Giờ tôi hiểu người ta chê tôi vì: 1- Người ta không thích mình. Không làm gì thì cũng không thích. 2- Người ta đang bảo vệ 1 người nào đó. 3- Có thể trong chính họ có sự tổn thương. Nên họ dùng sự tổn thương đến người khác.
Chúng ta bắt đầu bài viết này khác một chút.
Ở cuối buổi phỏng vấn với Thúy Vân, tác giả bài viết hỏi cô 1 câu hỏi khá công nghiệp rằng sắp tới, cô sẽ làm gì?
Nhân vật đủ tỉnh táo để không kể ra hết những gì đã chuẩn bị sẵn. Nhưng cô nói, càng xem thì càng vỡ lẽ ra nhiều thứ.
Nhưng tác giả bài viết nhận ra rằng bản thân đã vỡ lẽ vì nàng Á hậu này ngay trong chính buổi phỏng vấn (diễn ra ít ngày sau dự án Trái tim yêu thương).
Vỡ lẽ bởi không khí. Thúy Vân tạo cảm giác nhiều xa cách nhưng khi chạm mặt thì có rất nhiều sự khiêm tốn.
Vỡ lẽ bởi câu chuyện, tác giả đã kịp hỏi nhân vật có ai chống lưng mà dám 1 mình đối đầu cả ekip Hoa hậu Hoàn vũ.
Vỡ lẽ bởi Thúy Vân vào lúc này khẳng định, ai cũng biết cô rồi. Giờ 1 title báo không nhấn nhá, nhạt nhạt lại làm cô vui - Để hiểu, nhân vật có cả quãng dài chóng mặt vì những tựa đề mang tính sát thương?
Nhiêu đó đủ để bạn cùng tôi tìm hiểu về cô gái này?
Đầu tiên, tôi làm được những điều mình mong muốn, thực hiện ước mơ của bản thân. Sau đó, tôi thấy sự đón nhận của khán giả.
Tôi thấy mọi khó khăn hay chưa trọn vẹn trước đó được đền bù một cách xuất sắc.
Bản thân tôi đã từng trải qua giai đoạn đó, chưa chắc trong tương lai đã lại không trải qua. Cuộc sống mà.
Đó là lý do tôi lập nên quỹ này. Từ hành trình bản thân, tôi muốn truyền cảm hứng. Tiếp sau đó là hành động cụ thể: Workshop, học bổng,… để phần nào các bạn đến gần với ước mơ.
Câu chuyện này được nhắc lại tại họp báo của tôi, người ta nói tôi gần 30 tuổi mới bắt đầu làm ca sĩ. Người khác 15,16 tuổi họ đi hát rồi mà sao giờ tôi mới làm?
Và dù có khó khăn tôi sẽ vượt qua. Vượt qua rồi thì tôi muốn bản thân mình truyền cảm hứng cho những bạn muốn làm ca sĩ. Hay nói rộng hơn là những người trong bất kỳ hoàn cảnh nào. Miễn là họ dám ước mơ, đeo đuổi và thực hiện ước mơ đó.
Ước mơ của mình đạt được thành quả nhưng lại ảnh hưởng lợi ích, tinh thần, sức khỏe của người khác… Tôi không nói là nên hay không nên nhưng tôi nghĩ là… nên cân nhắc.
Tiếp đến nên biết hoàn cảnh mình đang thế nào? Nếu có ước mơ mà hoàn cảnh thuận lợi thì 10 ngày cũng thực hiện được ước mơ.
Nhưng nếu khó khăn nhiều hơn, thì mình cứ kiên định đi… nhiều năm, ước mơ rồi cũng thành hiện thực.
Chúng ta đang sống cuộc sống của mình. Mình phải sống 1 cuộc đời đáng sống rồi hãy nghĩ tới việc đi giúp được ai hay không.
Giờ tôi có ước mơ, mà không dám làm như giấc mơ mà không có hành động. Vậy tôi nói cho ai nghe?
Tôi hiểu được tại sao lại có câu hỏi này. Nếu ước mơ mãnh liệt thì tôi làm từ lúc nào rồi. Nhưng sao lại làm vào lúc này?
Tại sao?
Bởi tôi sợ. Một nỗi sợ xâm chiếm.
Tôi sợ thất bại. Tôi sợ chưa đủ tốt. Tôi cũng sợ không có chất liệu.
Người ta hỏi tôi định hướng thế nào? Con đường tiếp theo ra sao? Nếu thành công thì thế nào?
Thực ra tôi không nghĩ nhiều.
Điều tôi nghĩ tới là cảm xúc. Tôi có cảm xúc với điều này hay không? Trái tim của tôi có đập nhanh khi nghĩ về điều này hay không?
Ngày xưa tôi sợ gây tranh cãi lắm. Chẳng biết đối diện thế nào. Nhưng giờ tôi hiểu là lúc nào cũng tranh cãi thôi. Sao mà làm hài lòng tất cả được. Và bởi thế, hành trình này không chỉ là thực hiện ước mơ mà còn là vượt qua nỗi sợ.
Mọi người hay nói truyền thông của tôi xưa giờ toàn từ 1 phía. Toàn khen không à!. Như là danh hiệu cao, tri thức, rất nhiều mỹ từ,…
Tôi rất trân trọng những điều đó, nhưng những điều đó mình lại không thấy được để phát triển thêm…
Nhưng nghe khen nhiều thì không biết sai chỗ nào để sửa. Nghệ sĩ như 1 sản phẩm. Lúc đó tốt thì được khen, nhưng tới lúc thoái trào theo tự nhiên thì ai chê để sửa đây?
Tiếp nhận nhiều lời khen khiến mình chẳng biết phải nâng cấp cái gì. Đến giờ thì khen chê có hết. Tôi mừng.
Mấy năm qua thì người ta hay chê tôi không hợp nhan sắc cuộc thi nào đó. Rồi chê răng dài quá vậy? Sao cười chẳng xinh.
Tôi nghĩ thật sự cơ bản là mỗi người sinh ra một khuôn mặt khác nhau. Và mình có quyền tự hào với những gì mình đang có. Chê nhan sắc hay chê những thứ vốn thuộc về người đó thì có thay đổi được không?
Cũng thay đổi được nếu phẫu thuật. Nhưng tôi không chọn điều đó.
Điều tôi thấy vô lý là sao lúc tôi cố gắng thì không nhìn vào những điều đó mà lại đi chê những điều cảm quan?
Sau rồi tôi hiểu con người là cảm quan, để cảm xúc dẫn lối. Có thể vì mình đang tấn công người khác để bảo vệ người mình thương.
Hiểu ra rồi thì tôi thương. Thương rồi thì chấp nhận. Chuẩn bị rồi nên đến giờ đối diện mọi thứ bình thản.
Giờ tôi hiểu người ta chê tôi vì:
1- Người ta không thích mình. Không làm gì thì cũng không thích.
2- Người ta đang bảo vệ 1 người nào đó.
3- Có thể trong chính họ có sự tổn thương. Nên họ dùng sự tổn thương đến người khác.
Xác nhận đi làm ca sĩ không thể ra 1 bài. Cứ để những cái đó ảnh hưởng đến mình thì những cái sau thì sao? Sống trọn vẹn với lời khen chê. Đọc hết nhưng không để ảnh hưởng.
Để xem nào, chắc đây là sự cố gắng của tôi và tập thể. Mọi người cùng vượt qua giới hạn bản thân để làm. Điều tôi thích hơn ở sản phẩm đó là cách tiếp cận. Trái tim yêu thương khi tiếp cận khán giả, mỗi người có cách cảm nhận khác nhau.
Không phải nhạc hay hay dở, nhảy đẹp hay chưa? Mà câu chuyện tôi tiếp cận thế nào?
Âm nhạc thì tôi hy vọng thỏa mãn được đa số công chúng: Những người thích nghe nhạc catchy để nhảy nhót chẳng hạn. Nhưng ngay cả những người thích ý nghĩa nhân văn thì phần lời cũng đáp ứng được.
Phần nhìn thì lớp lang trong MV cũng có thể giúp mọi người có vài trang giấy để phân tích. Sản phẩm này nhìn vào là thấy sự đầu tư nghiêm túc. Tôi nói vậy thôi (cười).
Tôi có đọc bài báo nói tôi với bên Hoa hậu Hoàn vũ là NƯỚC với LỬA. Đó là những hướng đi của truyền thông và tôi cũng có nghĩ tới.
Ở câu chuyện này, tôi muốn khán giả là người tự có đáp án cho mình. Đúng và sai là chấp niệm của mỗi người. Nếu Thúy Vân đúng, mọi người sai thì là tôi tự mãn. Còn nếu nói Thúy Vân sai, mọi người đúng thì tôi đã không công bằng với khán giả bảo vệ tôi.
Sau tất cả mọi chuyện, tôi đã không chọn phỏng vấn, không chọn nói ra hay chứng minh… Tôi giữ im lặng và chọn tương lai của tôi.
Là ca sĩ khi làm MV, tôi cố gắng thu thập thật nhiều chất liệu.
Nội dung liên quan
Không chỉ tổ chức Hoa hậu Hoàn vũ hay bất kể tổ chức nào, không nên đặt ra là tôi lớn hay tôi nhỏ. Hãy đặt trên nền móng 2 bên tôn trọng nhau.
Chúng ta có kiến thức, học vấn và nhiều thứ. 1 bên cần kiến thức – 1 bên cần kinh nghiệm. Nên tôn trọng lẫn nhau.
Cá nhân tôi, tôi không nghĩ vậy!
Đó là lý do tôi mời chị Phương. Tôi tin những gì chị Phương nói là muốn tốt cho tôi. Tôi có niềm tin đó và tôi đã đúng.
Khi tôi gọi cho chị Phương, 2 chị em có cơ hội nói chuyện với nhau. Không phải để giải thích mà là để hiểu nhau. Cả 2 hiểu nhau hơn và tôi nghĩ đó là cái kết đẹp.
Trực giác của tôi là Vũ Thu Phương không có ý đồ gì xấu với tôi. Tôi thương và cảm phục chị.
Tôi biết được đã có fan viết thư xin lỗi vì hiểu lầm chị Phương ngay sau khi xem MV.
Với tôi, không có Vũ Thu Phương hay Khánh Vân, tôi vẫn làm dự án này. Nhưng không có họ thì mọi chuyện đã khác.
Tôi có gửi thư mời cho anh Công Trí. Tiếc là anh đang ở Ý. Trong MV, tôi cũng diện đồ của anh.
Tất cả để mọi người hiểu, tôi luôn muốn và cố gắng mọi mối quan hệ đều trở nên tốt đẹp.
Tất cả đều rất thật. Đúng 1 chương trình truyền hình thực tế. Không phải chương trình truyền hình thực tế về nhan sắc nào cũng làm được điều này.
Một chương trình thành công là 1 chương trình làm ra bằng cái tâm chứ không phải để trả tài trợ hay đối phó. Tôi tin Miss Fitness là một chương trình như vậy.
Câu chuyện của các bạn Hoa hậu khi thi hãy cố hết sức. Dành được danh hiệu, tiền thưởng hay sự nổi tiếng,… hay bất kể những gì các bạn hướng tới nhưng các bạn phải biết… đó không phải nghề. Nếu các bạn chọn nó, thì các bạn phải trau dồi và có thêm nghề như ca sĩ, người mẫu hay diễn viên,…
Càng nhiều cuộc thi, nhưng tố chất của cô Hoa hậu, Á hậu đó thế nào thì mới giúp các bạn đó bật ra. Càng nhiều cuộc thi thì những cuộc thi chất lượng mới danh giá. Ai cũng có nhu cầu giải trí mà.
Tuy nhiên, qua những va vấp hay chưa trọn vẹn thì cũng là cơ hội học hỏi. Tôi thì không kỳ vọng 1 nàng hậu phải tốt 100%. Tôi cũng đâu có hoàn hảo. Nhưng quan trọng là khi nhận ra sai ở đâu thì mình hoàn thiện chỗ đó.
Tôi cũng nói về Kỳ Duyên, Minh Tú và cả BTC là tôi đến không phải để giành spotlight. Tôi là ai, giờ mọi người biết hết rồi.
- Xin cảm ơn những chia sẻ của Thúy Vân!
Nguồn:TH&PL