng yêu thương người đàn ông vũ phu bội bạc. Vì tình yêu đó mà chấp nhận đòn roi, chấp nhận bôn ba tất cả mọi nơi để tìm kiếm anh ta.
Một cô bác sĩ Châu tài giỏi, mạnh mẽ nhưng lại gục ngã trước cái mác ''tiểu tam'' đi giựt chồng người ta để rồi bị một cái tát đau đớn thức tỉnh chính mình. Rồi cuối cùng cô lao đầu vào một cuộc hôn nhân gượng ép để che giấu sự tổn thương.
Một người phụ nữ độc lập như Lam, giàu có vậy mà phải chịu cảnh chồng ngoại tình để rồi tự làm tổn thương mình để níu kéo cuộc hôn nhân trên hình thức.
Sẽ không ai có thể cứu lấy họ ngoài chính bản thân mình, trước những cuộc tình tan vỡ và hôn nhân sóng gió phụ nữ cần phải chịu trách nhiệm cho chính hạnh phúc của mình. Phụ nữ cần phải tỉnh táo trong những quyết định, cần phải buông bỏ khi cần thiết và cần phải yêu thương chính mình bằng mọi giá.
Tạm kết
Hôn nhân là tấm gương phản chiếu những góc khuất trong chính chúng ta và để duy trì được nó cần phải có sự trân quý, tôn trọng và chân thành. Đừng để hôn nhân tầm thường hóa một điều vô cùng đẹp là tình yêu, hãy để cả hai song song mà tồn tại để rồi bạn sẽ không bao giờ cảm thấy nuối tiếc vì cuộc hôn nhân tan vỡ.
Tiếp tục đón xem Cây Táo Nở Hoa phát sóng vào lúc 20g00 thứ 2-3-4 hằng tuần trên siêu ứng dụng giải trí VieON.
Nguồn: TH&PL