Hồng Y Oán là bộ phim vỏn vẹn 5 phút nhưng khiến cho khán giả suy nghĩ rất nhiều về những ý nghĩa mà phim mang lại.
Hồng Y Oán là bộ phim đến từ nhà sản xuất Phan Gia Nhật Linh cùng hai đạo diễn Châu Trần và Phan Hỷ. Bộ phim với sự góp mặt của diễn viên Mia Nguyễn trong vai một người phụ nữ làm nghề may áo dài, giữa một đêm thanh vắng cô nhận được một chiếc hòm gỗ chứa một tấm vải lụa trắng rất đẹp. Cô đưa tay sờ lên tấm vải đầy thích thú nhưng lạ thay khi đó cô cũng cảm nhận ai đó đang sờ lên người mình.
Bỏ qua sự nghi hoặc, cô nhanh chóng muốn may một chiếc áo dài ngay trong đêm, thế nhưng mỗi vết cách xẻ trên vải đều khiến cô bị thương đau đến xé gan xé thịt.
Phát hiện ra điều gì đó kỳ lạ, cô liền bỏ tấm vải đi nhưng lạ thay khi quay lại cô vẫn thấy tấm vải nằm ở đó. Bỗng nhiên, từ phía sau lưng cô có ai đó đẩy mạnh buộc cô phải may chiếc áo dài này bằng được. Cô không thể ngăn cản hành động mà may chiếc áo dù khắp cơ thể chằn chịt nhưng vết cắt xẻ đẫm máu.
Kết thúc bộ phim, chiếc áo dài cũng được may xong nhưng tiếc rằng đó cũng là lúc cô đã chết, chiếc áo nhuốm màu đỏ tươi của máu.
Nội dung phim giúp chúng ta liên tưởng tới vấn đề phẫu thuật thẩm mỹ, qua việc nhân vật nữ đang cố gắng may bộ áo dài thật hoàng hảo cũng giống như việc một số người muốn đi phẫu thuật chỉnh sửa ngoài hình của mình để trở nên đẹp hơn, hoàn hảo hơn.
Khi cuộc phẫu thuật bắt đầu, thì dù cho rất đau đớn, rất đáng sợ nhưng họ sẽ không thể tự dừng lại được, mà sẽ tự chịu đựng cho tới lúc sản phẩm của mình được hoàn thành. Trong suốt quá trình đó, họ sẽ rất sợ hải, ray rứt, nội tâm bị giằng xé.
Tuy nhiên, một số ý kiến cho rằng bộ phim muốn nói nếu con người luôn định hướng bản thân mình trở nên hoàn hảo hơn, sẽ ngày càng tự mình làm đau chính mình, tự mình ép mình phải sống theo khuôn mẫu mà mình cho là hoàn hảo, bất chấp hậu quả là gì. Và khi đã làm được điều đó rồi thì cũng là lúc đã đánh mất chính bản thân mình.
Hồng Y Oán là bộ phim vỏn vẹn 5 phút nhưng khiến cho khán giả suy nghĩ rất nhiều về những ý nghĩa mà phim mang lại. Đồng thời, điều đặc biệt là bộ phim chỉ có duy nhất một nhân vật và không hề có lời thoại nhưng lại khiến cho người xem cuốn vào câu chuyện về chiếc áo dài một cách kỳ lạ.
Đồng thời kỹ xảo của bộ phim không hề khoa trương hay phức tạp, chúng đơn giản và dễ nhìn. Bối cảnh cũng được thể hiện hoàn chỉnh đậm chất Việt. Đây thực sự là một bộ phim ngắn rất ngắn nhưng để lại những câu chuyện dài trong tiềm thức của chúng ta.
Nguồn: TH&PL