Giữa những mất mát, đau thương hậu đại dịch, muốn mang đến những "liều thuốc tinh thần" dành tặng bạn.
Ngày đầu tháng 12/ 2021, như một thói quen tôi lướt đọc những dòng tin tức – điều mà tôi vẫn làm suốt nhiều tháng qua. Vẫn là những con số F0 "nhảy" liên tục. Và có lẽ đã đến lúc tôi quen dần khi nhìn thấy những điều này, không lo sợ, không chơi vơi vì tôi biết, mình phải thích nghi với nó.
Sau giãn cách, tôi đã tập quen việc "sống chung với dịch", chắc hẳn các bạn sẽ thấy có chút phiền hà với khái niệm này. Tuy nhiên, tôi gọi nó là sự thích nghi. Mặc dù thế, tôi cũng nhận ra rằng, dường như những đau thương trong đại dịch vẫn còn hiện hữu xung quanh mình.
Công việc của tôi có cơ hội được tiếp xúc với nhiều nghệ sĩ và tôi cũng từng nghe họ kể về những ngày chiến đấu F0 của mình. Tôi tò mò muốn biết thêm nhiều về những câu chuyện đó, sẽ thật hay ho khi những mẩu chuyện chiến thắng COVID-19 của họ góp phần tạo thêm động lực đối với các bệnh nhân F0. Và hôm nay, đến tìm nghệ sĩ…
Xin chào các độc giả của , ngồi tâm sự những dòng này với mọi người là thời điểm Chi đã vượt qua hết biến cố của dịch bệnh. Như đã chia sẻ trước đó, gia đình mình gồm 5 thành viên đều mắc COVID-19 và tự điều trị tại nhà. Cũng đã có những mất mát, đau thương khi mình nhận tin hai người cô của mình ra đi mãi mãi trong đại dịch. Hơn ai hết, Chi hiểu rõ, đây không phải là thời điểm để buồn bã, lóc khóc mà mình cần mạnh mẽ để chiến đấu với căn bệnh này. Và khi kể lại những điều này, không phải vì Chi muốn mang những tổn thương của bản thân để than vãn, khóc lóc, mà Chi tin rằng, có thể lấy tổn thương để chữa lành tổn thương.
Trải qua biến cố dịch bệnh, hiện gia đình mình đã trở lại cuộc sống bình thường. Di chứng từ căn bệnh đôi khi khiến mình và mẹ cảm thấy khó ngủ, chập chờn. Tuy nhiên, không sao cả, đối với mình, khoảng thời gian kinh khủng nhất của gia đình cuối cùng đã vượt qua rồi.
Và chắc chắn một điều, những gì Chi chia sẻ không phải là cố tỏ ra lạc quan đâu. Mà Chi luôn trong tâm thế lạc quan mọi thứ xảy ra với mình. Lạc quan không có nghĩa là mình vui vẻ với điều đó mà là mình đón nhận khó khăn một cách thật tích cực để vượt qua điều đó dễ dàng hơn. Không có một "khoảng tối" hay sự gồng gánh nào của một mình Chi hết. Đây là cuộc chiến của cả gia đình, mọi người ai cũng san sẻ, đoàn kết để vượt qua.
Đối với Chi, mọi thứ trải qua đều có giá trị của nó, sau biến cố dịch bệnh, mình trân trọng những gì đã có, yêu thương gia đình hơn, quan tâm tới sức khoẻ hơn. Và một điều đặc biệt, Chi thấm thía hơn câu nói "Hoạn nạn mới thấy chân tình", cũng sẽ rất hay ho nếu ta xem COVID-19 như một phép thử trong thời điểm hiện tại nhỉ? Khi chẳng may ta trở thành bệnh nhân F0, hãy thử xem ai là người thật sự đối đãi tốt với ta, từ đó càng trân trọng hơn những giá trị xung quanh.
Dịch bệnh vẫn đang hiện hữu, là người đã trải qua sự khủng hoảng do dịch bệnh, hơn ai hết Chi hiểu nỗi lòng của các bệnh nhân F0. Hãy cho Chi gửi một cái ôm yêu thương đến mọi người, các bạn phải luôn giữ tinh thần thật lạc quan nhé. Hãy trang bị cho mình kiến thức liên quan đến covid để sẵn sàng chiến đấu bất kỳ lúc nào mà không bị rơi vào trạng thái hoang mang sợ hãi.
Với tất cả những điều đang hiện hữu, Chi đặt một niềm tin mạnh mẽ về ngày chúng ta sẽ khỏe lại. Dù có chậm một chút nhưng tất cả cũng là vì an toàn cho chúng ta.
Hậu giãn cách, Chi cảm thấy bản thân đang rất hào hứng với công việc. Mình tiếp nhận những dự án mới bằng năng lượng dồi dào và tâm thế sẵn sàng làm mọi chuyện. Chúng ta - những người làm nghệ thuật đã phải trải qua khoảng thời gian giãn cách dài, trông ngóng khá lâu để được quay trở lại sân khấu. Và bây giờ đã đến lúc chúng ta nói nhiều hơn về những dự định của mình.
Tôi muốn kể với mọi người về món quà âm nhạc vừa ra mắt - "Bolero lâu phai" - Nghe có vẻ lạ mà quen, đây sẽ là lần đầu tiên khán giả sẽ nghe thể loại Bolero với 4 ca khúc kinh điển phối trên nền nhạc Lofi và được chọn lọc phù hợp từ chủ đề, câu chuyện. Hy vọng đây sẽ là một màu sắc dễ thương Chi gửi đến khán giả, cũng như là một món quà tinh thần Chi tự dành cho bản thân sau khi trải qua biến cố dịch bệnh. Phương Mỹ Chi của hôm nay và ngày mai sẽ cố gắng và chăm chỉ. Bạn cũng thế nhé!
Gửi độc giả , tôi là Anh Đức! Hôm nay, xin phép cho Đức ngồi viết ra những dòng này với tư cách là một "bệnh nhân F0" chứ không phải là một "diễn viên Anh Đức", hãy tiếp nhận nó như một lời tâm tình của người từng trải qua biến cố dịch bệnh: Anh Đức làm được, bạn cũng sẽ làm được.
Cách đây không lâu, chắc hẳn các bạn từng đọc được những chia sẻ của tôi về hành trình chiến đấu với COVID-19. Đúng là cuộc đời luôn có những điều bất ngờ xảy ra với chúng ta nhỉ? Mặc dù đã rất cẩn thận để giữ an toàn cho bản thân, tuy nhiên, Anh Đức cũng bất ngờ trở thành một bệnh nhân F0 vô tội vạ. Nhưng mà không sao, nếu con virus kia chọn tôi làm mục tiêu thì tôi cũng nhất định không nhân nhượng.
Và rồi, như các bạn đã thấy, tôi đã hoàn toàn đánh bại con virus kia sau 20 ngày điều trị. Tất nhiên, tôi hiểu cảm giác của các bạn, đôi lúc sẽ cảm thấy hơi đuối sức khi chiến đấu với nó, tuy nhiên, ở thời điểm đó, tôi không cho phép mình thua nó. Bởi Anh Đức hiểu rõ, mình không phải là bệnh nhân F0 duy nhất, có hàng triệu ca F0 đang kiên cường chiến đấu ngoài kia thì tại sao mình không thể.
Tôi từng là F0 và giờ đây đã khoẻ mạnh và trở lại cuộc sống bình thường, chính vì thế, bạn cũng có thể. Đừng bao giờ để bản thân rơi vào tiêu cực, bạn không bao giờ một mình đâu. Không chỉ gia đình, bạn bè luôn dõi theo bạn mà chính tôi và tất cả đồng bào mình đều cầu chúc bạn mau khoẻ lại. Hãy luôn giữ tinh thần thật tốt, cố gắng tuân thủ các chế độ ăn uống thuốc thang cẩn thận.
Chấp bút cho những dòng chữ này, tôi thầm mong tất cả mọi người đều bình an và vượt qua đại dịch. Việt Nam của chúng ta đang từng bước hồi phục, vượt qua những đau thương mất mát. Tôi mong rằng mọi người hãy luôn nâng cao tinh thần phòng chống dịch dù trong bất cứ thời điểm nào. Chúng ta đừng bao giờ chủ quan, bảo vệ bản thân thật tốt cũng là cách bảo vệ những người xung quanh mình. Cùng nhau vượt qua đại dịch thật an toàn nhé mọi người ơi!
Tớ, bố và mẹ đã vượt qua COVID-19 rồi!
Sau khi thấy gia đình mình có những triệu chứng cảm sốt, mình đã quyết định test nhanh và phát hiện mình và gia đình bị covid (trừ chị mình may mắn âm tính). Mình thật sự đã rất hoang mang và lo lắng vì bố mẹ đã lớn tuổi và còn có bệnh nền, nhưng cũng may nhờ sự động viên của những người bạn mà mình ổn định hơn. Sau đó mình báo lên phường để test PCR lại và tiếp theo 2 ngày sau test, nhà mình được báo đi cách ly chữa trị tập trung (nhà mình không được cách ly tại nhà vì có người lớn tuổi cũng như để bảo vệ chị mình), cũng may mắn là bố mẹ và mình được đưa đi chung một nơi nên có thể chăm sóc lẫn nhau.
Thật sự phải cảm ơn những người bạn đã hỗ trợ gia đình Thắng nhiệt tình từ những ngày đầu, những y bác sĩ, điều dưỡng đã rất tận tâm chăm sóc (phải chứng kiến mới biết họ đã hy sinh và cực nhọc thế nào) và đặc biệt là những người bạn, cô chú cùng là F0 nhưng đã rất dễ thương giúp đỡ lẫn nhau trong những ngày ở khu cách ly. Thật sự đây là một trải nghiệm tuy vất vả nhưng rất đáng nhớ với Thắng.
Thắng vẫn nhớ trên chuyến xe lúc cả nhà mình được đưa đi cách ly một người bạn đã nhắn tin cho Thắng: "Cậu và bố mẹ cố gắng mau khỏe nhé, nhanh trở về với tụi tớ". Mình đã khóc rất nhiều khi đọc được, không phải vì buồn mà là cảm thấy cảm động, mình đã nhắn lại: "Tớ Hứa Mà".
Và nay sau 20 ngày chiến đấu, tớ và bố mẹ đều đã được xuất viện về nhà, bây giờ Thắng có thể dõng dạc để nói to lên rằng: "Tớ và bố mẹ đã chiến thắng COVID rồi đây. Tớ đã trở về với các cậu đây".
Đối với tớ, việc bản thân và gia đình vượt qua được covid vừa là một sự may mắn vừa là một trải nghiệm đáng nhớ. Nhờ vậy mà tớ biết trân trọng sức khỏe bản thân cũng như giữ cho mình một tinh thần vui vẻ và lạc quan hơn.
Thắng muốn gửi một lời động viên đến tất cả mọi người rằng, dù covid rất đáng sợ và làm cuộc sống chúng ta bị đảo lộn nhưng mọi người có thấy rằng chúng ta có cơ hội xích lại gần nhau hơn và trân trọng những giá trị nhỏ bé mà bình thường chúng ta hay bỏ quên hay không. Hãy chuẩn bị cho bản thân một tinh thần thật tốt, một vốn kiến thức thật vững về căn bệnh này, Thắng tin chúng ta sẽ vượt qua được, sớm bình thường lại cuộc sống, và biết đâu chúng ta sẽ học được cách trân trọng từng giây từng phút trong cuộc đời này hơn.
Sài Gòn, những ngày sang đông, năm 2021.
Gửi các độc giả , tôi là Quách Tuấn Du - một bệnh nhân F0 vừa hồi phục. Ngồi viết lại những dòng này cũng là lúc tôi đã ngẫm về khoảng thời gian kinh hoàng đã xảy ra với mình. Và tôi mong mọi người hãy tiếp nhận nó như một lời tâm tình của một bệnh nhân F0 đã từng...
Tôi phát hiện mình bị dương tính với COVID-19 vào thời điểm giữa tháng 9/2021. Mặc dù trước đó tôi đã test nhanh và cho kết quả âm tính. Tuy nhiên, đến hôm sau tôi thấy trong người có triệu chứng lạ nhưng đau họng và phát sốt nhẹ. Tâm lý bất an khiến tôi phải nhờ ngay đội y tế để hỗ trợ và kết quả xét nghiệm PCR là tôi đã bị F0.
Chắc chắn cảm xúc khi biết mình trở thành F0 cũng như bao người, tôi lo lắng và bất an. Nữ ca sĩ Phi Nhung - người chị thân thiết của tôi thời điểm ấy bệnh tình đã chuyển nặng, tôi hoang mang khi sợ con virus kia cũng khiến tôi có chuyện chẳng lành.
3 ngày đầu, tôi có cảm giác vô cùng tức ngực, khó thở đến mức tôi thấy cần bình oxy để hỗ trợ hoặc phải vào bệnh viện. Khoảng thời gian 14 ngày chống chọi với COVID-19, đối với tôi nó dài vô hạn. Khi cơn bệnh kia bắt đầu hoành hành và mang đến những triệu chứng "bất thường" đã khiến tôi rất sợ. Thậm chí, đó là cảm giác nghĩ mình sẽ không thể sống nổi.
Đã có những lúc tôi rất tuyệt vọng. Trong một phút nào đó, tôi nghĩ lỡ bệnh tình chuyển nặng như chị Phi Nhung thì phải làm sao. Và tôi đã viết lại bản kê khai tài sản, gần như là di chúc để trừ trường hợp xấu nhất xảy ra với mình. Tôi không nghĩ cuộc đời mình lại có lúc phải rơi vào hoàn cảnh tiêu cực như thế.
Vì từng là một bệnh nhân F0 nên tôi hiểu rõ, cảm giác lo sợ, bất an của bạn thế nào nhưng hãy xem đây là cách tôi đã đối diện với nó.
Mặc dù rất lo lắng nhưng tôi luôn cố trấn an tinh thần và có những biện pháp hiệu quả để áp dụng trong thời gian điều trị. Tôi thường xuyên vận động, tập thể dục trong phòng và áp dụng thêm các biện pháp dân gian như khò muối, xông mũi bằng chanh sả hàng ngày.
Nhớ lại hành trình điều trị bệnh của mình, tôi cũng thấy bản thân rất may mắn khi có đội ngũ y tế địa phương hỗ trợ nhiệt tình. Tôi có hai người em ở chung nhà nên đã thay nhau chăm sóc, nấu ăn khi tôi cách ly ở phòng riêng. Mất khoảng 2 tuần để tôi điều trị và hồi phục hoàn toàn.
Tuy nhiên, điều khiến tôi có động lực mạnh mẽ để chiến thắng căn bệnh này chính là cái nghề của mình. Tôi nghĩ về những ngày đi diễn, nghĩ về những ước nguyện của bản thân chưa làm được và tôi cố gắng.
Những ngày bị nhiễm bệnh, tôi nghĩ nhiều về đêm liveshow còn chưa kịp thực hiện của bản thân. Tôi nghĩ về một sân khấu ấm áp, nơi có Quách Tuấn Du và khán giả thân yêu của mình. Vì chưa chưa làm được nên tôi nhất định phải sống, phải kiên cường.
Tôi mang những quần áo đi diễn của mình treo khắp phòng và rơi nước mắt khi ngắm nghía chúng mỗi ngày. Tình yêu với nghề nó lớn lao như thế, cả tuổi trẻ tôi đã cống hiến cho nghề, bây giờ không thể vì một con virus mà mất đi tất cả. Hành trình chiến đấu với nó vô cùng khó khăn nhưng tôi biết mình không cô đơn. Bên cạnh tôi vẫn còn rất nhiều người yêu thương, tôi có gia đình, tôi có khán giả vẫn trông chờ ngày tôi trở lại sân khấu.
Trước khi bị nhiễm bệnh, tôi luôn cố gắng chạy theo việc kiếm tiền, chạy show ngày đêm mà không nghĩ đến sức khỏe. Cho đến ngày bị nhiễm bệnh, tôi mới nhận ra, mình cần trân trọng sức khỏe của bản thân hơn. Tôi vẫn sẽ làm việc nhưng cần một mức độ an toàn. Cuộc sống chạy theo những điều hối hả đôi khi khiến chúng ta quên đi những lúc cần yêu chiều bản thân. Ở mùa dịch, có tiền cũng chưa chắc đã làm gì được.
Sau dịch bệnh tôi đã dành thời gian để hưởng thụ nhiều hơn, thay vì bay ngày đêm đi lưu diễn thì tôi cần có những chuyến du lịch để nghỉ ngơi. Hiện tại, tôi đã trong tâm thế sẵn sàng quay trở lại công việc và cuộc sống bình thường. Có thể ngành giải trí chưa được mở rộng nhưng tôi đã nhận lịch diễn ở một số nơi hải ngoại.
Các bệnh nhân F0 ơi! Đừng lo lắng và sợ sệt nhé. Có thể câu chuyện của tôi không là điểm chung của ai, tuy nhiên, tôi hy vọng sẽ là một phần năng lượng tích cực gửi đến các bạn. Tôi đã từng…. và đã chiến thắng nó. Có một điều tôi rất muốn khuyên mọi người, trong lúc đang điều trị không nên đọc những thông tin tiêu cực. Việc xem số ca mắc COVID-19 nhảy liên tục sẽ dễ khiến chúng ta tuột dốc tâm trạng. Tinh thần là điều cần thiết nhất trong đợt dịch mà.
Trái tim kinh tế của Việt Nam - TP.HCM - và phần lớn lãnh thổ đất nước vừa trải qua khoảng thời gian giãn cách xã hội nghiêm ngặt vì đại dịch Covid-19. Tất cả hoạt động đang tái khởi động về trạng thái bình thường mới sau những cố gắng của chính phủ và người dân. Tuy nhiên, những dư chấn ám ảnh của đại dịch sẽ khiến cho thế hệ chúng ta không bao giờ quên. Hơn 23.000 người Việt Nam đã ra đi mãi mãi (thống kê cho đến tháng 11/2021) và những tổn thương từ thể chất đến tinh thần khó có thể nào lành.
khởi động chiến dịch nội dung #YouAreNotAlone với một mục đích duy nhất: góp phần hồi phục và chữa lành tất cả tổn thương hiện hữu. Chúng tôi, ban biên tập cùng với những người bạn đồng hành, thật tâm mong rằng, tất cả cùng chung tay để không ai phải lẻ loi một mình khi cuộc sống dần hồi phục.
Nguồn:TH&PL