Diễn viên Huy Khánh chia sẻ về những thăng trầm của anh trong hơn 20 năm diễn xuất, cũng như những được - mất khi mang danh nghệ sĩ.
Gần nhất, Huy Khánh xuất hiện trong Mặt trời mùa đông - series chiếu trên nền tảng trực tuyến VieON. Sắp tới, anh tham gia vai quan trọng trong phim điện ảnh Lật mặt 6: Tấm vé định mệnh của đạo diễn Lý Hải. Theo nam diễn viên, việc anh tham gia cả hai mảng phim là để nhận được nhiều hơn sự yêu mến của khán giả.
Những ngày gần đây, câu chuyện về "hào quang nghệ sĩ" được cộng đồng mạng quan tâm. Là người có thâm niên trong nghề, anh nghĩ sao về nỗi khổ của nghệ sĩ?
Những ngày nay, khi khán giả nói nhiều về cái gọi là "hào quang rực rỡ", thì Huy Khánh thấy những gì mọi người nói hoàn toàn đúng. Khi đã đứng trên đỉnh hào quang, chắc chắn sẽ gặp nhiều áp lực. Và hào quang ấy sẽ luôn thay đổi, nếu bạn không cố gắng thì sẽ không giữ được.
Thực ra, ngành nào cũng cực khổ. Tuy nhiên, làm nghệ sĩ sẽ cực kiểu khác. Ví dụ bạn làm công, nếu bạn không hài lòng với chủ, bạn có thể nghỉ. Nếu bạn là chủ, bạn có thể đóng quán những ngày không cảm thấy muốn bán. Đối với nghề diễn viên, khi bạn mệt, bạn phải cố gắng để vượt qua cơn mệt đó để hoàn thành một vai diễn, một dự án. Sau đó, mình mới có thể nghỉ ngơi.
Cá nhân Huy Khánh khi chọn nghề diễn viên thì xác nhận toàn tâm cho nó, không làm thêm ngành gì khác. Mình xem nó như cái nghiệp. Nếu tận tâm với nghề, nghệ sĩ sẽ có nhiều đặc quyền. Huy Khánh thấy nghề này không hề bạc bẽo, bằng chứng là nó đã nuôi sống Huy Khánh 20 mấy năm nay. Bạc bẽo hay không là do cách mình suy nghĩ. Tôi có xe hơi để đi, có nhà ở khu đô thị cao cấp, có nhiều quyền lợi, miễn sao mình yêu nghề và có năng lực.
Vậy anh Huy Khánh nghĩ sao về câu nói "Nghệ sĩ hy sinh vì nghệ thuật"?
Huy Khánh nghĩ đã xác định làm nghề thì không than thở, không kể khổ. Nếu thấy khổ quá, bạn nên chọn nghề khác. Sau đợt dịch, Huy Khánh gặp lại nhiều đồng nghiệp giờ đã bỏ nghề diễn. Có người làm bất động sản, người kinh doanh, có người còn chạy grab để kiếm sống, có người thì mất hút.
Những cái gọi là "hy sinh", vốn dĩ là do bạn chọn nên không thể cứ than thân trách phận được. Bạn thấy điều đó là xứng đáng, thì bạn sẽ sẵn sàng đánh đổi. Có những người quyết định chỉ làm phim truyền hình chứ không làm phim điện ảnh, dù thời gian quay dài hơn, thu nhập cũng bằng 1/4 thôi, vì họ cảm thấy thoải mái khi nhận số tiền đó. Có người chỉ muốn đóng phim điện ảnh, vì quan điểm phim điện ảnh thì sẽ danh giá hơn, thu nhập cũng cao hơn.
Anh Huy Khánh đóng cả hai mảng truyền hình và điện ảnh, tại sao vậy?
Không phải là do Huy Khánh ham tiền đâu, bởi như vậy thì Huy Khánh cứ chọn phim điện ảnh, sẽ khỏe hơn rất nhiều. Huy Khánh sẵn sàng đánh đổi. Đổi số tiền lớn sang số tiền nhỏ, nhưng bù lại mình có lượng khán giả lớn hơn. Trong gần 100 triệu dân, Huy Khánh nghĩ tối đa có 1 triệu người làm nghệ thuật. Trong số đó, đẳng cấp diễn viên điện ảnh vẫn được đánh giá cao hơn. Các dự án điện ảnh tốn cả chục tỉ, chỉ quay trong vài tháng, nên độ chăm sóc và ưu ái của đoàn phim dành cho diễn viên điện ảnh cũng rất khác biệt.
Cái chính là tôi muốn có thêm tình yêu thương từ phía khán giả. Nhiều bà con không có cơ hội ra rạp chiếu phim, và chỉ tiếp cận phim ảnh qua các nền tảng trực tuyến. Nhiều diễn viên điện ảnh có thể rất nổi với khán giả thành phố, nhưng sẽ xa lạ với khán giả ngoại tỉnh.
Giả dụ cùng đưa một anh diễn viên truyền hình và một anh diễn viên điện ảnh vào một địa phương không có rạp phim, chắc chắn người dân sẽ không ai biết anh diễn viên điện ảnh. Người chỉ đóng phim điện ảnh chắc chắn sẽ rất tự ti về bản thân vào lúc đó.
Ở mảng truyền hình, vai phản diện trong Mặt trời mùa đông của anh Huy Khánh đang được quan tâm. Cơ duyên của anh với dự án này như thế nào?
Thực ra tôi được mời vào dự án từ rất lâu, cách đây phải 1-2 năm. Vì lý do dịch, phim phải dời ngày quay, dẫn đến việc tôi phải bỏ vai do vướng lịch với các phim khác. Lúc này, một người đàn anh của tôi được mời đóng vai này, song vì lý do không rõ mà anh ấy cũng không thể tiếp tục, nên sau này nhà sản xuất có mời tôi đóng lại. Lúc này, tôi gặp may khi đã sắp xếp được lịch diễn. Bản thân đoàn phim cũng rất ưu ái, sắp xếp thời gian quay để phù hợp với lịch làm việc của tôi.
Tôi thích nhân vật ông Vũ vì đây là tuyến phức tạp, buộc người diễn phải bộc lộ hết khả năng. Chưa kể, đây là nhân vật có nhiều cảnh hành động. Thực tế, đoàn phim có mời cascadeur để đóng các cảnh mạo hiểm của tôi. Tuy nhiên, do đạo diễn Trần Bửu Lộc yêu thích lối quay one-shot (không cắt cảnh), nên những đoạn lộ mặt, tôi cũng phải thực hiện chuỗi cảnh hành động.
Xin anh kể thêm về những khó khăn trong diễn xuất?
Trong phim sẽ có cả chục trận đánh, nhưng vì từng quay cảnh đánh nhau rồi nên tôi không lo ngại. Tuy nhiên, do tính chất của nhân vật, vai của tôi phải chạy nhiều và rất tốn thể lực. Một cảnh tôi nhớ nhất là khi ông Vũ bị kẻ thù vây đánh, buộc phải nhảy từ lầu ba xuống. Do chưa thực hiện cảnh nhảy bao giờ, nên tôi đã chần chừ. Phải sau đó nhờ đạo diễn thị phạm, tôi mới tự tin hơn, sau thì đâm ra "ghiền" nhảy luôn.
Nhân vật của tôi trong Mặt trời mùa đông luôn mang theo một khẩu súng nơi thắt lưng. Nên cuối ngày khi trả súng, tôi nhìn rõ vết bầm hình khẩu súng nơi hông của mình.
Nhiều lần sau set diễn, tôi đau nhức, cơ thể bị thương nhiều. Bị đau, bị sốt, tôi cũng giấu không dám nói do sợ làm chậm tiến độ đoàn phim, địa điểm quay phim còn xa nữa, rất tội nghiệp cho các anh em!
Khi làm việc với lứa diễn viên trẻ hơn, anh Huy Khánh có những quy tắc nào?
Đối với Huy Khánh, là một người đã có chỗ đứng trong nghề rồi, Huy Khánh luôn đứng ở vai trò hướng dẫn đàn em. Tôi hay trò chuyện, chia sẻ thân tình để các em thoải mái khi diễn chung với mình. Đối với các em, tôi có sự dò xét, quan sát trước khi bắt chuyện.
Ví dụ như trong Mặt trời mùa đông, 90% thời lượng Huy Khánh diễn cùng Steven Nguyễn. Để không tỏ ra lấn át hay bề trên, tôi luôn đưa ra gợi ý mà tôi nghĩ sẽ có ích cho bạn, còn lại tùy bạn quyết định có làm theo góp ý hay không. Steven Nguyễn có kể với tôi tính cách bạn ở ngoài rất ít nói, nên ban đầu bạn sợ khi làm việc với đàn anh như Huy Khánh. Sau đó, Steven Nguyễn nhận ra có thể chia sẻ, học hỏi kinh nghiệm từ tôi nhiều hơn.
Đối với hai đồng nghiệp nữ là Quỳnh Lương và Trình Mỹ Duyên, Huy Khánh chủ động tạo khoảng cách. Hồi xưa mình còn độc thân, tính mình sẽ hay giỡn hơn. Còn hiện tại, Huy Khánh nói chuyện vui, "đâm chọt" trước các cảnh quay để bạn diễn nữ thoải mái hơn, từ đó diễn tròn vai hơn. Sau khi cảnh quay kết thúc, tôi sẽ không chủ động bắt chuyện, phần vì không muốn nảy sinh chuyện "phim giả tình thật", phần nữa tôi cũng sợ bạn diễn có ấn tượng không tốt về mình, từ đó sẽ khó diễn chung.
Nhìn chung, tôi thấy bạn diễn cả nam và nữ của tôi trong phim mới đều chịu học hỏi, có tiềm năng. Không phải lúc nào tôi cũng được gặp những diễn viên nhiều năng lượng, nỗ lực như Steven Nguyễn, Trình Mỹ Duyên và Quỳnh Lương, nên tôi tin các bạn sẽ còn tiến rất xa.
Anh thấy thế hệ diễn viên hiện nay có gì khác biệt thế hệ anh ngày trước?
Nói về nhược điểm trước đi, thì các bạn đang thiếu sự rộng lượng. Các bạn dễ mất bình tĩnh, dễ khó chịu với ê-kíp nếu quá trình quay không như các bạn mong đợi, hoặc đoàn phim để các bạn phải chờ cảnh quay. Như vậy, các bạn khó được lòng nhà làm phim.
Huy Khánh tự tin là đến thời điểm hiện tại, người có vị trí nhỏ nhất trong một đoàn phim cũng biết Huy Khánh là ai. Tôi luôn đối xử hòa nhã, vui vẻ với từng thành viên, tập nhớ tên mọi người. Vì vậy, khi tôi gặp khó khăn gì, tôi đều nhận được câu trả lời "Em sẽ cố gắng giúp anh" thay vì "Em không có", "Em không thể".
Điểm mạnh của các bạn là được tiếp cận với nhiều văn hóa đại chúng hơn, từ đó lối diễn cũng đa dạng hơn. Tôi từng nhìn các đàn anh đàn chị và nghĩ lối diễn của họ có phần chậm, lạc hậu rồi. Nhưng khi gặp các bạn, tôi nhận ra mình mới là người chậm và lạc hậu. Các bạn giúp tôi học hỏi được nhiều thứ, nhiều lần khiến tôi phải "wow" trước những bất ngờ mà các bạn mang lại.
Nguồn: TH&PL