Hơn 20 năm hoạt động, đạo diễn Mike Flanagan đã có cho mình một thương hiệu riêng với dòng phim kinh dị.
Nổi tiếng với vai trò đạo diễn các bộ phim kinh dị đình đám, ít ai biết được rằng những bước đi đầu tiên trong sự nghiệp điện ảnh của Mike Flanagan đều xoay quanh thể loại melodrama. Nhìn lại quá khứ, vị đạo diễn thừa nhận rằng những bộ phim như thế "chưa thật sự phù hợp với công chúng", dù rằng những trải nghiệm đó cũng mang đến cho Mike những kinh nghiệm nhất định.
Mãi cho đến năm 2006, khi phim ngắn Oculus: Chapter 3 – The Man With The Plan ra mắt với công chúng, tên tuổi của đạo diễn Mike mới bắt đầu được chú ý. Sự kiện này dường như cũng đã trở thành bước ngoặt trong sự nghiệp làm phim của Mike, khi ông bắt đầu thể hiện sự ám ảnh của mình với dòng phim "khó nuốt" này.
Những ý niệm về các câu chuyện siêu nhiên vượt khỏi khuôn khổ sự sợ hãi thông thường
Mặc dù hai bộ phim kinh dị gần đây nhất của Mike Flanagan đều được lấy cảm hứng từ hai tiểu thuyết nổi tiếng, nhưng không thể phủ nhận tư tưởng về những sự kiện siêu nhiên rùng rợn đã được hình thành từ trong chính trải nghiệm sống của vị đạo diễn.
Sinh ra và dành một quãng đời thơ ấu ở thị trấn Salem (tiểu bang Massachusetts) - một trong những thị trấn có những câu chuyện phù thủy nổi tiếng nhất nước Mỹ - tạo nên tiền đề để đạo diễn Mike Flanagan có rất nhiều chất liệu cho các tác phẩm của mình.
Năm 2019, câu chuyện ma ám về ngôi biệt thự nhà họ Hill trở thành một cú hit lớn đối với dòng phim kinh dị của Netflix và cả sự nghiệp làm phim của Mike Flanagan, mặc dù ông cũng đã có nhiều thành công với nhiều tác phẩm trước đó. The Haunting Of The Hill House kể về những điều ám ảnh các thành viên trong một gia đình khi họ chuyển đến biệt thự họ Hill để sinh sống.
Đến năm 2020, loạt phim The Haunting Of Bly Manor cũng xuất hiện với nội dung tương tự, khi căn dinh thự mà cô gia sư Dani Clayton đến để làm việc cũng ngập tràn những bóng ma và nỗi ám ảnh mà họ mang lại.
Điều thú vị trong những chuyện ma ám của Mike, đó chính là mỗi nhân vật đều có một số phận riêng, câu chuyện cá nhân của họ mang tính đóng góp to lớn vào cuộc "đại tự sự" của toàn bộ mạch phim. Trả lời phỏng vấn, Mike thể hiện quan điểm của mình rằng không phải những hiện tượng siêu nhiên, mà niềm tin mới là một trong những điều bí ẩn nhất của nhân loại, và làm thế nào mà con người có thể dựa vào niềm tin để vượt qua được những hoàn cảnh đen tối, tồi tệ nhất.
Trong thế giới của loạt phim The Haunting nói riêng, nỗi sợ không đến từ việc đối đầu với các thế lực siêu nhiên. Sự sợ hãi đến từ nỗi ám ảnh về nỗi đau thực tại, và cả những sự kiện thương tổn đến từ quá khứ. Đạo diễn Mike Flanagan cũng đã từng nhận xét rằng, có rất nhiều hình thức về những bóng ma, chúng có thể là hiện thân của linh hồn đã khuất, cũng có thể là những bí ẩn đen tối nhất ám ảnh lương tâm của con người.
Nắm bắt yếu tố tinh thần này trải dài trong hai loạt phim, những nhân vật của Mike bị ám ảnh bởi chính cuộc sống của bản thân, và mỗi bóng ma lại mang một đặc trưng về nỗi đau đó. Thật sự, những hình ảnh ẩn dụ và sự đối chiếu nỗi đau - một cảm xúc - thông qua những thực thể hữu hình như các bóng ma khiến cho khán giả cảm nhận rõ hơn sự thảm thiết của từng nhân vật, khi phải vật lộn với những bí ẩn không thể giải đáp, và sự bất lực khi không có điều gì có thể giải trừ các bóng ma.
Phong cách kể chuyện độc đáo với hình thức xáo trộn không gian và thời gian
Cả hai loạt phim đều có cách kể chuyện khá là "khó xử lý" khi những phân cảnh ở thực tại được chuyển về quá khứ liên tục với sự suy tưởng của nhân vật. Tuy mỗi phân cảnh đều có giá trị gợi ý cho những nút thắt sau chốt của câu chuyện, nhưng việc xuất hiện đan cài như thế khiến cho người xem cảm thấy khá khó hiểu, ít nhất là trong vài tập đầu.
Về mặt không gian, những căn nhà nói chung và biệt thự họ Hill, dinh thự Bly nói riêng được xây dựng rất mơ hồ, từ trong cách thể hiện hình ảnh mờ nhòa cho đến cách các nhân vật nhớ về hai địa điểm trên với những chi tiết không trùng khớp. Nhưng ngược lại, hai địa điểm trên lại có một sức nặng kéo tất cả mọi người trở về - theo nghĩa bóng lẫn nghĩa đen - khi một linh hồn ở biệt thự họ Hill muốn kéo tất cả trở về cùng chung sống và một linh hồn ở biệt thự Bly muốn giam mọi cái chết ở đây vĩnh viễn.
Những hiện tượng siêu nhiên cùng với cách các nhân vật suy tưởng, khiến cho mạch thời gian và địa điểm của loạt phim trở nên mơ hồ, khó đoán, dù tựu trung lại tất cả mọi nút thắt đều chỉ đến từ một địa điểm duy nhất trong trải nghiệm sống của họ.
Kết
Mạch phim logic cùng với những ý nghĩa nhân văn trong mỗi câu chuyện về việc từng nhân vật hy sinh, thoát khỏi những ám ảnh đau buồn, cũng là một điểm sáng khiến cho hai loạt phim trở thành một trong những tác phẩm kinh dị lấy đi nhiều nước mắt nhất.
Phong cách làm phim của đạo diễn Mike Flanagan đã được giới chuyên môn thừa nhận đã đẩy nội dung kinh dị lên một tầm cao mới. Tuy nhiên, việc một số chi tiết đã được lặp lại và nhiều đánh giá cho rằng Bly Manor đã có phần "hụt" hơn so với Hill House trước đó cũng khiến cho phong cách làm phim này lại một lần nữa bị thử thách.
Sắp tới đây, bộ phim kinh dị Midnight Mass tiếp theo của Mike Flanagan về một hoang đảo tách biệt và các câu chuyện thần bí được khai thác theo lối xáo trộn thời gian cũng sẽ được trình chiếu lần nữa. Liệu công thức chung về sự nhân văn trong các hiện tượng siêu nhiên và lối kể chuyện phức tạp sẽ lần nữa mang đến thành công cho vị đạo diễn, hay sẽ trở thành một chiếc khung đóng cho sự nghiệp điện ảnh của ông?
Nguồn: TH&PL