Trấn Thành: “Tôi và Hari là một gia đình"

Trò chuyện đầu năm cùng MC hot nhất Việt Nam suốt nhiều năm qua: Trấn Thành.

tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Trấn Thành có tin vào số phận hay không? Liệu nó có tồn tại, như "số ngôi sao" chẳng hạn?
Tôi thì tin số phận và số mạng. Nó là một cuốn sách đã được viết, từ ngày sinh ra và lớn lên, ngày chết, thậm chí là chết như thế nào cũng đã được viết sẵn rồi. Chỉ là chúng ta không đọc được tới trang cuối mà sẽ phải đọc từng trang. Cứ mỗi tuổi sẽ đọc được thêm một trang mới và không cách nào đọc được trang cuối cùng, dù nó đã viết rồi.

Ai trong chúng ta rồi cũng phải chết đi, không ai biết quỹ thời gian của mình còn dài hay ngắn. Còn số ngôi sao thì tôi không có niềm tin chắc chắn vào nó. Nhưng nếu có thì nó không nằm ở ngay những trang đầu. Nó cần một hành trình tìm kiếm, giải mã và đọc kĩ từng trang, trước khi đọc tới những trang giữa hoặc gần cuối. Nói cách khác, có số phận ngôi sao hay không, còn tùy vào việc bạn có tìm kiếm được nó hay không?

Khái niệm ngôi sao rộng lớn lắm. Một bác sĩ giỏi chính là một ngôi sao trong ngành y. Một thầy giáo giỏi là ngôi sao của học trò. Một người lính dũng cảm cũng là một ngôi sao của Tổ quốc. Sân khấu, giải trí chỉ là một lĩnh vực nhỏ có xuất hiện những ngôi sao.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Điều gì có làm nên một ngôi sao, theo Thành? Liệu có phải là tài năng thiên bẩm?
Tài năng thiên bẩm có tồn tại và được ban phát cho một số người may mắn. Nhưng nó không thể làm nên một ngôi sao. Tôi nghĩ tài năng thiên bẩm có nghĩa nếu người khác học một bài học trong 10 ngày thì những tài năng thiên bẩm chỉ mất 3-4 ngày để học. Đó là 1 lợi thế của họ.

Nhưng nếu bạn có đôi chân của Messi nhưng lại không có niềm đam mê, khát khao đá bóng, bạn có thể chỉ là một người bình thường giữa hàng tỷ con người. Tôi có đọc và thấy làm nên một người thành công cần tới 9 chỉ số: IQ - chỉ số thông minh, EQ - chỉ số cảm xúc, SQ - chỉ số thông minh xã hội, CQ - chỉ số sáng tạo, PC - chỉ số say mê, AQ - chỉ số vượt khó, SQ - trình độ biểu đạt ngôn ngữ, MQ - chỉ số đạo đức và StQ - chỉ số ngu ngốc!

Có những người có IQ cao nhưng lại không thể thành công, vì họ không kiểm soát và chế ngự được cảm xúc của mình (EQ). Có những người được trời ban cho tài năng, nhưng họ không có sự say mê thì rất khó theo đuổi mục đích tới cùng. Còn thiếu đi AQ - tức là chỉ số vượt khó, thì rất dễ bị gục ngã trước hoàn cảnh khó khăn. Thậm chí có các chỉ số quan trọng rồi nhưng thiếu SQ - khả năng diễn đạt, truyền tải những ý tưởng trong đầu mình, người ta cũng khó thành công.

Tôi thì thấy tâm đắc với MQ - chỉ số đạo đức. Hiểu đơn giản, tôi nghĩ chỉ số đạo đức là biết suy nghĩ cho mình và người khác. Nếu chỉ nghĩ tới mỗi việc bán bánh thu tiền mà không quan tâm tới chất lượng bánh dở tệ, anh chỉ bán được một lần. Khách hàng sẽ không lặp lại 1 lỗi tới 2 lần. Khi làm phim, tôi luôn có một suy nghĩ trong đầu: "Khán giả bỏ tiền mua vé để xem phim của mày. Đừng làm người ta cảm thấy lãng phí tiền. Làm sao làm, để chừng nào ra phim khán giả còn muốn đi coi"

StQ là một chỉ số thú vị. Tôi thích định nghĩa nó là "chỉ số điên rồ" hơn. Những thiên tài trên thế giới đều suy nghĩ không giống số đông. Họ tìm ra những điều thú vị mới mẻ của riêng mình. Nếu Steve Job đặt những thiết kế của Nokia làm chuẩn mực, thế giới này sẽ không bị thống trị bởi Iphone - một thứ điện thoại hoàn toàn khác. Elon Musk cũng vậy. Những ý tưởng của ông ta đều bị đánh giá là điên rồ, nhưng sự điên rồ đó tạo ra một ngôi sao Elon Musk. Suy nghĩ của ông ta không bị giới hạn và tôi cũng luôn muốn mình như vậy.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Nhân nói về sự ngưỡng mộ, tôi thấy bạn là một người ngưỡng mộ rất nhiều nghệ sĩ. Tôi có thể đọc vài cái tên: Mỹ Tâm, Hà Trần, má Ngọc Giàu, Lê Giang, Sơn Tùng MTP, NSND Việt Anh...Có gì khó khăn khi ngưỡng mộ ai đó, trong khi bản thân mình chính là một ngôi sao?
Làm sao một người có thể hay khi không thấy ai hay? Bạn không thấy ai hay thì tôi tự hỏi bạn có thể học cái hay từ đâu? Sự ngưỡng mộ của tôi không chỉ dành cho đồng nghiệp, cho những người thành công, mà cho bất kì ai tôi thấy họ hay. Góc nhìn của tôi về một người luôn là dù họ có tới 9 điểm xấu và một điểm hay thì mình cũng phải công nhận cái hay của họ. Biết ngưỡng mộ cái hay của người khác, mình sẽ muốn học theo và trở thành như họ.

Cũng có một số người, khi họ chạm tới một đỉnh cao nào đó thì cái đỉnh cao lại trở thành chiếc tạ ghì họ lại. Họ không tiếp nhận, ghi nhận, công nhận những thứ hay ho xung quanh. Khi ngưng hết sự công nhận với mọi thứ trên thế giới, không còn thấy thứ gì hay ho trên đời thì đó cũng là lúc chúng ta hết hay rồi.

Cái cổng kết nối với thế giới bị mất wifi rồi. Cái hay của thế giới không thể xâm nhập vào cơ thể của bạn thì làm sao bạn hay hơn được nữa? Mình phải biết ngưỡng mộ một ai đó, bởi cái mình thấy hay cũng chính là thứ mình chưa có.

Tôi cũng có biết những suy nghĩ: "Trấn Thành mà Idol ai, bày đặt xạo! Ai cũng là idol của nó hết". Tôi rất muốn hỏi họ: "Ủa mấy bạn không có idol hả? Bạn không có thích ai hết hả? Hay bạn chỉ thích được một người và bạn tin rằng ngoài người đó, không còn ai hay nữa hả?" Mình đừng để định nghĩa về cái "hay" của mình bị bó hẹp, mình sẽ thấy được nhiều điều hay ho hơn. Lúc đó thì chúng ta sẽ ngưng chê bai, vì chúng ta bận dành sự ngưỡng mộ cho những cái hay ở xung quanh.

Chê bai - nó là một thứ năng lượng tiêu cực và thế giới này chẳng có cái gì tiêu cực mà tốt cả. Chê bai không thể làm chúng ta tốt lên, chỉ sự ngưỡng mộ mới có thể thôi.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Mỗi người thành công đều có một giấc mơ đủ lớn, nhưng riêng Trấn Thành thì lại có nhiều giấc mơ và theo tôi thấy thì chúng đều đã được chạm vào? Làm sao để một người có thể biến nhiều giấc mơ thành hiện thực?
Vì tôi ngưỡng mộ nhiều người. Tôi thấy được giấc mơ của họ và cũng muốn mình có nó.
Ngưỡng mộ là một thứ năng lượng tích cực, còn khả năng khiến mọi người vui vẻ của bạn thì là gì?
Nó là bản năng. Nó là điều tôi muốn. Tôi cũng nghĩ nó là một thứ trời sinh đã có. Không có ai không vui vẻ mà diễn hài được mười mấy năm cả. Tôi nghĩ tôi sinh ra đã được ông trời giao cho một nhiệm vụ: Đi làm người khác cười. Riêng điều này thì tôi không giải thích được, nhưng khi làm cho người ta vui, tôi luôn thấy mình hay ho và sung sướng vì điều đó. Đây là những điều rất thật, không hề đãi bôi. Tôi mê cảm giác làm người khác mỉm cười, nó làm mình hạnh phúc lắm.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Nhưng thứ gì cũng có giới hạn của nó. Có bao giờ khi năng lượng vui vẻ, tích cực của bạn cạn sạch, Trấn Thành sẽ phải đối mặt với những sự tiêu cực, nỗi buồn ra sao?
Đây cũng là một thứ không giải thích bằng khoa học được nữa. Có bao giờ bạn nghe thấy từ "thưởng thức" nỗi buồn chưa? Biết cách đón nhận nó, chính là cách để thưởng thức nó. Không có ai xui hoài, khổ hoài được cả. Chỉ là hình như chúng ta sai ở đâu đó. Chưa đủ phấn đấu hoặc phấn đấu sai cách, sai thời điểm. Hoặc cũng có thể do cách chúng ta truyền tải thông tin ra thế giới có vấn đề.

Nếu một người mà trái tim họ thật sự muốn khá lên thì không thể nào tệ mãi. Khi họ vẫn tệ hoài thì có nghĩa là họ vẫn đang làm cùng một cách, mắc cùng một lỗi và không đổi cách. Một trong những lỗi thường gặp là mắc kẹt trong nỗi buồn và không thể suy nghĩ gì về giải pháp để khá hơn.

Có khi vì thế nên người ta luôn sợ nỗi buồn và tìm mọi cách kiếm tìm hạnh phúc. Nhưng hạnh phúc thì không thể tìm thấy ở bên ngoài. Nó là cảm nhận của mình. Ăn một chén cơm cũng là hạnh phúc, nếu anh thấy đó là hạnh phúc. Ăn sơn hào hải vị, đi siêu xe nhưng không thể cảm thấy hạnh phúc thì vẫn là người bất hạnh thôi.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Bạn kiểm soát rất tốt mọi thứ, nhưng hình như có một thứ bạn không kiểm soát nổi: Cơn giận dữ khi thị phi và tiêu cực chạm tới Hari và cuộc hôn nhân?
Cơn giận này tôi nghĩ nó là một thứ bản năng. Không phải tấn công vợ tôi mà bất cứ ai tấn công phụ nữ, tôi cũng thấy họ yếu đuối, đặc biệt là đàn ông. Sự thực là tấn công phụ nữ chỉ làm đàn ông yếu đi thôi. Đàn ông trời sinh ra là phái mạnh, nếu có chuyện thì đối mặt với nhau đi, tại sao lại tấn công người phụ nữ?

Hari và tôi là một gia đình. Chúng tôi là hai nửa của một căn nhà. Bạn có tấn công vào bất cứ nửa nào thì cả ngôi nhà cũng sẽ thành hư hỏng. Bảo vệ gia đình của mình là điều bất cứ người đàn ông cũng sẽ làm. Tôi nghĩ đó là lý do cho cơn giận của tôi.

Nhưng trong hôn nhân của tôi và Hari thì cơn giận không tồn tại. Hari có một vấn đề với sự giận dữ từ người khác. Cô ấy sợ và bị ám ảnh bởi nó. Còn tôi thì hoàn toàn kiểm soát được cơn giận của mình trong quãng thời gian chung sống với Hari. Bởi tôi biết, nếu tôi không làm được, cuộc hôn nhân của chúng tôi sẽ không thể tiếp diễn tới bây giờ.

Nhưng đúng là cơn nóng giận là thứ rất khó kiểm soát. Thời gian gần đây, tôi cũng hay phải đối mặt với nó trong công việc. Có thể là công việc làm phim đòi hỏi nhiều chi tiết quá nên tôi sẽ thấy căng thẳng, dễ nổi nóng, nhưng đó không phải lời giải thích. Tôi sẽ tiếp tục hành trình tìm cách chinh phục nó. Mình đã có thể kiểm soát cơn giận với vợ mình thì cũng phải làm được điều đó với mọi người.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0
Khái niệm gia đình với Trấn Thành là gì?
Nó là những trạm dừng xe. Khi nhỏ, gia đình của chúng ta có ba mẹ và nó là trạm dừng xe đầu tiên. Khi lấy vợ lấy chồng, chúng ta bước lên trạm dừng xe thứ hai và nó cũng có tên là gia đình. Từ gia đình nhỏ này, sẽ có thêm nhiều gia đình khác của con cái chúng ta xuất hiện, tiếp tục hành trình.

Phải học cách coi mỗi trạm dừng đều là gia đình và tập trung để sống cho hiện tại. Chúng ta đều sẽ rời xa cha mẹ để trưởng thành và có gia đình của riêng mình. Phải biết cách trân trọng, yêu thương, bảo vệ người luôn tồn tại ngay cạnh bạn, bởi điều đó làm nên một gia đình đúng nghĩa.
Câu trả lời làm tôi liên tưởng tới một khái niệm đang rất phổ biến: Chữa lành. Bộ phim Tết Nhà bà Nữ cũng được chính Trấn Thành xếp loại "phim chữa lành". Vậy khái niệm của Trấn Thành về "chữa lành" ra sao?
Thế giới chúng ta đang sống có quá nhiều thông tin và thường thì những thông tin tiêu cực, độc hại sẽ thu hút người ta hơn. Chúng làm người ta quen dần, cảm thấy thú vị và dần dần không còn thấy "ngỡ ngàng" gì trước những dạng thông tin đó.

Đó là lúc cảm xúc tiêu cực lấn át trong suy nghĩ và khiến người ta không tiếc rẻ quăng những thứ độc hại vào người khác. Những công kích, chê bai trên internet chẳng hạn. Nó không tốn tiền, không tốn công, lại còn vui và mang tới cảm giác quyền lực. Nhưng khi chúng ta vui vẻ khi tấn công một ai đó, thì đó thực sự không phải một tin vui.

Còn Nhà bà Nữ, tôi chỉ mong muốn mang lại đúng một điều: Lâu lâu đi xem phim, khán giả được đón nhận một câu chuyện dễ thương, hạnh phúc. Nó có thể cho người ta ít phút ngồi suy nghĩ lại về cuộc sống, cảm thấy đâu đó quanh đây có một cuộc đời thật sự là hạnh phúc. Giữa một biển thông tin tiêu cực hàng ngày, người ta sẽ tiếp nhận lại một thông tin hạnh phúc suốt một tiếng rưỡi đồng hồ.

Với tôi thì nó giống một dạng tắm rửa, đi spa cho tâm hồn, để hạnh phúc, tình thương, tình yêu thay chỗ của những gì độc hại. Bộ phim sẽ có những thông điệp, những câu hỏi mà quá lâu rồi không ai hỏi mình đã quên mất câu trả lời. Mà câu trả lời đôi khi chỉ đơn giản là những điều mình nên làm trong cuộc sống. Vậy thôi.
tran thanh toi va hari la mot gia dinh - anh 0

Cảm ơn Trấn Thành vì cuộc trò chuyện đầu năm!

Nguồn:TH&PL

Tùng Lâm|