Trấn Thành có những chia sẻ xoay quanh về dự án Nhà Bà Nữ và "công thức" làm nên thành công.
Trấn Thành luôn được biết đến như một gương mặt vàng trong phim tết, anh nghĩ sao về điều này?
Vàng là phải đảm bảo chất lượng và sẽ không thay đổi theo thời gian nếu nói như vậy có nghĩa sẽ rất áp lực để tôi phải giữ được chất lượng của cục vàng đó. Cho nên khi có ai nói như vậy thì ngoài cái vui ra thì sẽ là một sự áp lực, phải làm sao để mọi người thấy cái chất lượng đó là đúng.
Anh có công thức nào để đảm bảo phim mình thành công không?
Như Thành đã nói, công thức của Thành là sự chân thật, làm cái gì cũng vậy, đó là những gì Thành muốn kể và đã thấy. Tất cả những gì quý vị thấy trong phim cũng là những gì xảy ra đúng như ngoài đời. Nó không hề được mỹ hóa hay hư cấu quá nhiều so với thực tế mà mình có thể chấp nhận được. Cho nên, Thành nghĩ nếu như những nhà đạo diễn làm phim cũng làm một bộ phim mà họ thật sự muốn kể cho khán giả nghe để nói lên một thông điệp nào đó, thì ít nhiều cũng sẽ có một bộ phận khán giả thích để lắng nghe cái thông điệp đó.
Công thức của Thành là sự chân thật, làm cái gì cũng vậy, đó là những gì Thành muốn kể và đã thấy.
Có nhận định cho rằng anh luôn luôn chọn người quen cho bộ phim của mình, anh nghĩ sao về chuyện này ạ?
Điều này sẽ đúng tới cuối đời tôi, tại vì mình sẽ luôn luôn dành những điều tốt đẹp cho những người thân của mình, tuy nhiên nếu họ không phù hợp thì mình sẽ không chọn, nhưng nếu họ hợp thì mình sẽ ưu tiên họ trước, tôi nghĩ vậy.
Người được Trấn Thành tin tưởng sẽ áp lực như thế nào?
Tôi không áp lực thì thôi chứ sao họ áp lực. Khi tôi tin yêu ai, tôi sẽ có áp lực ngược lại trong cách mình sẽ phải thương người ta như thế nào để đừng phụ lòng nhau. Tôi không sợ người cà chớn, chỉ sợ người chân thành thôi. Đối với người chân thành, sống hết lòng với mình thì mình mới sợ tổn thương họ, mình phải tìm mọi cách để xứng đáng với tình yêu của họ dành cho mình. Còn mấy người cà chớn tôi giải quyết nhanh lắm (Cười).
Ở trường quay thì anh khác với ngoài đời như thế nào?
Tôi thấy tôi hơi bị ma nhập trong trường quay, bằng một cách nào đó một Trấn thành đáng yêu, dễ thương ngoài đời bao nhiêu thì lên trường quay lại hà khắc, nghiêm khắc bấy nhiêu. Do đó, tôi đang tìm sự cân bằng giữa tôi trong trường quay và ngoài đời rồi. Có nghĩa là ngoài đời tôi cần nghiêm khắc hơn để những mối quan hệ của mình được chắt lọc hơn. Còn ở trường quay mình cần mềm mại hơn xíu để cho mọi người làm việc dễ thở hơn chút, chứ nghiêm khắc quá thì mọi người cũng căng thẳng lắm.
Khi làm phim điều gì khiến anh trăn trở nhất?
Nếu nói về sự trăn trở thì tôi không trăn trở lắm đâu. Khi tôi đã quyết định làm một dự án có nghĩa là mình hoàn toàn tin vào câu chuyện mình muốn kể, những gì mình chuẩn bị và tin vào diễn viên của mình. Tôi chỉ trăn trở một điều duy nhất là nó sẽ được xuất hiện vào thời điểm nào trong năm, có thuận lợi hay không thôi.
Có gì anh cảm thấy phim trước chưa tốt và muốn hoàn thành ở Nhà Bà Nữ không ạ?
Nói về cái không tốt chắc tới mai cũng chưa hết. Vì cứ vừa xong một bộ phim là tôi quay lại nhìn và nói “phim của tôi có cái không tốt rồi”. Tôi phải luôn luôn thấy được khuyết điểm trong tác phẩm của mình và sẽ cố gắng làm tốt hơn ở sản phẩm sau. Tôi cũng nghĩ đó là một tín hiệu đáng mừng, vì tôi còn thấy nó dở thì tôi còn tốt hơn được.
Khi tôi đã quyết định làm một dự án có nghĩa là mình hoàn toàn tin vào câu chuyện mình muốn kể, những gì mình chuẩn bị và tin vào diễn viên của mình.
Khi xem lại phim Nhà Bà Nữ anh cảm thấy diễn xuất của mình đã thay đổi ra sao so với phim trước? Ba tính từ để nói về diễn xuất của mình thì anh chọn như thế nào?
Thực ra ở Nhà Bà Nữ tôi rút được kinh nghiệm ở phim trước. Ở phim trước dù gì đi nữa tôi cũng là diễn viên đến từ sân khấu, cho nên mình nghĩ mình đã diễn điện ảnh rồi nhưng mà lâu lâu nó có những phản xạ vô điều kiện làm cho mình trở lại với cảm giác của sân khấu.
Cho nên tôi nhìn thấy vài cảnh vẫn rất sân khấu mặc dù mình đã cố gắng đời nhất có thể. Ở Nhà Bà Nữ tôi tìm cách để quên cảm giác đó và tôi cảm thấy diễn xuất đã tự tin hơn, đời hơn, đúng với điện ảnh hơn. Tôi sẽ tiếp tục nâng cấp bản thân mình nữa, nó không thể dừng lại ở đó. Mỗi một năm tôi sẽ tự nâng cấp bản thân mình nhiều hơn để nhìn lại sẽ thấy được sự trưởng thành của bản thân trong quá trình lớn lên trong nghề nghiệp. Nếu có 3 tính từ để diễn tả diễn xuất của mình trong Nhà Bà Nữ thì mình sẽ chọn tính từ đầu tiên là “diễn đời”, tính từ thứ hai là “diễn có chiều sâu” và thứ ba là “lột xác”.
Cho nên tôi nhìn thấy vài cảnh vẫn rất sân khấu mặc dù mình đã cố gắng đời nhất có thể. Ở Nhà Bà Nữ tôi tìm cách để quên cảm giác đó và tôi cảm thấy diễn xuất đã tự tin hơn, đời hơn, đúng với điện ảnh hơn. Tôi sẽ tiếp tục nâng cấp bản thân mình nữa, nó không thể dừng lại ở đó. Mỗi một năm tôi sẽ tự nâng cấp bản thân mình nhiều hơn để nhìn lại sẽ thấy được sự trưởng thành của bản thân trong quá trình lớn lên trong nghề nghiệp. Nếu có 3 tính từ để diễn tả diễn xuất của mình trong Nhà Bà Nữ thì mình sẽ chọn tính từ đầu tiên là “diễn đời”, tính từ thứ hai là “diễn có chiều sâu” và thứ ba là “lột xác”.
Theo anh thì phim của mình theo đuổi những giá trị gì?
Tất cả các tác phẩm của tôi dù là điện ảnh hay là khi tôi là MC đều hướng đến giáo dục. Tôi luôn muốn nó là một điều gì đó cho mọi người, để đưa quan điểm của tôi vào trong tác phẩm, để mọi người có thể cùng với tôi nhìn một vấn đề ở nhiều khía cạnh khác nhau, từ đó có nhiều hơn một định nghĩa để có thể thay đổi bản thân tốt hơn.
Nếu có 3 tính từ để diễn tả diễn xuất của mình trong Nhà Bà Nữ thì mình sẽ chọn tính từ đầu tiên là “diễn đời”, tính từ thứ hai là “diễn có chiều sâu” và thứ ba là “lột xác”.
Anh có nghĩ phim của mình trong tương lai sẽ tham dự Oscar ở hạng mục quan trọng nào không?
Tôi nghĩ đó là điều tôi đang hướng đến và đó là điều tất cả các đạo diễn trên thế giới này đều hướng đến, sẽ muốn có mặt trong đề cử của giải danh giá nhất của thế giới như Oscar. Ai làm phim mà lại không muốn như thế, nó thật sự là đích đến của tôi.
Vừa rồi anh có góp vốn cho Đất Rừng Phương Nam, lý do anh muốn góp sức cho dự án lần này?
Trước hết tôi thấy nó là tác phẩm hay và nó mang tính lịch sử cao, cho nên nó sẽ ghi lại được hình ảnh con người Việt Nam vào thời điểm đó. Tôi nghĩ nó là một tác phẩm có giá trị với người Việt, nên tôi muốn góp phần của mình vào trong đó.
Anh nhận định thị hiếu khán giả vài năm trở lại đây đã thay đổi như thế nào?
Thật ra thị hiếu của khán giả Việt Nam là bài toán khó đoán nhất. Có nghĩa là người thích hàn lâm thì phải thật hàn lâm, người thích thị trường thì phải thật thị trường, rồi có lúc người ta quay lưng lại với thị trường hay hàn lâm. Rất khó để đưa ra nhận định chung về thị hiếu của khán giả Việt Nam. Sự thay đổi của khán giả còn nhanh hơn nhịp tim lúc chạy bộ, thay đổi liên tục. Tôi nghĩ khán giả miền Nam thích những bộ phim mang lại cho họ niềm vui, còn khán giả miền Bắc thích những bộ phim có thể cho họ chiều sâu để suy nghĩ. Nếu mà mình dung hòa được hai điều đó thì tốt.
Theo anh, nhà làm phim phải thay đổi ra sao để không bị tụt lại?
Người làm phim phải đi nghiên cứu, chỉ có một cách như vậy để mình có được đáp án cho sự thành công. Như tôi đã nói, quyết tâm và nghiêm túc vẫn chưa là đủ, chúng ta phải có một phương pháp đúng để làm phim. Chúng ta phải biết nghiên cứu thị trường để xem khán giả cần gì, họ thích bị thuyết phục bởi điều gì từ một bộ phim. Chúng ta phải biết cách kể một câu chuyện, để khán giả hiểu được cái thông điệp mà mình muốn mang đến cho khán giả. Phải kể một cách thú vị chứ không phải kể là kể thôi. Tôi nghĩ là tất cả chúng ta đều phải đưa ra bài nghiên cứu riêng của mình, ai may mắn hơn thì sẽ tìm được câu trả lời.
Đơn giản chỉ là hai chữ Trấn Thành thôi.
Anh từng nói rằng sẽ trả tiền tỷ cho một kịch bản hay, vậy có kịch bản nào đã lọt mắt xanh để anh có thể trả giá đó không?
Chưa thấy, tôi nghĩ là nếu kịch bản hay tôi sẽ trả cao nhưng mà tôi chưa thấy.
Khi đọc những bình luận hay biệt danh không hay về mình, anh nghĩ như thế nào?
Đó là khán giả và họ có quyền thích hoặc không thích mình, hãy tự do với điều đó, họ được quyền mà.
Theo anh thì con người của Trấn Thành sau màn ảnh sẽ như thế nào?
Thật ra con người tôi khi đi làm việc và ở ngoài đời sẽ khác nhau, khác ở chỗ công chúng mình sẽ giữ kẽ hơn một chút, sau khi làm việc ở ngoài đời mình “điên" hơn một chút. Chỉ vậy thôi, tôi luôn sống thật với cảm xúc của mình dù ở bất cứ nơi đâu.
Ai ở bên cạnh anh khi anh có nỗi buồn?
Tôi nghĩ là lý trí của tôi là người ở bên cạnh khi tôi có nỗi buồn, đến lúc đó tôi cần nó xuất hiện để cứu tôi ra khỏi đó.
Sắp tới anh muốn khán giả định dạng và vai trò của anh như thế nào?
Đơn giản chỉ là hai chữ Trấn Thành thôi.
Cảm ơn Trấn Thành vì những chia sẻ!
()
Nguồn: TH&PL