Body Shaming (miệt thị ngoại hình) chưa bao giờ là câu chuyện mới nhưng nó vẫn tồn tại mặc định trong đời sống hằng ngày.
Vài dòng tin nhắn trong group chat kín, đám trẻ tụm năm tụm bảy ngồi bàn luận về một nạn nhân may mắn nào đấy, vài ba bà hàng xóm ở đầu ngõ... Miệng tranh nhau xét nét từ đầu tóc đến chân, hôm nay mặc gì, nó ốm nó múp thế nào, vậy đấy chỉ cần một sự vô tình lướt ngang bạn cũng sẽ trở thành nạn nhân của “body shaming” một cách bất đắc dĩ.
Body Shaming (miệt thị ngoại hình) chưa bao giờ là câu chuyện mới nhưng nó vẫn tồn tại mặc định, như thể nếu không miệt thị người khác thì cuộc vui không biết bấu víu vào câu chuyện gì. Nó không dừng lại ở bạn bè cùng lứa, ở những đứa trẻ chưa lớn, đôi lúc nó còn được thốt ra từ những người đã lớn.
Con dao “vô hình” giết người bằng lời nói, vết hằn sâu của những tổn thương
Báo chí Hàn Quốc đã từng vang dội lên các tin tức, bốc hết những trang, phòng chat về cyberbullying (bắt nạt trên mạng) ra ánh sáng. Nơi đó là một khoảng trời tăm tối với vô số những điều tiêu cực, từ bắt nạt học đường, nói xấu nhau, miệt thị nhau và cả đùa cợt tình cảm.
Ở Việt Nam những phòng chat số lượng lớn không dữ dội nhưng những group chán kín vài chục người, đôi ba người thì chắc chắn luôn hiện hữu. Đó được xem như một thế giới ngầm, nơi những thế lực đen tối được dịp bày tỏ, chê bai và dèm pha người khác bằng những câu chữ vô cùng khắc nghiệt.
Không dừng lại ở những câu chuyện giữa các cô cậu học trò với nhau, giữa bè phái này với bè phái khác, đôi lúc đáng xót xa hơn khi có cả người lớn và đó lại chính là thầy cô, người lái đò đang ngày ngày giáo dục học trò. Họ nghĩ đôi lúc chỉ là sự vô tình, những lời đùa chẳng tác động gì đến ai. Nhưng chỉ vì lời đùa ác ý ấy đã làm bao lứa học sinh phải chịu những ám ảnh sâu sắc trong quãng thời thanh xuân của mình.
Năm tháng tuổi học trò đều mà ai ai cũng muốn mình có những kỉ niệm đẹp bên thầy cô, bạn bè. Chẳng ai muốn biến mình thành nạn nhân, tự ôm vào người mớ hỗn độn sang chấn tâm lý với bao lời miệt thị khó nghe. Lời nói đùa đến lời miệt thị là một lần chỉ mỏng manh, một ranh giới vô hình không thể nào ngờ trước được. Một vài câu nói trước tập thể lớp, câu nói nô đùa tạo không khí, phút giây bực tức không kìm chế được cảm xúc. Tất cả đã tạo nên một cách thức giết người không dao, chỉ thể hiện qua lời nói.
Đùa vui, đồng nghĩa với việc người được tiếp nhận phải cảm thấy thoải mái và vui vẻ. Đừng nhầm lẫn giữa đùa vui và miệt thị bởi một lời nói chỉ vui khi được đón nhận hoặc không gây cảm giác khó chịu cho người khác, và chỉ gói gọn trong ranh giới những người thân quen. Một khi không xác định được ranh giới của hai vấn đề này thì bạn sẽ có thể giẫm phải nó bất cứ lúc nào, mặc dù mục đích của bạn là gì.
Hãy học cách làm người lớn “thật” đừng làm người trưởng thành không chịu lớn
Những đứa trẻ “trẻ người non dạ” sẽ luôn được bảo rằng sau này lớn lên sẽ nhìn nhận khác đi, sẽ đủ lớn để hiểu chuyện. Vậy những người lớn, tại sao vẫn chưa hiểu chuyện?
Những người hàng xóm quen thuộc luôn rình rập bạn sẽ mặc gì, thầy cô luôn có những câu đùa “mập lắm rồi, giảm cân đi!”, "con gái gì mà xấu dữ vậy”, “sao đen thế!”, họ hàng lâu ngày đến thăm “nhìn gầy quá, như con cò ma”...vô vàn câu chuyện khác nhau về body shaming diễn ra ngày ngày trong đời sống của chúng ta.
Người lớn tự cho mình cái quyền làm người lớn, quyền được soi xét, khắt khe với những vấn đề trong cuộc sống. Họ lấy quyền tự do ngôn luận, dư luận xã hội để phát ngôn những điều này. Dư luận với chín người mười ý, hành động đầu tiên của những người thích miệt thị là vạch lá tìm sâu, tìm rồi đâu chỉ để trong suy nghĩ. Càng về sau, khi có sự tiếp sức của mạng xã hội, thiên hạ như bu vào chê bai hết cỡ, bằng những ngôn từ giết chết tâm can người khác.
Lời nói đùa đôi khi không xấu, có ý tốt nhưng dần dà được lặp đi lặp lại sẽ tạo nên một nỗi sợ vô hình, một sự tự ti không thể nào xoá bỏ được. Có rất nhiều sự lựa chọn để đưa ra một lời nhận xét, góp ý sao phải lôi nhau vào căn phòng tối của các group chat để bàn luận, miệt thị. Người lớn đủ lớn để làm chủ bản thân và trách nhiệm với hành động của mình. Đã đến lúc những người lớn nhìn trực diện vào vấn đề đang còn tồn động trong lối sống hằng ngày của chính mình.
Đừng cổ xuý mãi quan niệm Body-Shaming chỉ là đóng góp để người ta trở nên tốt đẹp hơn. Tuy nhiên đây chỉ quan điểm vô cùng sai lệch và lệch ra khỏi chuẩn chung của cộng đồng. Xin đừng làm tổn thương người khác, những đứa trẻ bằng việc làm tưởng tốt nhưng không tốt chút nào. Đừng nên lấy cái cớ này để biện hộ cho những ích kỷ của bản thân mỗi người.
Dù bạn đã lớn hay chưa lớn thì hãy nhớ thật kỹ cái đẹp không dừng lại ở thước đo da trắng, mắt xanh, môi hồng, dáng chuẩn. Mỗi người sẽ luôn hiện hữu một vẻ đẹp khác nhau, sau tất cả chúng ta nên học cách nhìn nhận nó bằng sự trân trọng và thấu cảm. Mong những người lớn hãy thật sự lớn để nhìn nhận câu chuyện này. Đừng mãi bông đùa với những hành vi vô thưởng vô phạt của mình nữa!
Nguồn: TH&PL