Một người không nên bị định nghĩa bằng một “biệt danh” và mọi người không nên nhìn nhận Mabil là cầu thủ "người tị nạn".
Awer Mabil, tên đầy đủ là Awer Bul Mabil, sinh năm 1995, anh đang là "chân sút" xuất sắc nhất của đội tuyển bóng đá Úc. Anh có quá khứ từng là người tị nạn và rất nhiều người chỉ nhắc đến và cảm thấy "tiếc" cho quá khứ này của anh mà hoàn toàn lờ đi những thành tích anh đã đạt được hay những nỗ lực mà anh đã bỏ ra trên sân cỏ.
Cái mác cầu thủ bóng đá "tị nạn" đã theo Mabil trong suốt sự nghiệp
Awer Mabil, cầu thủ chạy biên của Socceroos (Đội tuyển bóng đá quốc gia Úc), từng chia sẻ rằng bất cứ khi nào anh ấy đạt được thành tích gì đó trong bóng đá thì người khác sẽ cho là anh đủ tư cách hoặc bị "đánh giá thấp" với lời giới thiệu rằng anh lớn lên trong một trại tị nạn ở Kenya nhằm thoát khỏi cuộc chiến ở Nam Sudan.
Chia sẻ với tờ The Feed, anh cho rằng sự miêu tả của các phương tiện truyền thông khiến cho những thành tựu của anh ấy dường như không thể tự "bảo vệ" được chính mình.
Mabil là người Nam Sudan nhưng anh cảm thấy bản thân cần phải làm rõ rằng anh cũng là một người Úc, có hộ chiếu Úc: "Tôi rất tự hào về nguồn gốc của mình. Nhưng tựu trung, tôi vẫn bị gọi là người tị nạn phải không?".
Cái mác cầu thủ bóng đá "tị nạn" đã theo Mabil trong suốt sự nghiệp. Anh thường cảm thấy lạc lõng trong chính câu chuyện của mình.
Mabil là cầu thủ Australia duy nhất chơi ở vòng bảng UEFA Champions League năm ngoái, một giải đấu được nhiều người coi là đỉnh cao của bóng đá thế giới. Tuy nhiên, hành trình ấy lại không hề dễ dàng. Khi cầu thủ của Socceroos đến Đan Mạch để ký hợp đồng với câu lạc bộ hiện tại của anh ấy là FC Midtjylland, những mùa giải đầu tiên thực sự đã diễn ra không suôn sẻ.
Quãng thời gian "rớt hạng" qua những mùa giải đầu tiên sau khi về "nhà mới" đã khiến anh trải qua một thời kỳ khó khăn. Thậm chí, Mabil đã tính đến việc quay trở lại Úc vào thời điểm đó. Nếu Mabil quyết định quay trở lại, anh ấy tin rằng có thể đã trở lại thi đấu tại A-League hàng tuần ở A-League (giải vô địch quốc gia Australia) với sự ủng hộ của bạn bè và gia đình.
Đó là lựa chọn của nhiều cầu thủ bóng đá Úc chơi tại châu Âu trong thập kỷ qua, nhưng anh lại không muốn chọn cách dễ dàng nhất để "giải thoát": "Đó là một quyết định thoải mái. Nhưng tôi phải nhận thức được rằng chính sự không thoải mái mới là điều thúc đẩy giới hạn của tôi. Và tôi trưởng thành nhất chính là vào những lúc ấy. Nếu tôi chỉ quay lưng trở về nhà thì tôi sẽ không bao giờ biết được tôi có thể đạt được những gì".
Tuy nhiên, Mabil cho rằng việc anh đã vượt qua mọi trở ngại để ghi bàn thắng đầu tiên tại Giải Bóng đá Vô địch các Câu lạc bộ châu Âu (Champions League) hay việc đấu với một số đội bóng xuất sắc nhất ở châu Âu vẫn chưa được công nhận một cách đúng đắn.
Awer Mabil không muốn mọi người "thương hại" cho xuất thân của mình
Anh tin rằng mọi người thường tập trung vào việc anh ấy là một người tị nạn hơn là những thành tích của anh ấy trên sân cỏ: "Tôi có biệt hiệu là một người tị nạn".
Mabil nói rằng "đôi khi sẽ thật tốt" nếu hành trình đến châu Âu của anh được mọi người chú ý nhiều hơn vào những chiến tích của anh trên sân cỏ và những lựa chọn của chính anh, nhưng trái ngược với câu chuyện về sự nghiệp của anh lại là: Anh ấy đến từ một trại tị nạn.
Khi anh 15 tuổi, anh đã nhận được học bổng của Viện Thể thao Nam Úc (South Australian Sports Institute).
Mabil tiếp tục ký hợp đồng với Câu lạc bộ bóng đá Adelaide United và giữ vai trò quan trọng trong đội trước khi rời sang châu Âu vào năm 2015.
Vài năm sau khi chuyển sang Midtjylland, Mabil đã khoác chiếc áo vàng xanh của tuyển Úc lần đầu tiên trong trận đấu với Kuwait vào năm 2018. Và cho đến năm 2020, anh đã ghi bốn bàn sau 14 lần ra sân cho Socceroos.
Có thể thấy, Mabil là một cầu thủ xuất sắc với thành tích và sự tiến bộ nổi bật. Mabil chia sẻ rằng anh không tìm kiếm sự công nhận, điều duy nhất mà anh ấy quan tâm đó là khiến gia đình, huấn luyện viên và người hâm mộ của anh ấy tự hào. Và một trong những huấn luyện viên mà anh ấy ấn tượng nhất chính là huấn luyện viên Graham Arnold của đội Socceroos.
Mabil mô tả Arnold là "người tuyệt vời nhất" vì với vị huấn luyện viên này, Mabil không chỉ là một người tị nạn hay một người nào đó để thương hại mà với anh ấy, Mabil là một con người.
Ngoài ra, Mabil còn nói:"Tôi không nghĩ rằng nhiều người biết đến Awer Mabil, họ chỉ biết câu chuyện. Nhưng họ không biết con người của tôi. Và tôi không biết điều đó sẽ diễn ra như thế nào. Nhưng họ cần phải biết con người bên trong tôi, họ phải thực sự nói chuyện với tôi để hiểu tôi".
Anh cho rằng biệt hiệu cầu thủ bóng đá "người tị nạn" gắn liền với anh là bởi vì đó là những gì mọi người muốn nghe từ anh ấy.
Câu chuyện về việc chơi bóng trên sân cát ở Đông Phi bằng chân trần trong trại tị nạn hay trốn thoát khỏi cuộc chiến ở Nam Sudan là những chủ đề mà Mabil tin là những điều duy nhất mà mọi người chú ý đến chứ không phải sự nghiệp bóng đá của anh ấy.
"Nhưng rất nhiều người chỉ muốn lợi dụng tôi bởi vì hiện tại, tôi đang rất nổi tiếng. Và mọi người muốn đọc về nó. Nhưng các bạn nên đưa ra thông điệp gì đó mà khán giả có thể hiểu, rồi rút ra được điều gì đó chứ không phải là chỉ cảm thấy 'tiếc' cho xuất thân của tôi", anh nói.
Mabil không muốn ai "thương hại" nhưng hiện tại anh tin rằng đó là tất cả những gì anh nhận được: "Tôi không muốn mọi người cảm thấy thương hại tôi, tôi muốn mọi người nhận những điều tích cực từ tôi".
Mabil chia sẻ thẳng thắn rằng anh không thấy bản thân kém may mắn hơn ai. Anh đã học được rất nhiều bài học giá trị từ cuộc sống và từ chính mẹ của mình. Anh không thấy có vấn đề gì với xuất thân của mình. Anh thậm chí còn tự hào khi trở thành hình mẫu lý tưởng cho những đứa trẻ trong trại tị nạn, nơi mà anh lớn lên.
"Tôi không chỉ đại diện cho những người tị nạn, tôi đại diện cho tất cả mọi người", Mabil nói.
Chúng ta không nên dùng biệt danh để định nghĩa một người mà cần phải nhìn vào những cố gắng mà họ đã bỏ ra để đi tới được ngày hôm nay.
Lời khuyên truyền cảm hứng của Awer Mabil tới các cầu thủ trẻ
Là một người kiên trì, có tinh thần vượt qua mọi khó khăn, Mabil cũng đưa ra lời khuyên dành cho các cầu thủ trẻ đầy khát vọng.
Anh từng nói: "Thông thường, tôi làm việc theo ba tiêu chí. Làm việc chăm chỉ, kỷ luật và khiêm tốn. Đây là những phương châm sống của tôi".
Mabil làm việc chăm chỉ khi anh muốn đạt được điều gì đó, hoặc khi anh muốn phát triển một kỹ năng nhưng vẫn giữ kỷ luật. Anh tiếp tục làm việc chăm chỉ cho đến khi bắt đầu đạt được thành quả.
"Một khi tôi bắt đầu đạt được kết quả, tôi vẫn tiếp tục khiêm tốn vì tôi sẽ không để bất cứ điều gì thay đổi chính mình. Tôi luôn tìm cách cải thiện bản thân".
"Ngoài ra, cuộc sống luôn có lúc thăng lúc trầm. Nhưng vấn đề là về việc bạn cảm thấy thế nào và cách bạn quay trở lại từ những nốt trầm đó. Có thể sẽ có một huấn luyện viên không thích bạn, nhưng đừng bao giờ để điều đó ngăn cản bạn vì ngoài kia còn có rất nhiều người. Bóng đá là lĩnh vực tồn tại vô vàn ý kiến, vì vậy, hãy khiêm tốn, giữ kỷ luật và làm việc chăm chỉ", Mabil nói.
Mong rằng, thông qua những lời chia sẻ đầy chân thành này của anh, người hâm mộ bóng đá nói riêng và khán giả nói chung sẽ nhìn nhận Awer Mabil là một con người có khả năng vươn lên dẫn đầu một cách phi thường thay vì chỉ thấy "tiếc" cho xuất thân của anh.
Nguồn: TH&PL