Trong tập cuối "Cuộc chiến không giới tuyến", đồn trưởng Trung (Việt Anh) và lang Phương (Thu Quỳnh) vẫn còn giữ khoảng cách.
Đồn phó Quang (NSƯT Hoàng Hải) hy sinh trong trận đánh cuối cùng trước khi về hưu là điều đáng tiếc của các chiến sĩ đồn biên phòng Mường Luông. Vợ ông Quang - bà Lành - không ngừng nhớ về lời hẹn của chồng mà rớt nước mắt. Trung (Việt Anh) cùng các anh em trong đơn vị và các bé con nuôi biên phòng đến nhà thắp hương tưởng nhớ ông Quang.
Trước di ảnh người đồng đội cả một đời gắn bó với vùng biên, Trung nói: "Anh là anh cả, là người dẫn lối, là đồng đội, là điểm tựa cho chúng em. Sự hy sinh cao cả của anh mãi là tấm gương để chúng em noi theo".
Nội dung liên quan
Vừ bật khóc khi nhớ lại lúc bác Quang hy sinh. Vừ tự nhận vì mình nên mới xảy ra chuyện này. Bà Lành ôm Vừ vào lòng an ủi. Các bé con nuôi biên phòng cũng thấy thương bà Lành.
Dù đã phá được chuyên án ma tuý nhức nhối ở Mường Luông, bóc gỡ được hoàn toàn đường dây ma tuý nhưng Trung vẫn thấy buồn trong lòng khi mất đi một người đồng đội.
Hiếu (Trần Kiên) ở đơn vị mới bất ngờ và hãnh diện khi có tên trên bảng tuyên dương vì không quản ngại nguy hiểm, cứu hộ tàu cá, bảo vệ tính mạng người dân. Đồng đội đều vui mừng chúc mừng Hiếu.
Thái (Việt Hoàng) cũng vui lây khi bạn được tuyên dương và đòi Hiếu khao. Hiếu tò mò không biết bảng tuyên dương có treo đến hết tuần hay không để còn chụp ảnh gửi cho bà nội và anh trai xem.
Trung đến thăm và mang quà cho các bé ở nhà con nuôi. Vải (Phụng Nghi) hỏi chú Trung liệu bác Quang ở trên trời có gặp được bố Vải hay không. Bố Vải cũng là một chiến sĩ biên phòng và đã hy sinh vài năm trước.
Trung động viên cô bé: "Giờ này bác Quang và bố cháu đang ngồi uống nước trà với nhau đấy rồi dõi theo xem các cháu học hành thế nào". Trung cũng không quên dặn các bé cố gắng học tập chăm chỉ, thi đạt điểm tốt để không phụ lòng bác Quang và bố Vải.
Ngày Hiếu lên tàu nhận nhiệm vụ mới, Trung đưa bà nội và cô đến gặp em. Cô Ngần (Tú Oanh) thấy tự hào khi cháu trai được lên những con tàu lớn đi canh giữ biển đảo của Tổ quốc. Hoà - bạn của Trung và chỉ huy cũ của Hiếu - buột miệng nhắc đến việc Hiếu bị thương khiến bà nội lo lắng. Bà nội trách Trung đã giấu chuyện này.
Hiếu trông thấy người nhà vội chạy tới ôm chần lấy bà nội. Thấy cháu vẫn mạnh khoẻ, bà nội cũng yên tâm phần nào. Trung lúc này cũng thân thiết với Hiếu hơn khiến bà nội vui lây.
Nhân đây, bà nội cũng giục hai anh em Trung - Hiếu sớm lấy vợ, sinh con. Trung hứa hai anh em sẽ thực hiện điều này để bà yên lòng. Tận mắt thấy Hiếu bước lên con tàu lớn đi làm nhiệm vụ của một chiến sĩ hải quân, Trung, bà nội và cô Ngần vừa tự hào vừa xúc động.
Trở lại Mường Luông, Trung lại bần thần nghĩ về Đồn phó Quang. Phương (Thu Quỳnh) mang thư của bà Lành gửi cho bọn trẻ để Trung cùng đọc. Trung nói không muốn thể hiện cảm xúc trước mặt người khác nên sẽ đọc thư sau. Phương động viên tinh thần Trung, cảm ơn Trung vì đã giúp minh oan cho bố mình. Trung xin lỗi Phương vì đáng lẽ việc này phải được thực hiện sớm hơn.
Trung kể với Phương anh toàn bị em trai gọi là "mặt sắt" vì không bao giờ nói được những lời tình cảm, nhẹ nhàng. Trung còn khuyên Phương từ giờ cũng nên dịu dàng hơn. Phương thì nghĩ Trung cũng nên thay đổi, hãy bỏ đi bộ mặt sắt để thấy bớt căng thẳng hơn.
Các bé con nuôi biên phòng cắt ngang cuộc nói chuyện của Trung và Phương khi mang hai bó hoa tới tặng. Các bé còn ghép đôi Trung và Phương, gọi hai người là bố mẹ và mong cả hai sớm làm đám cưới. Trung và Phương tủm tỉm cười trước lời trêu chọc của đám trẻ mà không ai nói lời phản đối.
Nguồn: TH&PL